Chương 1

Im lặng.

Bóng tối.

Bầu trời đầy sương mù, trong không khí khắp nơi tràn ngập hơi nước, có vẻ như đang ở bên cạnh nước, hít thở đều là ẩm ướt sền sệt, hơi ẩm ướt này tựa như có ý thức cố gắng chui về phía phổi.

Hang động, bên trong hang động là nhà giam, vô cùng yên tĩnh, nhà giam là dạng giống như lan can bằng đá, dưới lan can có ít rêu xanh nhầy nhụa.

Lúc Hạ Kham mở mắt ra nhìn thấy chính là cảnh tượng này.

Nhà giam là từng gian từng phòng riêng biệt, trong mỗi một phòng giam đều có một người đang hôn mê, hoặc là nam hoặc là nữ, phần lớn đều hôn mê nằm trên mặt đất, quần áo vô cùng đơn sơ, bố y ngắn, là quần áo cổ đại, kiểu dáng hoàn toàn khác với với trang phục hiện đại trong trí nhớ của Hạ Kham.

Nhìn đến đây, Hạ Kham nhịn không được thở dài thật dài, hắn biết, mình lại trọng sinh nữa rồi.

Đây đã là kiếp thứ ba rồi, hắn hoàn toàn không rõ rốt cuộc ai lại troll hắn như vậy, ngay cả chết hai lần cũng không chết được, không khỏi quá đáng lắm.

Kiếp thứ nhất hắn là một nam sinh viên đại học bình thường, ở trong ký túc xá chơi game được một nửa thì đột tử, mở mắt ra thấy bản thân mình đã đến thời đại Man Hoang thượng cổ.

Kiếp thứ hai là cái loại thời đại thượng cổ thần thoại thịnh hành trong truyền thuyết, mỗi chủng tộc đều được phân thành từng bộ lạc để định cư, có tín ngưỡng riêng, Hạ Kham vô cùng bất hạnh trở thành một loại nhện khổng lồ tên là Phật Cốt Ma Chu, nghe nói là bởi vì tổ tiên của bọn họ đã từng ăn một vị Phật Đà, bởi vậy mới có tên như vậy.

Đối với việc này, Hạ Kham có chút không tin.

Chủ yếu là các trưởng lão của hắn cũng không giống lời nói cho lắm, mỗi ngày đều dựa vào thân phận của Phật Cốt Ma Chu là chủng loại thần thoại mà lừa bịp. Cái quái gì vậy, không hiểu nổi, không ít người đều bị bọn họ dụ dỗ lường gạt rồi sau đó trực tiếp bị gϊếŧ luôn.

Những kẻ xảo quyệt như vậy làm sao có thể là kẻ ngốc nuốt Phật Đà được chứ, Phật Đà ăn ngon như vậy sao?

Nguyên nhân cái chết ở kiếp thứ hai rất đơn giản, chính là cuộc chiến giữa các bộ tộc của các chủng tộc ở Man Hoang, hắn vừa trưởng thành đã bị phái đi qua, vô cùng bất hạnh gặp kẻ địch là một con mãng xà cấp bậc cường giả, trực tiếp bị gϊếŧ chết tươi.

Mở mắt lần nữa là như bây giờ.

Cảm giác đau đớn khi bị xé toạc dường như còn ở trên thân thể, Hạ Kham xoa xoa cái trán, nhớ tới cảnh nhện mẹ lao tới trước khi mình chết, trên mặt hiện ra sáu con mắt, xét đến trình độ tu vi của nhện mẹ thì tuyệt đối không có khả năng phạm phải sai lầm nhỏ như vậy, e rằng là do quá hoảng sợ.

Nhện con của mình bị gϊếŧ chết tươi ngay trước mặt mình

Hạ Kham đã không dám tưởng tượng đến cảm xúc của nhện mẹ.

Nghĩ tới đây, Hạ Kham cảm thấy có chút may mắn vì mình là nhện đực. Trong bộ lạc, sau khi nhện đực trưởng thành đều sẽ rời khỏi bộ lạc, sau khi hắn chết, nhện mẹ cũng có thể nghĩ thành hắn rời khỏi bộ lạc. Nhện mẹ có tính cách kiên cường, rất có thể sẽ giúp hắn báo thù, sau khi báo thù xong cũng có thể nhanh chóng bước vào cuộc sống mới.

Đây chính là bản năng của mọi chủng tộc thú ở thời đại Man Hoang, và chủng tộc thần thoại cũng không ngoại lệ.

"...Haizzz" Hạ Kham nhanh chóng sắp xếp lại cảm xúc, không tiếp tục sa vào ký ức của quá khứ nữa, kinh nghiệm kiếp trước nói cho hắn biết, chắc chắn là không thể quay về được, chết thì thật sự là chết, hắn chỉ là chuyển sang kiếp khác không uống canh Mạnh Bà mà thôi.

Cho nên kiếp này là thân phận gì đây?

Hạ Kham cúi đầu nhìn quanh, cố gắng tìm kiếm manh mối thân phận của mình trong nhà giam.

Ngay sau đó, Hạ Kham chỉ cảm giác đầu của mình như bị thứ gì đó gõ mạnh, trống rỗng, sau đó, vô số tin tức xuất hiện, trong chốc lát cọ rửa lý trí của hắn.

Lại qua một lúc, lúc này Hạ Kham mới làm rõ trí nhớ của mình.

Vẻ mặt Hạ Kham có chút kỳ lạ, thân thể kiếp thứ ba này - là một kẻ nửa ngốc, chính xác mà nói, là một người phần lớn tâm trí thỉnh thoảng sẽ không tỉnh táo, mấu chốt hơn chính là khuôn mặt kiếp này giống hệt với gương mặt của hắn.

Điều này không thể không làm cho Hạ Kham nghi ngờ liệu đây có phải là chính hắn của một thế giới nào đó hay không, nếu không phải thì quá trùng hợp luôn rồi.

Về phần tại sao lại đến đây.

Là bị lừa bán, chính xác mà nói, là lúc hắn đi đến Thành Đại Khải làm thuật sư, không ngờ tới đúng lúc biến thành kẻ ngốc, đầu óc không tỉnh táo, trên đường bị thương đội bắt được, biến thành tế phẩm cho quỷ vật.

Kiếp này hắn cũng có sức mạnh siêu nhiên, con người không chiếm lĩnh chủ đạo trong thế giới này, chiếm lĩnh vị trí chính là các loại quỷ vật cường thế.

Nhưng con người là loài sinh vật học tập tích cực, trong lúc quỷ vật trở thành đỉnh cao nhất của chuỗi thức ăn, con người cũng lập tức xuất hiện những thuật sư dựa trên sức mạnh của những quỷ vật.

Hạ Kham ngẩng đầu nhìn nhà giam của mình, toàn bộ nhà giam đều vô cùng ẩm ướt, hít thở thôi mà dường như mang theo hơi nước dày đặc, thời gian lâu dài, Hạ Kham ngửi thấy đều là mùi tanh làm cho người ta buồn nôn của nước sông, gần như đoán được là đang ở dưới nước.

Hiện tại hắn không biết tình huống cụ thể, những cột đá trong nhà giam không giống như là những tảng đá bình thường. Hiện tại hắn là một người bình thường, chỉ có thể nhìn một bước đi một bước. Hạ Kham véo tay mình, thật đáng tiếc, sức mạnh dồi dào hắn từng cảm thấy không còn sót lại chút gì.

Bên ngoài hang động.

Truyền đến tiếng "cộp cộp cộp", như là tiếng bước chân của vài người, đang chậm rãi đi vào hang động, loại âm thanh này cũng rất giống với âm thanh của kim loại và đá va chạm vào nhau.

Hạ Kham ngay lập tức nhắm mắt lại, một lần nữa nằm trở về vị trí ban đầu.

Nhà giam của Hạ Kham ở phía trước, ngay khi có bước chân tiến vào hang động, Hạ Kham đã ngửi thấy một mùi tanh nồng nặc, như là mùi cá, không, là cá chết, giống mùi của những con cá chết ở trong chợ.