Chương 16: Bẫy nghi ngờ: Mở ra cánh cửa điều tra

Sự can thiệp của Song Tử đã mang lại khoảnh khắc rõ ràng hơn cho bầu không khí căng thẳng. Mọi người đều thấy lời nói của cậu có lý, gật đầu đồng ý, nhẹ nhõm vì đã có kế hoạch hành động.

Song Tử quay về phía Ma Kết và mỉm cười, trong mắt có một tia tinh nghịch. “Vậy anh cảnh sát, cho tôi biết bước tiếp theo là gì?”

Ma Kết cau mày trước cái nhìn vui tươi của Song Tử, nụ cười nhếch mép hiện rõ trên khuôn mặt cao ngạo khi hắn trả lời. “Khám xét.”

Song Tử cười toe toét với Ma Kết trước khi chuyển ánh mắt vào giữa những người có mặt trong căn phòng. Cậu vỗ tay, lần này với âm thanh lớn hơn. “Được rồi mọi người, mọi người đã nghe anh cảnh sát nói rồi. Bây giờ chúng ta sẽ chia thành hai nhóm nam nữ để khám xét từng người. Sau đó chúng ta sẽ chia thành những nhóm nhỏ để lục soát phòng.”

Giọng điệu của Song Tử vang vọng phong thái lãnh đạo thường thấy của Nhân Mã. Cậu hướng mắt về phía Thiên Yết, nét mặt vô cảm không để ai có thể nhìn ra mối liên hệ hiện hữu giữa họ. Song Tử thoải mái ngoắc tay gọi cô, giọng điệu bình thản như thường lệ. “Nếu tôi không nhầm thì hôm qua tôi và Thiên Yết là hai người duy nhất không có mặt trong bữa ăn, điều đó có nghĩa hai người chúng tôi đã được xác nhận không phải thủ phạm. Vậy nên tôi sẽ đại diện kiểm tra phía nam, Thiên Yết sẽ đại diện kiểm tra phía nữ, mọi người có đồng ý không?”

Thiên Yết tỏ ra ngạc nhiên trước lời đề xuất của Song Tử. Tuy nhiên, cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và che giấu cảm xúc thật đằng sau vẻ ngoài điềm tĩnh. Cô liếc mắt nhìn Song Tử, khuôn mặt của cậu khó đoán như chính hành động của cậu vậy, khiến trong mắt Thiên Yết không khỏi thoáng chút lo lắng. Bảo Bình đứng cạnh Thiên Yết, cau mày ngờ vực, không nghĩ rằng Song Tử lại chủ động đề cập đến Thiên Yết theo cách này.

Bảo Bình nhanh chóng nhận ra đó là cách Song Tử khẳng định Thiên Yết vô can cùng với mình.

Khi mọi người suy nghĩ, họ thấy kế hoạch của Song Tử hợp lý và tất cả đều đồng ý. “Được rồi, cứ làm như vậy đi.” Bạch Dương nói, phá vỡ sự trì hoãn. Những giọng nói đồng tình khác cũng nhanh chóng vang lên.

“Tốt lắm. Hi vọng chúng ta sẽ tìm ra thứ gì đó.”

Song Tử mỉm cười và bước lên đầu hàng, định dẫn các thành viên nam đến căn phòng phía tây, nhưng họ chưa kịp bước tiếp thì Song Ngư đã gọi họ lại.

“Chờ đã, trong chúng em có hai người cần các anh kiểm tra riêng đấy.” Song Ngư nói, giọng điệu ngọt ngào cũng pha có chút tinh nghịch. Đúng chuẩn dáng vẻ được nhiều đàn ông yêu thích.

Lời nói của Song Ngư khiến cả nhóm ngạc nhiên, một lần nữa làm dấy lên sự khó hiểu và dè chừng trong lòng họ. Xử Nữ nheo mắt nhìn Song Ngư, vẻ không hài lòng hiện rõ trong ánh mắt, bắt đầu suy nghĩ về những toan tính ẩn sau lời nói của cô nàng này.

Song Tử bước đến gần Song Ngư, nở một nụ cười không đáy với cô, bộ dạng sẵn sàng nghe những gì cô nói. “Ồ, và đó là ai vậy?”

Song Ngư nheo mắt mỉm cười, đôi mắt tím đẹp như những viên thạch anh tím lung linh. Ngón tay thon dài của Song Ngư giơ lên, chỉ về phía Xử Nữ và Thiên Bình đang đứng cạnh nhau. “Là hai chị ấy. Em nghĩ họ nên được một người trong số các anh kiểm tra riêng thay vì Thiên Yết.”

Căn phòng chìm vào im lặng khi mọi người đang xử lý lời nói của Song Ngư. Vẻ mặt Xử Nữ đanh lại, một nếp nhăn hiện rõ trên trán. Thái độ của Thiên Bình vẫn điềm tĩnh, nhưng trong mắt đã hiện lên một tia khó chịu.

Thiên Yết liếc nhìn Song Ngư một cách hoài nghi, môi cô mím lại tỏ vẻ không đồng tình. “Ý cậu là gì? Cậu đang nghi ngờ khả năng của tôi à?” Thiên Yết lên tiếng, giọng điệu mang theo sự sắc bén.

“Là cậu tự mình xác nhận đấy nhé~” Song Ngư trả lời, giọng nói đầy mỉa mai khi cô chớp mắt ngây thơ.

Song Tử vẫn giữ nụ cười bình tĩnh, ánh mắt cẩn thận đánh giá tình hình khi cậu tiếp tục hỏi Song Ngư. “Ồ, lý do là gì?”

Song Ngư chỉ vào Xử Nữ và giải thích. “Chị ấy có vẻ thân thiết với Thiên Yết. Vừa rồi Thiên Yết cũng đồng tình với suy luận của chị ấy. Có lẽ Thiên Yết sẽ không kiểm tra chị ấy kỹ lưỡng đâu.”

Xử Nữ siết chặt quai hàm, mắt hơi nheo lại nhìn chằm chàm vào Song Ngư. Những người khác trao đổi ánh mắt đầy lo lắng, cảm thấy những lời buộc tội của Song Ngư không phải là không có cơ sở. Song Tử vẫn giữ vẻ mặt trung lập, nhưng ẩn sâu trong đôi mắt cậu có một tia mưu mô khó che giấu. Thiên Yết vẫn tỏ ra điềm tĩnh, nhưng trong ánh mắt hiện lên chút khó chịu trước lời buộc tội vô căn cứ của Song Ngư.

Thiên Bình cảm nhận được động cơ tiềm ẩn của Song Ngư, thận trọng hỏi. “Vậy lý do của chị có lẽ cũng giống như của Xử Nữ?” Sở dĩ Thiên Bình hỏi như vậy là vì cô cũng có vẻ thân thiết với Thiên Yết giống như Xử Nữ. Nếu vậy thì Song Ngư không có lý do gì để cố tình chỉ đích danh Xử Nữ trước khi chỉ cô. Vậy nên Thiên Bình biết Song Ngư đã chuẩn bị sẵn lý do riêng cho mình.

Song Ngư nhìn Thiên Bình, nụ cười ngọt ngào không bao giờ biến mất trên khuôn mặt khả ái của Song Ngư, nhưng nó khiến Thiên Bình có cảm giác ớn lạnh tận xương. “Lý do của chị đương nhiên không tầm thường như chị Xử Nữ rồi. Sở dĩ chị cần kiểm tra riêng là vì em nghĩ chị là nghi phạm lớn nhất trong vụ đầu độc anh Sư Tử.”

Khi Song Ngư nêu ra lời buộc tội, bầu không khí trong căn phòng lại trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, cảm giác bất an bao trùm lấy mọi người. Trên khuôn mặt của những người khác phản chiếu một sự pha trộn giữa sự ngạc nhiên, nghi ngờ và ngờ vực. Trái ngược với sự xáo trộn đó, Thiên Bình lại giữ được sự điềm tĩnh đến mức đáng kinh ngạc. Nét mặt của Thiên Bình bình lặng, như thể cô đang tính toán từng lời nói của Song Ngư, chuẩn bị cho phản đòn của mình.

Xử Nữ không thể duy trì sự điềm tĩnh hoàn hảo của mình được nữa, bước tới chắn trước mặt Thiên Bình và nhìn thẳng vào Song Ngư. “Chị thấy em đã vượt quá giới hạn rồi, Song Ngư.”

Song Ngư không hề lo ngại trước sự đối đầu trực diện của Xử Nữ, nhìn thẳng vào mắt Xử Nữ với một nụ cười tự tin và một ánh mắt đáp lại không hề nao núng. “Ồ, em có bị suy diễn quá không, Xử Nữ? Hay em chỉ đang chỉ ra sự thật?”

Song Ngư thò tay vào túi, lấy ra một chiếc túi nhựa màu trắng đựng một loại thảo dược màu tím. Đôi mắt của Thiên Bình hơi mở to khi nhận ra đó là Aconitum napellus - loại thảo dược mà cô đã cất giữ rất cẩn thận và chỉ dùng trong những trường hợp cần thiết. Hơn nữa, chiếc túi mang kí hiệu của Thiên Bình - dấu hiệu khẳng định không thể chối cãi rằng chiếc túi nhựa này là của cô.

Song Ngư vẫy chiếc túi trước mặt Thiên Bình, vẻ mặt vừa buộc tội vừa trêu ngươi. “Em lấy cái này từ phòng chị. Chị có nhận ra nó không?”

Đôi lông mày cong hình lá liễu của Thiên Bình nhíu lại, nhớ rõ mình đã khóa cửa trước khi rời khỏi phòng. Làm sao Song Ngư có thể vào phòng cô và lấy đi thứ này từ chiếc vali được giấu kín dưới gầm giường của cô? Cô ta dám lục lọi phòng riêng của cô sao? Chẳng lẽ trong khi mọi người đang tập trung sự chú ý vào cuộc tranh cãi Xử Nữ, Ma Kết và Bạch Dương thì cô ta đã lẻn đi? Nhưng tại sao cô ta lại có thể tìm thấy số thảo dược cô giấu nhanh như vậy?

Xử Nữ nhìn Thiên Bình với đôi mắt đầy lo lắng, biểu cảm của những người còn lại càng trở nên u ám và bóng tối hiện lên trong ánh mắt khi họ bắt đầu hướng sự nghi ngờ mới về phía Thiên Bình. Các thành viên khác cũng đang suy ngẫm về tình hình. Thiên Bình thực sự có thể là thủ phạm? Hay cô đang bị Song Ngư đóng khung?

Thiên Bình không chịu thu mình lại phía sau Xử Nữ, tiến lại gần Song Ngư cách một khoảng cách vừa phải. Vẻ mặt điềm tĩnh được duy trì trên khuôn mặt xinh đẹp của Thiên Bình khi cô bình tĩnh hỏi lại Song Ngư, giọng nói du dương như tiếng chuông bạc. “Xin lỗi, cô em có thể làm ơn cho chị một lý do chính đáng để giải thích lý do tại sao cô em lại động vào đồ của chị không?”

Song Ngư mở to cặp mắt thơ ngây, láo liên đảo chúng ra khỏi Thiên Bình để giả vờ vô tội. “Chị nên đưa ra một lý do nghe thật là hợp lý cho sự xuất hiện của thứ này trước khi chất vấn ngược lại em?”

Đôi lông mày cong hình lá liễu của Thiên Bình càng nhíu chặt hơn khi cô quan sát thái độ thiếu tôn trọng của Song Ngư. Thở dài ngao ngán, Thiên Bình cung cấp một lời giải thích đầy đủ hơn. “Cô em à, chị sở hữu loại thảo dược này là điều hoàn toàn bình thường, bởi vì chị là một dược sĩ. Đây là một phần trong công việc của chị.”

Đôi môi hồng đào của Song Ngư bật mở thành một hình tròn hoàn hảo đầy mỉa mai khi cô giả vờ thốt lên. “Ồ, vậy nghĩa là việc có người nghi ngờ chị là hung thủ đầu độc là một điều hết sức bình thường rồi.”

Khuôn miệng của Thiên Bình bất động, chỉ khẽ nhếch lên thành một nụ cười. Dù bị Song Ngư phản bác, Thiên Bình vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào trên khuôn mặt khi cô đáp trả lại Song Ngư bằng một giọng điệu mỉa mai không kém. “Người như em cố gắng gài bẫy người khác để đánh lạc hướng sự nghi ngờ khỏi bản thân cũng là điều bình thường phải không?”

Nụ cười của Song Ngư như muốn khoe hết ra, đôi mắt tím tuyệt đẹp của cô ánh lên tia ác ý không hề nhẹ khi trả lời. “Ồ, nhưng chị Thiên Bình thân mến, em chỉ nói rõ sự thật thôi. Đó không phải lỗi của em nếu chúng tình cờ hướng về phía chị.”

Thiên Yết bước tới, giọng nói bình tĩnh nhưng kiên quyết, bộc lộ ý định bênh vực Thiên Bình. “Chị Thiên Bình đang cố gắng hết sức để chế tạo thuốc giải cho anh Sư Tử. Nếu chị ấy là thủ phạm thì tại sao lại phải mất công như vậy?”

Song Ngư lập tức nhảy vào, thể hiện thái độ cắn mãi không buông. “Chị ta đã không đề cập đến việc có thể chế tạo thuốc giải độc cho đến khi Bảo Bình nhắc đến.” Song Ngư vặn lại, giọng điệu sắc bén như muốn kết luận Thiên Bình có tội.

Thiên Yết lắc đầu, vẻ mặt tỏ rõ sự không tin tưởng. “Điều đó không đúng.” Thiên Yết phản đối, giọng nói kiên định. “Chị Thiên Bình đã làm việc không mệt mỏi để giúp đỡ anh Sư Tử kể từ khi vụ việc xảy ra. Việc buộc tội chị ấy mà không có bằng chứng là không công bằng.”

Mặc cho lời bênh vực của Thiên Yết, Song Ngư vẫn nở một nụ cười ngọt ngào nhưng ẩn ý khinh khỉnh. “Hành động mạnh hơn lời nói.”

Sự thất vọng của Thiên Yết ngày càng lớn nhưng cô vẫn bình tĩnh, không muốn bỏ qua những lời buộc tội của Song Ngư. “Chúng ta không thể đưa ra kết luận dựa trên suy đoán.” Thiên Yết nhấn mạnh, giọng điệu không hề dao động. “Hãy tập trung tìm kiếm bằng chứng thay vì chỉ trích.”

“Được rồi, tạm dừng nào!” Cánh tay Song Tử giáng xuống một vết cắn giữa không trung, chắn ngang giữa những người phụ nữ đang đối đầu với nhau một cách gay gắt.

Sự can thiệp của Song Tử khiến cuộc trao đổi tạm dừng trong giây lát. Song Tử quay sang nói với Song Ngư, nở một nụ cười thỏa hiệp. “Song Ngư, trước đó chúng ta đã nói sẽ tạm thời gác lại những hoài nghi sang một bên. Hơn nữa, Xử Nữ và Thiên Bình đều là phụ nữ, chúng ta không thể để đàn ông khám xét họ được.”

Song Ngư mỉm cười hiểu ý với Song Tử. Quả thật, cô hiểu rõ điều đó.

Kim Ngưu siết chặt cánh tay Bạch Dương, cảm thấy rùng mình trước thái độ của Song Ngư. Không chỉ hướng sự nghi ngờ vào Xử Nữ và Thiên Bình, cô ta còn muốn đẩy họ vào tình thế vô cùng khó xử. Song Ngư là thành viên nữ trẻ tuổi gần nhất nhóm, nhưng cô ta lại là người khiến Kim Ngưu sởn gai ốc nhất. Đúng là Song Ngư đã khiến mọi người di chuyển sự nghi ngờ của họ ra khỏi Nhân Mã, nhưng cách cô ta làm điều đó khiến Kim Ngưu cảm thấy khó chịu vô cùng. Còn với Nhân Mã, bất những nỗ lực của Song Ngư, anh không thể lay chuyển được cảm giác rằng cô ta có những động cơ thầm kín khác.

Khi mọi người còn chưa biết phải đưa ra ý kiến thế nào thì thì Ma Kết đã không ngại ngần tiến đến trước mặt Thiên Bình. Thiên Bình nhận thấy bóng dáng Ma Kết, đôi mắt hổ phách như thể sáng hẳn lên vẻ ngạc nhiên. Trái tim Thiên Bình bỗng như đập mạnh, sự hiện diện của Ma Kết thật áp bức, là một sự oai phong khó ai bì kịp. Tuy nhiên, thay vì thể hiện sự e dè, Thiên Bình nhìn thẳng vào mắt Ma Kết với sự điềm tĩnh vững vàng.

Ma Kết chậm rãi nâng cằm lên, hướng đôi mắt thẳng vào Thiên Bình, lạnh lùng đáp trả ánh nhìn chất vấn của đối phương. Chậm rãi, khóe môi Ma Kết thoáng cong lên, hiện ra một nụ cười nhếch mép mỏng, như thể vừa phát hiện ra một thứ gì đó thú vị trước mắt.

“Vậy bây giờ người phụ nữ với mái tóc vàng oánh ánh này là nghi phạm chính rồi?” Giọng Ma Kết vang lên, cắt ngang sự im lặng căng thẳng. Đôi mắt của Ma Kết không bao giờ rời khỏi Thiên Bình khi hắn nói, nụ cười nhếch mép của hắn nới rộng thành một nụ cười nham nhở đầy ẩn ý. “Tôi sẽ đích thân khám xét và tra hỏi cô ta.”

Ma Kết đột nhiên quay sang Xử Nữ và nói một cách chắc nịch. “Hãy để Thiên Yết khám xét Xử Nữ.” Câu nói này khiến Song Ngư không kịp phản ứng, không có thêm ý kiến gì.

Tuy nhiên, Xử Nữ lúc này không còn màng đến sự cân nhắc của Song Ngư nữa. Cô dồn toàn bộ sự chú ý vào Thiên Bình khi cô phản đối lời đề nghị của Ma Kết. “Điều này hoàn toàn không thể chấp nhận được.” Xử Nữ nói, giọng chắc nịch và kiên quyết. “Việc khám xét thân thể một người phụ nữ là vi phạm các quy định và phép lịch sự.”

Vẻ mặt của Ma Kết vẫn điềm tĩnh, không hề lay động trước sự phản đối của Xử Nữ. “Tôi là cảnh sát, cô nghĩ tôi sẽ làm gì cô ấy sao?”

“Anh có là chó thì cũng không được phép!”

Trong khi đó, Thiên Bình, người phụ nữ được nhắc đến ở đây, đứng im lặng với vẻ khó chịu pha lẫn mệt mỏi trên khuôn mặt. Cô cảm thấy không thoải mái khi bị soi mói như thế này, nhất là bởi một kẻ đáng sợ như Ma Kết. Thiên Bình muốn phản ứng, nhưng cô quyết định rằng lựa chọn tốt nhất là giữ bình tĩnh và tránh đối đầu thêm nữa. Nếu để mầm mống nghi ngờ tiếp tục nhen nhóm và lan rộng, thì về sau, chính cô sẽ thiệt thòi.

Huống hồ, Thiên Bình không nghĩ Ma Kết sẽ làm gì không đúng mực với cô, bởi cô hiểu rằng hắn không phải là mẫu đàn ông háo sắc. Thậm chí nếu hắn có phải là mẫu đàn ông như vậy đi chăng nữa, Thiên Bình cũng tin rằng hắn sẽ không dễ dàng bị thu hút bởi một phụ nữ nhàm chán như cô.

Vì vậy, Thiên Bình nắm chặt tay Xử Nữ, ra hiệu cho cô biết quyết định của mình. Xử Nữ quan sát, trong lòng vẫn lo lắng nhưng quyết định để Thiên Bình tự giải quyết. Xử Nữ miễn cưỡng gật đầu, nhưng đôi mắt cô cảnh báo Ma Kết đừng đi quá giới hạn.

Ma Kết nhún vai, tỏ vẻ vô tội, như muốn nói với Xử Nữ rằng tôi tưởng chúng ta là đồng minh.

Song Ngư nhẹ nhàng bước đến và đứng lấp ló sau lưng Ma Kết, đôi mắt của cô lóe lên tia ngọt ngào và xảo quyệt, phần lớn là xảo quyệt khi cô nói với Thiên Bình. “Nếu chị vô tội, chị không có gì phải sợ hãi trước một cuộc khám xét đơn giản, phải không?”

Thiên Bình thở dài chán nản, từ tốn đáp lại Song Ngư. “Tôi không có gì phải sợ vì tôi vô tội. Nhưng thái độ háo hức buộc tội người khác của em làm dấy lên nghi ngờ về sự vô tội của chính em.”

-----OoO-----OoO-----OoO-----

Ngoại trừ Ma Kết và Thiên Bình, các thành viên còn lại phân chia thành hai nhóm, một nhóm nam và một nhóm nữ để lục soát. Mỗi bên tiến vào một căn phòng riêng. Nhóm nam có Song Tử và nhóm nữ có Thiên Yết đại diện kiểm tra.

Thiên Yết tìm thấy trên người Song Ngư một cái ghim cài áo rất đẹp, gắn đá màu bạc lấp lánh bắt mắt. Ngoài ra, không phát hiện thấy bất kỳ đồ vật đáng ngờ nào khác.

Về phía nhóm nam, họ không tìm thấy bất cứ thứ gì khả nghi. Sau đó, họ tập hợp lại. Xử Nữ rót một cốc nước nóng, thả chiếc ghim cài áo của Song Ngư vào đó trong vòng vài phút. Sau khi vớt chiếc ghim ra, Xử Nữ đưa cốc nước cho Song Ngư, lạnh lùng ra lệnh. “Uống.”

Song Ngư nhíu mày, đưa tay đón lấy cốc nước, tủi thân thốt lên. “Chị gái, sao chị hung dữ thế?”

Tuy nhiên, hành động này được coi là bằng chứng miễn tội cho Song Ngư mang kim độc.

Tiếp theo, mọi người lại xác định bằng chứng ngoại phạm của đối phương trong khoảng thời gian món lẩu được chuẩn bị cho đến khi bưng ra bàn. Đầu bếp Thời Chung nói nguyên liệu được chuẩn bị sẵn, còn thời gian nấu là trong khi bọn họ đang ăn những món ăn khác. Vì vậy, nếu xác định chất độc được rắc vào sau khi nồi lẩu được nấu xong và trước khi nồi lẩu được bưng ra, thì tạm thời có thể kết luận những người trên bàn ăn đều có chứng cứ ngoại phạm.

Sau đó, mọi người bắt đầu lục soát các phòng.

Nhóm chín người chia thành năm nhóm nhỏ, mỗi nhóm gồm hai người, riêng Song Tử hoạt động một mình, bắt đầu tìm kiếm chứng cứ và hung khí liên quan đến vụ đầu độc. Trong lúc mọi người lục soát, những người làm trong biệt thự bao gồm đầu bếp Thời Chung cùng hai người hầu gái Thiên Cầm và Thiên Tuyền bị giữ lại ở phòng khách.

Nhóm của Thiên Yết và Bảo Bình lên tầng hai, hướng đến phòng ngủ của đầu bếp Thời Chung.

Khi họ bước vào phòng, Thiên Yết khóa trái cửa xong mới hạ giọng nói. “Lúc nãy chị Xử Nữ có hỏi bằng chứng ngoại phạm của Nhân Mã, Thiên Cầm, Thiên Tuyền, nhưng chị ấy không hề đề cập đến đầu bếp Thời Chung.”

Bảo Bình gật đầu, lấy từ trong túi quần ra hai đôi găng tay y tế, đưa một đôi cho Thiên Yết, đôi còn lại tự mình đeo vào. “Nghe nói chị ấy đã học nấu ăn từ đầu bếp đó. Vì vậy nên có ấn tượng tốt với anh ta chăng.”

Hai người bắt tay vào lục soát tỉ mỉ căn phòng ngủ của Thời Chung.

Bảo Bình kiểm tra tủ đầu giường. Đầu tiên cậu tìm kiếm bên trong các ngăn kéo. Sau đó còn thò tay mò thử cả đáy dưới và phía đầu trên các ngăn kéo để đảm bảo không bỏ sót bất cứ ngóc ngách nào.

Sau khi kiểm tra xong hai ngăn trên, Bảo Bình vươn tay kiểm tra ngăn cuối cùng. Lúc này, ngón tay cậu đã chạm phải một tập giấy được dán dưới đáy ngăn kéo.

Đó là một phong bì màu vàng, phần miệng bì không hề được dán lại.

Thấy Bảo Bình bất ngờ cầm một vật đáng nghi trong tay, Thiên Yết nhanh chân tiến lại gần quan sát.

Bảo Bình nhanh chóng cởi sợi dây buộc ở bên ngoài phong bì rồi thận trọng mở nó ra. Cậu lấy ra từ bên trong một cuốn sổ khám bệnh. Cuốn sổ có vẻ đã cũ, bám đầy bụi bẩn. Cả hai tập trung nhìn vào dòng chữ nét mực to ngay giữa cuốn sổ, nơi ghi tên chủ nhân của nó: Thời Nghi.

“Cùng họ với đầu bếp Thời Chung.” Thiên Yết nhận xét, lưu ý đến mối liên hệ mới phát hiện này.

Bảo Bình cẩn thận lật từng trang bệnh án, tập trung tìm kiếm bất kỳ dấu vết ẩn nào. Khi gần lật đến nửa cuốn sổ, một tờ giấy nhỏ rơi ra, nhẹ nhàng rơi xuống sàn nhà. Thiên Yết cúi xuống nhặt, phát hiện đó là tờ kết quả chẩn đoán bệnh suy gan. Tên của bệnh nhân được ghi trên tờ giấy trùng khớp với tên của chủ nhân cuốn sổ - Thời Nghi.

Hai người nhìn vào ngày sinh được ghi trên tờ giấy. Sau khi đối chiếu với thời gian hiện tại, thì Thời Nghi là một bé gái 10 tuổi.

Thiên Yết nhíu mày khi xem xét tờ giấy chẩn đoán. Cô đọc từng dòng chữ tàn nhẫn một. “Có vẻ như cô bé này đúng là con gái anh Thời Chung.” Cô buồn rầu nhận xét. “Thật bi đát khi phải mang trong mình một căn bệnh hiểm nghèo như vậy ở độ tuổi còn thơ bé.”

Bảo Bình vẫn im lặng, vẻ mặt trầm tư suy nghĩ. Cậu cẩn thận gấp tờ giấy chẩn đoán gọn gàng rồi nhét trở lại vào cuốn sổ khám bệnh. Với đôi tay khéo léo, cậu đặt cuốn sổ vào chiếc phong bì màu vàng và trả nó về vị trí cũ, đảm bảo mọi thứ trông không khác gì trước đó.

Tiếp tục công cuộc lục soát căn phòng, Thiên Yết và Bảo Bình tỉ mỉ rà soát từng ngóc ngách, không bỏ sót một chỗ nào. Tuy nhiên, dù đã lục soát cẩn trọng, họ vẫn không tìm thấy thêm bất kỳ manh mối quan trọng nào. Với một tiếng thở dài đầy thất vọng, họ đành chấp nhận rằng họ cần phải chuyển sang phòng bên cạnh. Cuộc tìm kiếm câu trả lời của họ vẫn còn gian nan và chưa ngã ngũ.

-----OoO-----OoO-----OoO-----

Khi Cự Giải và Xử Nữ bước vào căn phòng của Sư Tử, trái tim họ nặng trĩu, bước chân nặng nề bởi bầu không khí trang nghiêm bao trùm căn phòng như một tấm vải liệm. Cảnh tượng người bạn Sư Tử thân yêu của họ nằm bất động trên giường khiến họ rùng mình. Sư Tử, người từng tràn đầy sức sống và nhiệt huyết, giờ đây nằm lặng im, bất tỉnh. Khuôn mặt anh ấy nhợt nhạt, đôi mắt nhắm nghiền, trông vô hồn, chỉ còn lại một chút sáng lờ nhờ tỏa ra từ bình oxy.

Khi Cự Giải bước đến giường của Sư Tử, anh nhanh nhẹn thay thế bình oxy đã cạn bằng bình mới và sử dụng các loại thuốc cần thiết. Dù cố gắng che dấu nhưng vẻ điềm tĩnh lạnh lùng mà Cự Giải luôn cố gắng duy trì, ngoại trừ lúc đối đầu với Ma Kết, không thể che mờ nỗi hỗn loạn trong đôi mắt xám của anh. Ánh mắt ấy chan chứa nỗi đau khổ dành cho người bạn đang hấp hối. Mỗi cử động của Cự Giải đều chuẩn xác, nhưng bên dưới vẻ ngoài bình thản ấy, trái tim anh thắt lại vì lo lắng, sợ rằng người bạn thân yêu sẽ không bao giờ tỉnh dậy.

Xử Nữ im lặng đứng bên cạnh, ánh mắt cô đăm đăm dõi theo hình dáng xanh xao của Sư Tử. Những ký ức về sức sống tràn ngập của anh tràn ngập tâm trí cô. Sự tương phản khắc nghiệt giữa trạng thái hiện tại suy yếu của anh với tinh thần sôi nổi từng tỏa sáng từ anh xé toạc trái tim cô như một lưỡi dao. Cô thèm khát những ngày mà tiếng cười của anh vang vọng khắp hành lang, giờ đây đã bị thay thế bởi sự im lặng ngột ngạt của nỗi bất an bao trùm khắp căn biệt thự.

Với một tiếng thở dài nặng trĩu, Cự Giải và Xử Nữ rời khỏi phòng Sư Tử. Hai người cùng nhau đến căn phòng bên cạnh của cô hầu gái Thiên Tuyền.

Khi bước vào phòng Thiên Tuyền, Cự Giải và Xử Nữ chia nhau ra, mỗi người chiếm một khu vực khác nhau để tìm kiếm. Cự Giải bắt đầu với chiếc tủ đựng quần áo, lục lọi các ngăn kéo và kiểm tra những thứ bên trong. Con mắt tinh tường được huấn luyện trên bàn mổ của anh quét từng centimet, tìm kiếm bất cứ thứ gì có vẻ lạc lõng hoặc đáng ngờ.

Trong khi đó, Xử Nữ tập trung sự chú ý vào chiếc bàn cạnh giường ngủ và tủ quần áo. Cô tỉ mỉ kiểm tra gầm giường, sau rèm và thậm chí cả bên trong giày, không chừa một ngóc ngách nào trong quá trình tìm kiếm manh mối. Từng tiếng vải cọ xát nhẹ nhàng, tiếng sàn gỗ ọp ẹp vang lên trong bầu không khí im ắng của căn phòng như muốn nhấn mạnh thêm sức nặng của nỗi bất an đang bao trùm không trung, hòa quyện cùng với mùi thuốc khử trùng còn vương vấn từ căn phòng của Sư Tử và cả nỗi sợ hãi ngấm ngầm.

Sự im lặng luôn khiến người ta cảm thấy ngột ngạt. Không thể chịu đựng được nữa, Xử Nữ cuối cùng cũng lên tiếng bắt chuyện trước, giọng nói phá tan sự yên tĩnh như một tia sáng xuyên qua bóng tối.

“Anh đã ăn xong cơm nắm hôm qua chưa?” Giọng Xử Nữ nhẹ nhàng, do dự, như thể đang thử thách cuộc trò chuyện.

Sở dĩ Xử Nữ hỏi như vậy là vì đêm qua, khi tiến hành thu thập và kiểm tra những thức ăn còn sót lại trong bếp, Xử Nữ không phát hiện bất cứ dấu hiệu chất độc nào. Khi cô vừa bước ra khỏi phòng để xem xét tình hình xung quanh, cô nhìn thấy Cự Giải vẫn còn đang gục ở ngoài cửa phòng của Sư Tử. Bên cạnh Cự Giải là Nhân Mã và Bạch Dương.

Nhân Mã vừa nhẹ nhàng an ủi Cự Giải vừa thuyết phục anh quay về phòng nghỉ ngơi, trông anh như sắp gục ngã đến nơi. Ban đầu Cự Giải vẫn tỏ ra không đồng ý, nhưng Nhân Mã kiên quyết khẳng định rằng anh đã nhờ quản gia điều động trực thăng để mang thuốc đến đây cho Sư Tử, ngày mốt là thuốc sẽ đến nơi. Nhân Mã cũng đề nghị sẽ trông chừng Sư Tử thay thế Cự Giải để anh có thể về phòng nghỉ ngơi cho khỏe lại.

Cự Giải thở phào nhẹ nhõm khi nghe tin trực thăng có thể tới đây vào ngày mốt, tình trạng của Sư Tử chắc chắn sẽ chuyển biến tốt. Nhưng Cự Giải vẫn không khỏi lo lắng để Nhân Mã trông chừng Sư Tử một mình, lúc này bản thân anh cũng nghi ngờ Nhân Mã không vô can trong vụ đầu độc của Sư Tử.

Mãi đến khi Bạch Dương nói rằng cô và Nhân Mã sẽ cùng nhau trông chừng Sư Tử, Cự Giải mới miễn cưỡng đồng ý. Dù tính tình lạnh lùng và xa cách với mọi người, nhưng Cự Giải lại có một niềm tin nhất định vào Bạch Dương. Cự Giải không chỉ biết rằng Bạch Dương là vị hôn thê trên danh nghĩa của Sư Tử, mà ba người Sư Tử, Cự Giải, Bạch Dương còn là bạn chơi thân với nhau từ bé.

Hơn ai hết, Cự Giải biết rằng Bạch Dương sẽ không bao giờ làm hại Sư Tử.

Cuối cùng Cự Giải cũng đành ngậm ngùi quay trở về phòng. Khi Xử Nữ chứng kiến mọi việc đã xong xuôi, định quay về phòng mình thì bỗng chốc đập vào mắt cô là khuôn mặt xanh xao tái nhợt đầy mệt mỏi của Cự Giải. Thật ra cũng chẳng hiểu sao lúc đó, cô bỗng nhiên thấy anh tội nghiệp. Vậy nên, Xử Nữ lật đật tiến thẳng vào bếp. Do nguyên liệu trong nhà hạn hẹp, hơn nữa mới vừa xảy ra vụ đầu độc chưa lâu. Chính vì vậy mà món cơm nắm đạm bạc đã trở thành thứ duy nhất mà Xử Nữ có thể chuẩn bị lúc này.

Ban đầu, tất nhiên là Cự Giải từ chối đĩa cơm nắm của cô với thái độ hết sức lạnh lùng, như thể cô đang muốn đầu độc anh ngay tại chỗ bằng đĩa cơm nắm này. Nhưng sau khi cô nói “Anh phải ăn uống thì mới có sức khỏe để bảo vệ Sư Tử! Nếu không, khi hung thủ xuất hiện, định gϊếŧ Sư Tử lần nữa, anh sẽ bảo vệ cậu ấy bằng cách nào?”, Cự Giải đã nhíu mày, trừng mắt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, nhưng cuối cùng cũng phải nhận lấy đĩa cơm nắm của cô.

Quay trở lại hiện tại. Sau câu hỏi của Xử Nữ, đôi bàn tay đang hoạt động liên hồi của Cự Giải bỗng khựng lại trong phút chốc, ánh mắt dừng lại trên chồng quần áo được gấp ngăn nắp trước khi cau mày, tập trung tiếp tục tìm kiếm. “Gần như vậy.” Anh lặng lẽ trả lời, giọng điệu cũng nhẹ nhàng không kém. “Cảm ơn cô.”

Xử Nữ gật nhẹ, cảm thấy nhẹ lòng vì đã đυ.c gãy một phần lớp băng giá bên ngoài của anh. “Chúng ngon chứ?” Cô hỏi, lời nói nhẹ nhàng đầy quan tâm, nhưng hàm ý ẩn sâu bên trong ánh mắt đẹp ấy khiến Cự Giải khẽ giật mình. “Tôi sợ chúng quá mặn.”

Nụ cười của Cự Giải phảng phất một chút chua chát, anh nhớ lại vẻ mặt nhăn nhó của chính mình khi ăn thử miếng cơm nắm đầu tiên do Xử Nữ làm. Thực sự chúng rất mặn, vị muối cay xé lưỡi tới mức anh đã phải vội vàng uống liền mấy ngụm nước. Nhưng rồi, anh nhận ra rằng, dù vị hơi mặn quá mức, thì những nắm cơm này vẫn có hương vị rất riêng, một hương vị nhớ đời.

“Quả thật hơi nhiều muối. Nhưng cũng không đến nỗi nào.” Cự Giải trả lời.

Xử Nữ có chút ngại ngùng, e ngại những nắm cơm muối mặn chát mà mình nấu đã gây khó khăn cho Cự Giải. Nhưng khi nghe anh nói vậy, cô cũng nhanh chóng gật đầu, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhẹ. “Tôi rất vui vì anh thích chúng.” Cô thì thầm, đôi mắt cô ánh lên một chút ấm áp giữa khung cảnh u ám xung quanh.

“Còn Sư Tử... Tình trạng của cậu ấy thế nào rồi?” Xử Nữ đánh bạo, giọng lo lắng thấy rõ.

Cự Giải gượng cười, thoáng ẩn hiện một tia cảm xúc trong mắt. “Thật khó nói.” Cậu im lặng đáp lời, không giấu nỗi buồn bã trong giọng nói. “Nhưng tôi tin rằng cậu ấy sẽ vượt qua được. Cậu ấy rất mạnh mẽ.”

Xử Nữ gật đầu, không đào sâu thêm vào vết thương của Cự Giải. Hai người tiếp tục tập trung vào nhiệm vụ, thỉnh thoảng nói với nhau vài câu.

Sau khi đem nắm cơm đến cho Cự Giải thì Xử Nữ cảm nhận được thái độ của Cự Giải đối với cô đã tốt hơn nhiều rồi. Hôm nay Cự Giải cũng chủ động bắt cặp với Xử Nữ cùng đi kiểm tra. Nhớ đến lần đầu bốn người họ gặp nhau trên đường đến biệt thự của Nhân Mã, Cự Giải vô cùng lạnh lùng, thậm chí còn không thèm liếc nhìn Xử Nữ và Thiên Bình. Khi Xử Nữ chứng kiến Thiên Bình chủ động đến bắt chuyện, Cự Giải cũng chỉ hờ hững ngó lơ. Dù là trong hoạt động nhóm hay ngoài đời, Cự Giải đều chỉ có vẻ gần gũi và muốn hợp tác với Sư Tử.

Đôi khi Xử Nữ thắc mắc tại sao hai người có tính cách trái ngược nhau như Sư Tử và Cự Giải lại có thể trở thành bạn thân của nhau. Cũng giống như cô và Thiên Bình, họ có cùng tính cách, cùng sở thích và cùng quan điểm nên họ mới có thể là BFF lâu dài.

Vừa rồi, Cự Giải cũng lên tiếng bênh vực Nhân Mã và có thái độ đối đầu gay gắt với Ma Kết, trái ngược hoàn toàn với tính cách lạnh lùng và xa cách của anh với người lạ. Có lẽ sau đêm qua Cự Giải cũng đã coi Xử Nữ và Nhân Mã là bạn bè của anh rồi.

Nghĩ đến đây, Xử Nữ không khỏi cảm thấy vui vẻ.

Trong những bộ anime cô từng xem, những người như Cự Giải được gọi là tsundere phải không nhỉ?