Chương 2: Sự chạm vào cảm động

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 2: “Sự chạm vào cảm động”



“Tại sao em đánh anh mạnh thế?”

Mangkorn hỏi, tay trái đặt lên đôi má đỏ ửng, đau nhói của mình.

“Ai ui.”

Yai gần như xám mặt khi con đau ập tới, nghe tiếng kêu thôi cũng biết Dragon làm mạnh đến thế nào rồi. Cậu dùng tay đẩy l*иg ngực rộng lớn của người đang ốm bó lấy cơ thể mình ra, qun trọng hơn là thứ đó của hắn vẫn đang cắm sâu trong cơ thể cậu.

Cậu ngượng ngùng không nói lên lời. Nhưng cậu nghĩ Mangkorn cũng sẽ hiểu thôi. Nhưng ngược lại Mangkorn hoàn toàn giữ yên như thế và còn ấn sâu hơn nữa, nhét hết vào trong người cậu.

“Chết tiết, mày mau rút ra ngay cho tao. Ugh, rút nó ra và tránh xa tao ra nhanh lên. Aaaa!”

“Đây là đền bù cho cái tát khi nãy.”

Đôi mắt của người bên dưới hắn mở to.

“Không! Tao thà rằng để mày đánh tao còn hơn.”

Mangkorn cau mày. Thật khó tin hai người cứ gặp nhau là chửi nhau giờ lại nói chuyện với nhau trong tình huống này. Yai ngửa mặt nhìn hắn, đôi mắt sắc lạnh nhìn làn da chỗ trắng chỗ hồng của cậu mà kinh ngạc.

‘Cậu ta sao lại có làn da mịn màng như vậy? Nó giống y hệt như mông của một đứa trẻ vậy.’

“Mau lấy ra...Cút ngay!!!”

“Không.” Hai chân hắn bấu víu lấy người cậu, cố gắng chịu đựng những lời nói nặng nề của cậu, nó khiến hắn như đang bị ăn đập vậy. Tuy không đau về thể xác nhưng trong lòng hắn rất đau. Một lần nữa, cậu chửi bới và không nói một lời ngọt ngào nào cả. Nhưng những lời mà Dragon nói thì đều là những lời cháy bỏng.

Mangkorn phớt lờ cậu, hắn tiếp tục đẩy eo ra vào, từ từ nhưng sâu sắc chôn vùi mình đến nơi sâu nhất của cậu rồi dần tăng tốc nhanh hơn. Cậu lại cắn mạnh vào môi mình cho đến khi môi rỉ máu một lần nữa. Cả hai chân cậu đều được nâng cao lên để dễ dàng tiếp nhận những cú thúc mạnh mẽ kia. Dù đã không còn cảm nhận được những cơn đau về thể xác nữa nhưng cậu vẫn đau lắm. Ngoài ra lần này không có một lời nói ngọt ngào thốt ra từ miệng Mangkorn nữa, bây giờ chỉ toàn là cảm xúc đơn thuần.

“Mạnh quá...”

Dáng người cao lớn gầm nhẹ trong cổ hỏng. Cơn đau lan đến khắp l*иg ngực cho đến khi Mangkorn bắn tinh vào người cậu một lần nữa và cậu cũng không biết đây đã là lần thứ mấy rồi? Cậu cũng không thể nhớ nữa. Yai chỉ biết rằng bản thân đã bị Mangkorn là mạnh đến mức đã ngất đi và tỉnh lại rất nhiều lần. Và bây giờ trời đã sáng rồi.

“Thằng khốn nạn, hự!”

Một bàn tay mảnh khảnh chạm vào đầu người bên dưới, lấy nam căn ra khỏi người cậu, hắn đã kiềm chế lại.

“Đừng tưởng tôi không biết cậu tối qua đã làm gì.”

Khi tỉnh táo lại, Mangkorn bắt đầu xâu chuỗi lại những gì xảy ra đêm hôm qua cho đến khi hắn hiểu ra mọi chuyện. Cảm giác tê dại chảy dọc sống lưng khiến tay hắn mềm nhũn. Yai nhìn Mangkorn mà thở không ra hơi, cậu nhíu mày nhìn nam căn to lớn của hắn đang xụ xuống dần. Cuối cùng cậu cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Bóng dáng cao lớn run rẩy, hắn cố quên đi chuyện mới xảy ra và thả đôi chân đang kẹp lấy eo của hắn xuống, để cả người cậu ngã trên giường. Mangkorn thấy cái lỗ xinh đẹp của người kia đang ở ửng lên. Chỗ đó bây giờ chỉ thấy toàn là thịt đỏ, chất lỏng màu trắng của hắn rie ra từ khe mông của Yai, lỗ nhỏ bây giờ đang không ngừng nhói lên. Niềm kiêu hãnh bỗng nhiên nổi lên trong lòng hắn.

“Cậu có biết tôi chưa bao giờ làm với đàn ông không? Phải nói là cậu đúng là một người may mắn đấy.”

Mangkorn nói trước khi nhặt đồ lót màu trắng của người trên giường để lau nam căn vẫn còn cứng của mình. Sau đó hắn tự nhặt đồ lót và quần áo của mình dưới đất rồi mặc vào.

“Tao không cần biết điều đó. Và tao không may mắn chút nào. Mày đừng tự tin như vậy."

Nói rồi cậu ném một chiếc gối lên mặt người đang mặc quần áo kia, nhưng Mangkorn đã kịp thời né được.

“Do cậu không thể kiểm soát được cái lỗ của mình thôi, hơn nữa cậu cũng đã bắn rất nhiều lần còn gì.”

“Đồ khốn!” Yai hét lên, mặt đỏ bừng vì tức giận.

Nhưng tai Mangkorn đã trái gió hở trời...hắn luôn là một kẻ độc ác như vậy, đặc biệt là với Yai. Thật sự là nhìn mặt hắn thôi là cậu đã không thể chịu được rồi, cậu ghét hắn ta. Nhưng bây giờ ‘Mình có thể làm gì? Mọi chuyện cũng đã xong rồi.’ Đang kéo quần lên thì hắn ta thấy chiếc điện thoại trên giá đỡ cạnh giường.

“Cậu thực sự quay video lại à? Chà! Nhưng quả thật góc máy đặt tuyệt đấy!”

Yai ngạc nhiên khi nghe thấy điều đó, bởi vì cậu ấy mới nhớ ra rằng bản thân đã đặt điện thoại của mình ở đó để ghi lại hết cảnh tối qua. Ngay sau đó cậu dùng hết sức bình sinh để ngồi dậy và trườn tới giật lấy chiếc điện thoại trên tay Mangkorn. Cậu không quan tâm tình trạng của bản thân trông thảm như thế nào, cậu chỉ cần lấy lại được điện thoại thôi. Thân cậu không có lấy một mảnh áo nào, trên người thì toàn vết cắn và dấu hôn, hơn nữa chết lỏng đặc sệt vẫn còn đang chảy ra từ kẽ mông cậu.

“Cậu thích tôi không Yai?”

“Tao thích mày á? Mày điên à.”

“Vậy đây là cái gì, cậu đánh thuốc mê tôi và để tôi phịch cậu đến tận sáng? Hơn nữa cậu còn quay chuyện đêm qua lại, để cho tôi xem hay gì?”

“Tao làm thế để tống tiền mày. Ashhh, chết tiệt. Trả lại cho tao!”

Nếu không phải do toàn bộ cơ thể của Yai đang đau nhức thì chắc chắn cậu sẽ tẩn hắn một trận. Nhưng lần này Yai chỉ có thể di chuyển tay từ bên này sang bên kia thôi, ở hai chân đau nhói nên không thể đứng dậy. Mangkorn nhân cơ hội gửi đoạn video sang cho mình trước khi trả lại điện thoại cho cậu. Điều này vừa ngu ngốc vừa thú vị.

“Vừa rồi mày làm gì vậy? Mày gửi video đó đi đâu?”

“Tôi muốn giữ nó để làm kỉ niệm thôi. Nhưng ai biết rằng kỉ niệm này có thể dùng để đổi lấy thứ tôi muốn đâu cơ chứ...” Hắn nói khi đang chống cằm suy nghĩ.

“Tao không tống mày vào chùa làm sư là may rồi. Hừ, đứa như mày mà cũng đòi được lợi á? Mày phải biết ơn vì đã được ở cạnh tao đấy.”

Mangkorn dám nói thì Yai cũng dám đáp trả. Ngoài ra hắn còn thấy trêu đùa cậu còn vui hơn trêu đùa mấy cô gái nữa kìa. Yai lắc đầu để quên đi mấy câu nói đầu khiếm nhã của hắn ta.

“Xem đi, xóa rồi đấy! Quan hệ với mày đúng là tệ vcl.”

Mangkorn thực sự rất ngạc nhiên. Kể từ khi hắn sinh ra đến giờ đây là lần đầu tiên có người bảo quan hệ với hắn tệ.

“ Loại chuyện này không thể nói đơn giản như vậy được. Cậu nên thử một lần nữa mới được.”

‘Tại sao nó lại quay về phía mình vậy?’ Yai ngồi dựa người vào giường nghĩ.

“Đừng lo lắng, không sao đâu.”

“Tao nói là quan hệ với mày đéo sướиɠ tí nào, mày làm tao bị thương đấy thằng chó.”

“Làm ơn đi, mày đừng nói thế.”

“Nhưng cmn mày làm tao đau vcl đấy.”

Đôi lông mày của Mangkorn nhướng cao hơn bình thường. Hắn ta thực sự giận rồi.

Đôi má trắng nõn của Yai lại đỏ ửng lên khiến trong lòng Mangkorn ngứa ngáy liên tục. Vậy nên hắn nhân cơ hội đè tay người kia qua đàu, trước khi hắn tìm được thứ gì đó để trói cậu lại.

“Vậy làm tiếp.”

Đôi mắt đen láy nhìn khuôn mặt sắc lạnh của người kia, hắn biết cậu đang thầm chửi rủa hắn, nhưng hắn chỉ để ý đến cái miệng sưng vù của cậu. Cậu bị hắn sờ sờ chóp mũi, bỗng hắn cảm thấy cậu cũng đáng yêu phết. Mangkorn không thể không bật cười trước điều đó và ngay sau đó tay hắn xoa nắn phần hông của người đàn ông phía dưới mình. Cả hai cơ thể cọ xát vào nhau. Khi đôi môi của hắn dựa vào Yai đã bị sốc, đôi môi của anh ta cứ không ngừng mấp máy. Bây giờ bàn tay to lớn của hắn đang cho hai ngón tay vào trong miệng cậu và trêu đùa chiếc lưỡi ướŧ áŧ của cậu. Khi ngón tay đã vào bên trong miệng thì cậu chỉ có thể phát ra những tiếng rên nhẹ. Cuối cùng Mangkorn cúi xuống múi lấy cổ họng của cậu, trước khi cắn vào yết hầu của cậu thì hắn đưa lưỡi liếʍ cổ cậu, đồng thời cậu cũng đang liếʍ lấy ngón tay của hắn.

Đột nhiên Mangkorn lấy ngón tay của mình ra và mò xuống phía dưới của Yai, phần đã làm cậu vô cùng xấu hổ. Yai không thể cưỡng lại cảm giác ngứa ran đang dần tích tụ lại. Mangkorn mở chân và Yai cũng đồng ý hợp tác. Cậu cũng nhè nhẹ nâng hông để chờ thứ nam căn kia tiến vào.

“Bề ngoài thô ráp như vậy nhưng bên trong thì lại rất mềm mại.”

Mangkorn tiếp tục sử dụng những lời lẽ chói tai của mình khi hắn dùng nam căn to lớn đâm mạnh vào lỗ nhỏ kia, khiến cho mọi thứ trong cơ thể Yai trấn động. Khi Yai tìm chỗ để bám trụ thì hắn đưa tay ôm lấy cậu để dễ dàng di chuyển những bước tiếp theo. Đôi mắt cậu ngấm nước và cơ thể cậu cứng đờ, nhưng cậu vẫn cố gắng phối hợp với những chuyển động mạnh mẽ kia.

“Ahhhh....”

Hai thân hình đung đưa trên giường.

‘Quan hệ với Mangkorn không thích chút nào. Nhưng nó thật tuyệt.’

Dù có đánh mất bản thân đến đâu, Yai cũng không đánh mất mình trong cơn kɧoáı ©ảʍ này. Nhưng cuối cùng cậu cũng bỏ cuộc. Hắn đẩy nam căn sâu vào trong người cậu, còn cậu thì nhanh muốn được giải thoát.

“Ơ...hahahahahahaha.”

“Thực sự rất sướиɠ.”

Mangkorn mỉm cười và đặt nụ hôn lên đôi tai hồng hào của cậu. Đang lúc tâm tình sảng khoái, hắn đứng dậy ôm lấy đối phương rồi dùng chiếc lưỡi nóng bỏng liến lên cổ cậu.

Mangkorn vẫn chưa thỏa mãn, vậy nên hắn giữ lấy Yai, xoay người cậu nằm nghiêng và đưa nam căn to lớn của mình vào nơi sâu hơn của cơ thể cậu. Yai vừa thở dốc vừ cắn môi để khỏi rên lên vì sướиɠ và đau. Nhưng Mangkorn đã đưa hai ngón tay vào vòm miệng trơn ướt của cậu khiến nước bọt chảy ra khắp khóe miệng.

Gần 15 phút sau, thân thể cường tráng nằm đè lên người trên giường. Cái hông của hắn trượt ra vào thêm vài cái nữa và hắn bắn chất lỏng trắng đυ.c vào cái lỗ nhỏ của Yai. Sau đó, hắn cọ mũi vào tai cậu, ấn nam căn to lớn của hắn vào sâu hơn một chút, tay bóp mông cậu nói.

“Cậu bây giờ thấy thế nào? Cậu thực sự vẫn cho rằng làʍ t̠ìиɦ với tôi không hấp dẫn tí nào sao? Hay bây giờ chúng ta làm thêm hiệp khác nữa nhé?”

Yai im lặng và kéo chăn đắp lên người.

“Tao muốn làm thêm hiệp nữa lắm, nhưng tao còn có việc khác nữa.” Người nằm trên giường nhận ra rằng bản thân mình chưa nói rõ ràng với hắn về đoạn video kia. Vì vậy cậu nhấc cơ thể đang nằm bẹt trên giường của mình và ngồi dậy.

“Đưa tao đoạn video đó và đừng bao giờ nhắc đến chuyện này với bất cứ ai. Hoặc là mày sẽ chết ở bất cứ đâu đó mà mày không biết.”

“Thật là ngu ngốc.”

Mangkorn đã mặc xong quần áo và sẵn sàng rời đi, hắn ta quay lại và nói.

“Đây có phải là lần đầu tiên cậu bị...”

Cả người cậu rơi vào tuyệt vọng khi nghe câu đó, đôi môi bị sưng lên có chút run rẩy và không thể trả lời được câu nào.

“Cái quái gì vậy! Nghiêm túc đấy, cậu thực sự đã bị đâm bao giờ chưa?”

Chỉ có vậy thôi... Mangkorn đã nghĩ như vậy, thành thật mà nói, hắn thực sự muốn ngồi lên giường và an ủi cậu một chút, chí ít như vậy hắn mới không cảm thấy tội lỗi. Nhưng...

“Có đau không?” Mangkorn nói.

Yai - người bị người chiếm đoạt đêm qua hiện đang tức đến xanh cả mắt. Bàn tay trắng nõn của anh vươn ra chụp lấy chiếc đèn đặt ở đầu giường và ném về phía hắn một cách tức giận.

“Cút đi, cút ngay đi!”

“Cậu làm cái quái gì vậy? Yai, đồ khốn!” Bóng dáng cao lớn của Yao giơ ngón giữa lên, hắn chỉ nhìn thấy vậy trước khi rời đi.

-------------------------------------------------

“Được rồi...bố lạc hậu quá rồi, thời này thì cũng nên cải tạo lại nó đi chứ.

“Cải tạo cái quái gì? Nếu con đến thì chỉ tổ phá nơi này thôi.”

“Hừm, nhưng đó là những gì bố tôi muốn để thiết kế lại quán rượu Sunrise. Nó dã quá cũ rồi. Nên tôi nghĩ nên thuê một kiến trúc sư để thiết kế lại nó.”

Yai trả lời không do dự trước khi đến lớp học. Yai đã bị cha mắng vì đã thuê công ty đến phá dỡ quán rượu Sunrise khiến nó gần như đã hỏng hết. Nguyên nhân là vì nơi này khiến cậu cảm thấy cậu đau lòng, nhìn thôi cũng khiến cậu đau đớn, đặc biệt là căn phòng VIP kia. Không, sai lầm Yai đã mắc phải là để đàn em kéo tên kia lên giường và điều đó khiến cậu chật vật khổ sở cả đêm...

Nói chuyện với bố xong, Yai liền ngả người ra ghế sô pha. Tay phải cậu cầm điếu thuốc đưa lên miệng và phả ra một làn khói.

“Yai...anh trông có vẻ căng thẳng?”

Một cô gái đi đến quỳ xuống tấm thảm màu sáng, cố gắng cổ vũ để làm Yau hài lòng bằng kỹ thuật của mình, nhưng bây giờ Yai chẳng có hứng xíu nào. (Bà chị mυ"ŧ cái đó cho bot á.)

“Có một chút.” Yai nói nhưng cậu không phải bị căng thẳng vì công việc đâu nhé.

Yao đã rất căng thẳng sau khi tranh cãi với Dragon vào sáng hôm đó. Cậu đã đuổi Mangkorn ra khỏi phòng và không thể làm gì được cả.

Đoạn video cậu làʍ t̠ìиɦ với hắn từ phía sau với Mangkorn làm cho cậu cảm thấy rất tồi tệ. Cậu không biết liệu Mangkorn sẽ cho người nào khác xem hay tải nó lên trang web nào đó không?

“Yai...anh nên nghỉ ngơi đi.”

Mệt mỏi vì phải chơi đùa với ©ôи ŧɧịt̠ của Yai, cô đứng dậy và kéo quần trong cùng quần ngoài của cậu lên. Yai dập tắt tàn thuốc, uống vài ngụm rượu để bớt căng thẳng.

“Phi Da, đừng giận anh. Hiện tại anh rất bận.”

Cô gái xinh đẹp thở dài trước kh cười khúc khích khi chạm tay vào phần cổ của Yai. Sau khi hít lấy mùi hương của người kia, cô tiếp tục chạm vào nam căn bây giờ đang sưng tấy của Yai để kí©h thí©ɧ. Yai thực sự đã sinh ra một chút cảm giác. Cậu ôm cô gái vào lòng và đặt cô lên giường, sau đó cởi bỏ quần áo của cô. Để lại bằng chứng cho tình yêu to lớn này.

“Ừ...”

Cảm giác như thế này chính là điều mà Yai thích. Vì vậy, cậu nhắm mắt lại và bắt đầu di chuyển eo của mình.

“Hôm nay thực sự rất ngọt ngào.”

Cô gái không biết rằng trò đùa của bản thân đã khiến cậu gần mất một nửa niềm tin vào nam căn của mình. Nhưng dù vậy, Big cũng buộc mình phải đâm vào cơ thể cô. Đưa nam căn của mình vào và khiến cô ấy rêи ɾỉ. Cuối cùng cảm hứng cũng đã trở lại, cậu lấy bαo ©αo sυ để chuẩn bị bắn.

“Điều này thực sự quá tốt.”

Bàn tay dịu dàng vuốt ve gương mặt của cô. Sau đó cô gái bước ra khỏi giường, mắc áo choàng vào và vào phòng tắm để tẩy rửa. Tiếp sau cánh cửa mở ra, để lộ chiếc váy đỏ bó sát, đôi giày cao gót cùng màu và chiếc túi lạ mắt. Khuôn mặt của cô gái đã được trang điểm và trông cô ấy còn xinh đẹp hơn trước.

“Giờ em đi à? Không ở lại ngủ với Yai sao?”

“Em còn có việc phải làm.” Cô ấy trả lời.

“Vậy đi đi.” Yai ngồi xuống và cô gái vẫy tay tạm biệt, nhưng Big đã nắm lấy tay cô ấy.

“Được rồi, em gọi xe rồi. Nằm nghỉ ngơi đi.” Cô ấy nói, sau đó cô ấy cúi xuống và hôn lên vầng trán tròn trịa của Yai, trước khi quay người và bước ra khỏi phòng. Cô ấy để chàng trai ăn chơi trẻ tuổi một mình trong căn phòng lớn.

Yao nằm lại lên giường, mặc dù cậu thích hẹn hò với phụ nữ. Cậu cũng thích tán tỉnh người khác nhưng chỉ có cô gái này là được cậu đưa đi khắp mọi nơi. Big thừa nhận mình thích Phi Da.

Họ đã yêu nhau được hơn một năm. Yai luôn muốn chính thức công bố mối quan hệ này và mặc kệ những người phụ nữ kia, sau đó cùng Phi Da tiến triển hơn nữa. Yai thích những người trưởng thành. Vì vậy những mối quan hệ với các nữ sinh đại học khác không quan tọng. Cậu chỉ có thể chấp nhận những cô gái học năm ba như Phi Da.

Yai rút điện thoại ra và xem tin nhắn chị gái gửi tới, chị hỏi tối nay cậu có về nhà không. Cậu nhắn lại là không và chắc chắn cậu sẽ bị bố gọi điện chửi thêm lần nữa.

Big nghĩ đến việc tu sửa lại quán rượu và chi phí tiêu tốn là bao nhiêu thì cậu liền cắn môi một cách đau đớn. Bàn tay trắng nõn của cậu nắm chặt thành nắm đấm trước khi đấm mạnh xuống giường.

Cậu lại lấy điện thoại, sau đó mở IG của Mangkorn để xem hết một lượt bài đăng và nguwoif theo dõi hắn.

Đôi bàn tay gầy của cậu viết tin nhắn trong hộp trò chuyện. Nhưng cậu viết xong thì lại xóa nó đi.

‘Shiaaaaaa!’ Cậu nguyền rủa Mangkorn, hắn muốn cậu hẹn hò với hắn, với điều kiện rằng hắn sẽ xóa video kia.

“....Và điều tao muốn cuối cùng là mày chết quách đi!”

Cậu viết hoa từng chữ trong tin nhắn trước khi nở nụ cười mãn nguyện. Nhưng sau đó cậu lại nhấn xóa hết tin nhắn. Cậu lại trở lại trang IG của Mangkorn. Đôi mắt đen láy của cậu nhìn chằm chằm vào hình dáng người với bàn tay lớn đang cầm bút vẽ sơ đồ thiết kế. Và sau đó một dòng cảm xúc chồng chéo thâm nhập vào sâu bên trong cậu. Yao rùng mình vì nhớ lại chuyện đó, nó khiến cậu khó chịu, cậu ném điện thoại đi và lấy chăn đắp lên người, cố gắng ngủ để dập tắt đi cảm xúc đang tích tụ...

Nhưng cậu không thể ngủ được, lỗ nhỏ phía sau của cậu bắt đầu co thắt và đau nhói lên. Nó đóng mở như chờ đợi điều gì đó, cuối cùng cậu phải dùng chính ngón tay của mình để đâm vào lỗ nhỏ ấy.

“Ư.”

Một tiếng rêи ɾỉ nhỏ thoát ra khỏi miệng cậu. Trước sau là tiếng ma sát giữa ngón tay thô ráp và một thứ chất lỏng nhầy nhụa. Với bàn tay trái của mình, Big dùng nó để nắm lấy phần nam căn cứng rắn đang đột nhiên cứng lại, cậu cố gắng kiểm soát bộ não của mình. Cậu chỉ muốn mọi chuyện kết thúc thật nhanh chuyện này. Vừa dùng ngón tay chọc sâu vào lỗ nhỏ kia vừa tự ‘an ủi’ thứ đang cương cứng phía trước. Cậu cắn chặt môi vì cảm thấy thiếu một thứ gì đí.

‘Tạo sao mình lại nghĩ về Mangkorn vào lúc này cơ chứ?’

“Eh không.”

Bóng dáng cao lớn cố gắng hết sức mình. Nhưng khi cậu ấy thò ngón tay thứ tư vào lỗ nhỏ thì cậu đã tưởng tượng những ngón tay là thứ đó của Mangkorn, cậu vặn vẹo cơ thể và bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuống giường. Cậu nằm run rẩy như vậy, thở hổn hển, cậu hoàn toàn bị đánh bại, bị đánh bại ở trên giường.

“Shiaaaa.”

“Tao ghét mày Mangkorn!”

Lư Trì Canh Rin: Tui lại edit xong một chap nữa, trong tương lai tui sẽ cố gắng edit nhanh hơn. Nhưng mọi người cũng thông cảm cho tui nha, tui edit lâu là do chap dài với trong lúc dịch tui hay bị trầm cảm vì nội dung truyện lắm *cười* dù sao cũng cảm ơn vì mọi người đã ủng hộ ^^