Chương 3-3: Đồ Ngu

Edit + beta: Lười Mèo

"Này người anh em kể nghe coi, nghe nói tối nay ở cổng trường chúng ta cậu suýt nữa đã bị vu oan là cặn bã rồi bị đánh cho tơi bời đúng không? Chị họ Anh Tử của chúng ta đã cứu "mỹ nhân" vào thời khắc nguy cấp, ngăn cản một anh chàng đẹp trai bị đánh thành thảm họa...chị Anh Tử của chúng ta đúng là anh hùng mà."

Chàng trai đối diện Ôn Trác Ngọc vừa nói vừa cười rạng rỡ, cậu ta giơ ngón tay cái lên với Ôn Trác Ngọc nói: "Có một người chị họ tốt như vậy số tiểu tử cậu thật là sung sướиɠ. Có thể giới thiệu tôi với chị họ cậu không, tôi xin được đề cử mình làm anh rể cậu."

Ôn Trác Ngọc nheo lại đôi mắt đào hoa, lạnh lùng nhìn bạn cùng phòng trước mặt đang nói đến sùi bọt mép.

Ân Thịnh Nhạc sinh viên năm nhất khoa kiến trúc của đại học A, người gốc thành phố A, năm nay 19 tuổi. Gia đình thuộc hàng khá giả, sở hữu 19 căn hộ cho thuê, ước mơ lớn nhất trong đời anh ta là sau khi tốt nghiệp sẽ thừa kế công ty xây dựng của cha mình và trở thành anh rể của Ôn Trác Ngọc.

Tầm nhìn của Ôn Trác Ngọc có chút mất tập trung, đột nhiên đôi mắt đỏ hoe của Ân Thịnh Nhạc xuất hiện trước mặt cậu, túm lấy cổ áo cậu gào lên: "Đều là tại mày, Anh Tử chết vì mày! Tại sao người chết không phải là mày? Mày là đồ yêu tinh hại người." Hình ảnh đó dần dần chồng lên hình ảnh chàng trai trẻ vui vẻ phấn trấn trước mặt.

Một người bạn cùng phòng khác ngồi trước bàn học, Tưởng Nam không đành lòng cắt ngang cơn hưng phấn của Ân Thịnh Nhạc: "Thôi đi! Kể từ cuối tuần trước bắt gặp chị Anh Tử đến đưa đồ ăn cho Trác Ngọc là cậu như bị rối loạn tâm thần vậy, tôi lười nói cậu. Cậu xem Ôn Trác Ngọc coi cậu như bạn cùng phòng vậy mà cậu lại muốn làm anh rể người ta có quá đáng quá không vậy..."

Nói xong Tưởng Nam quay qua Ôn Trác Ngọc mỉm cười nói: "Này không phải cậu muốn rửa ảnh sao? Có muốn tôi giúp cậu chỉnh ảnh lại trước không?" TRUYENHD

Ôn Trác Ngọc nghe vậy lập tức tỉnh táo lại: "Vậy có được không?"

Vừa nói Ôn Trác Ngọc tháo chiếc vòng cổ trên cổ ra và đưa nó cho Tưởng Nam. Lâu quá rồi nên tấm ảnh cũ quả thực hơi mờ, cậu thận chí còn không nhìn rõ được bối cảnh của bức ảnh nữa.

"Vậy có được không?" Tưởng Nam hừ lạnh, lúc này sự kiêu ngạo của bậc thầy kỹ thuật đã được thể hiện đầy đủ: "Bỏ từ được không đi, chỉ cần có tôi ở đây không gì là không thể."

"Hôm nay muộn quá rồi, ảnh này tôi giúp cậu quét ảnh trước, ngày mai sẽ chỉnh ảnh lại."

Ôn Trác Ngọc cũng biết kỹ thuật sửa ảnh của Tưởng Nam rất tốt liền chân thành nói lời cảm ơn: "Vậy phải nhờ cậu rồi, cảm ơn cậu!"

Khâu Tầm người bạn cùng phòng thứ ba của Ôn Trác Ngọc giữ im lặng từ khi Ôn Trác Ngọc bước vào phòng ký túc, lẳng lặng nhìn Ôn Trác Ngọc cất tiếng nói: "Kẻ nào ghét cậu đến mức có thể nghĩ ra những thủ đoạn ác độc như vậy để gài bẫy cậu?"

Lúc này đã gần tắt đèn, Ôn Trác Ngọc cầm đồ vệ sinh cá nhân định đi rửa mặt nghe vậy bình tĩnh nói: "Cảnh sát đã điều tra danh tính của ba kẻ tấn công tôi hôm nay, cả ba người cùng làm bảo vệ tại một quá karaoke, hiện tại vẫn còn đang làm ở đó. Một giao dịch thanh toán 50.000 nhân dân tệ được tra ra của một trong ba tên côn đồ người gửi tiền tên là Ứng Thiên Minh. Quán karaoke đó là do cha của Ứng Thiên Minh mở.TRUYENHD

Mọi người trong phòng nghe được những lời này đều kinh ngạc: "Không thể nào? Ứng Thiên Minh không phải là học trưởng năm ba sao? Anh ta với cậu đâu có liên quan gì đến nhau?"

Nghĩ đến những tin đồn lan truyền trong trường gần đây, sinh viên trong trường đồn nhau rằng Ứng Thiên Minh đã yêu Lương Nhan hoa khôi của đại học A ngay từ cái nhìn đầu tiên khi anh ta còn là sinh viên năm nhất. Ứng Thiên Minh đã theo đuổi người đẹp suốt hai năm nhưng chưa từng nhận được dù chỉ là một nụ cười từ hoa khôi trường. Nhưng từ khi Lương Nhan gặp Ôn Trác Ngọc tại thời điểm tham gia huấn luyện quân sự thì mỗi ngày hoa khôi đều mang nước đến cho cậu____

Ân Thịnh Nhạc không thể tin nổi nói: "Không phải chứ? Chẳng lẽ là vì lúc tập huấn luyện quân sự chị Lương Nhan đưa cho cậu mấy bình nước mà anh ta tìm kế ác độc như vậy hãm hại cậu?"

Ôn Trác Ngọc nghe vậy hừ một tiếng, nếu không phải đời trước cậu đã tự mình trải qua thì cũng không dám tin trên đời này lại có kẻ vô pháp vô thiên thủ đoạn độc ác ngu xuẩn như vậy. Nhưng mà nói lại thì nếu Ứng Thiên Minh ngu xuẩn vậy cậu bị hắn hãm hại thành công lại càng ngu xuẩn hơn!

Mọi người nhìn nhau im lặng hồi lâu, Ân Thịnh Nhạc không nhịn được bát quái nói: "Vậy giữa cậu và hoa khôi trường có quan hệ gì?"

"Hai chúng tôi coi như là họ hàng đi." Ôn Trác Ngọc giải thích: "Mẹ của chị Lương Nhan là giáo viên trung học của tôi và là bạn tốt của mẹ tôi. Thời học trung học tôi hay đến nhà giáo viên để học kèm trong kỳ nghỉ đông và hè. Chị Lương Nhan thường xuyên kèm tôi học bù, chị ấy đã quan tâm và giúp đỡ tôi rất nhiều."

Mọi người: ".........." Đây là loại họ hàng gì vậy?