Chương 6.2: Người lạ

Đợi đến lúc Úc Phù Thần về đến nhà họ Úc thì trời đã gần chạng vạng, anh vội vàng trở về với dáng vẻ đầy phong trần bụi bặm, gương mặt trông rất mệt mỏi, buổi tối anh còn hẹn người của chính phủ cùng nhau ăn cơm, hồ sơ dự thầu cũng đã chuẩn bị hòm hòm rồi, những thứ còn lại anh có thể làm đó là tạo dựng những mối quan hệ thật tốt.

Anh sửa sang bộ dạng đầy bụi đất của mình cho đàng hoàng chỉn chu, sau đó Úc Phù Thần thấy còn chút ít thời gian nên bèn đến phòng của Úc Bội Tinh.

Anh yên lặng ngồi buồn xo trên đầu giường một lát, trông dáng vẻ Úc Bội Tinh bất động nằm đó giống như sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, bỗng dưng những lời chất chứa trong lòng anh làm thế nào cũng không nói ra được thành lời, chưa đến mười phút thì tài xế đã lên gọi, thế là anh lập tức đi theo tài xế, cho dù nằm mơ anh ta cũng không ngờ tới tối qua anh trai mình lại bị tên lưu manh đó xâm lại một lần nữa, hậu môn của cậu đã bị dươиɠ ѵậŧ nhét vào cả một đêm.

Chờ tới ban đêm khi Hoắc Khởi Chu đến một lần nữa thì trong nhà chỉ còn lại một mình omega, có Hắc Tử tiếp ứng từ bên trong, bất cứ lúc nào cũng có thể khống chế phòng camera giám sát và thời gian đổi ca gác, Hoắc Khởi Chu đi lại tự do giống như nhà của mình, hầu như mỗi tối hắn đều ôm omega cùng nhau chìm vào giấc ngủ, trước khi bác sĩ đến kiểm tra vào sáng sớm thì âm thầm rời đi.

Một đêm trước ngày đấu thầu, Hoắc Khởi Chu đã uống rượu, số vốn đầu tư vào dự án lần này nhiều đến mức khổng lồ, công ty đã bỏ ra quá nhiều thời gian và sức lực, mọi người ai nấy cũng căng thẳng, thậm chí ngay cả hắn cũng thấy có hơi áp lực.

Càng vào những thời điểm thế này, hắn càng muốn ở bên cạnh omega.

Như ngày thường, hắn thuần thục leo vào phòng omega, ngay thời khắc nhìn thấy người nằm trên giường kia, hắn như được khoác lên một tấm áo khoác có thể chống lại thiên quân vạn mã, Úc Bội Tinh là đầu quả tim của hắn, hắn nắm chặt lấy đôi tay của omega giống như đang sạc pin cho mình.

Sự thỏa mãn từ từ dâng đến tận óc, ánh mắt thâm tình đang chăm chú nhìn cậu nhiễm lên tình cảm nóng bỏng, người đang nằm trên giường là người hắn yêu nhất, sao hắn có thể khống chế bản thân không động tình được đây.

Một bên hắn vươn đầu lưỡi vào trong miệng của omega, một bên thuần thục cởϊ qυầи áo của omega.

Động tác của hắn có chút hấp tấp, chỉ cần nghĩ đến kɧoáı ©ảʍ cực đỉnh khi vách trong của tiểu huyệt bao bọc lấy thì vật nam tính đã lập tức to lên vài phần.

Trong phòng không có thứ gì có thể dùng để bôi trơn, hôm nay hắn đến hơi vội nên không mang theo dầu bôi trơn, hắn dứt khoát mượn sự trơn ướt của nước bọt, duỗi một ngón tay ra đâm vào trong huyệt động, cố gắng nhẫn nại đến lúc ba ngón tay có thể tự do ra vào, hắn cố nhịn nhưng nhịn không nổi bèn lập tức nâng dươиɠ ѵậŧ lên cho vào trong, cửa huyệt mềm mại bị dươиɠ ѵậŧ thô to cường tráng mở ra, đến những vết nhăn nhúm đều bị vuốt phẳng, Hoắc Khởi Chu bị kẹp đến phát đau, trong thời gian ngắn hắn muốn tiến cũng không được mà lùi cũng chẳng xong, hắn dừng lại vài giây, sau đó bắt đầu rút ra thật chậm rãi, kɧoáı ©ảʍ liên miên lan ra khắp cơ thể, thoải mái đến nỗi mỗi một lỗ chân lông đều giãn nở ra, hắn chậm rãi bắt đầu đâm cạn nhiều lần và đâm sâu một lần để mở rộng thông đạo thít chặt giống như lần đầu làʍ t̠ìиɦ của phụ nữ, đợi đến lúc tiểu huyệt của omega tự động chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ thì hắn lập tức thả lỏng cử động, hắn vội vã nhấc hai chân của omega giơ lên cao, sau đó bắt đầu đâm sâu rút hết va đập thật mãnh liệt.

Bờ hông gầy khỏe của hắn giống như tàng trữ sức mạnh vô hạn, mang theo dươиɠ ѵậŧ nện đập một cách kịch liệt, “đầu nấm” xông vào phá vỡ từng tầng từng lớp cản trở bên trong vách thịt mềm mại, dươиɠ ѵậŧ của hắn cứ thế cán qua cán lại thứ nhô lên ở bên trong, chủ nhân của tiểu huyệt vẫn bất động như núi nhưng tiểu huyệt thì lại giống như có ý thức tự chủ mà ào ạt không ngừng chảy ra dịch thể, thuận tiện cho dươиɠ ѵậŧ có thể xâm nhập vào nơi sâu hơn nữa.

Hai hòn bi nặng trình trịch của người đàn ông liên tục đập vào dươиɠ ѵậŧ của omega, trong phòng vang lên từng đợt tiếng nước và tiếng thân thể va chạm đầy mờ ám.

Tiểu huyệt đã bị làm đến mức ướt nhẹp và đỏ lên, thịt bên trong theo động tác rút ra của người đàn ông mà hơi lật ra ngoài, sau đó lại theo động tác đâm vào của cự vật to lớn mà bị nhét lại vào trong thông đạo.

Hoắc Khởi Chu nhấc tay nắm chặt lấy một bên mắt cá chân của omega, sau đó há miệng ngậm lấy ngón chân đáng yêu tròn nhẵn của omega vào miệng, một bên ngậm mυ"ŧ, một bên nâng hông dùng sức, hắn nhả ngón chân ra rồi men theo bắp chân nhỏ hít ngửi mùi hương của omega, động tác chinh phạt bên dưới vẫn luôn duy trì với tần suất khá cao, hắn chưa từng hít mai thúy nhưng lại được nếm trải cảm giác phiêu diêu như trong chốn bồng lai tiên cảnh.

Vào một đợt lắc lư của cơ thể thì Úc Bội Tinh dần dần lấy lại ý thức, cậu cảm thấy mình đang trôi nổi trên một mặt biển đang dâng trào sóng nước mãnh liệt, xung quanh là một mảnh lặng ngắt như tờ, trong không gian hư vô đen kìn kịt đó một mình cậu trơ trọi liên lục nhấp nhô lên xuống cùng con sóng, cậu muốn hô cứu mạng nhưng lại không thể phát ra tiếng.

Đột nhiên một con sóng cực lớn đánh ập tới, cậu bị đập đến nỗi hoa mắt chóng mặt, cậu không ngừng bị chìm xuống, cậu bắt đầu vùng vẫy tay chân nhưng cơ thể vẫn vô lực mà chìm nghỉm, cảm giác ngộp thở ngày càng trầm trọng, tay và chân cậu không nghe theo sự điều khiển của bộ não, chúng cứng đờ không thể cử động nổi.

Đang lúc thấy không còn hi vọng gì nữa thì cậu cảm giác được có một chiếc lưỡi trơn ướt cạy mở hàm răng của mình, sau đó không ngừng khuấy động, có người đang tiếp hơi cho cậu đúng không?

Cậu bắt đầu có hi vọng sống, dần dần tìm lại được hô hấp, cậu muốn mở to mắt nhìn xem ân nhân cứu mạng của mình là ai, nhưng mí mắt nặng như đổ chì, cho dù bộ não cậu có ra lệnh thế nào thì dây thần kinh giống như đã chết hết không còn một móng vậy, có làm sao thì mí mắt cũng không mảy may nhấc lên được tẹo nào.

Không được bỏ cuộc, cậu tự cổ vũ bản thân, cậu thử nhúc nhích một ngón tay nhưng lại phát hiện hình như ngón tay không còn thuộc về cậu nữa, nó không động đậy lấy một tí.

Cậu cảm thấy ngày càng hoảng loạn, ngày càng tuyệt vọng, cậu bất chấp tất cả mở miệng hô cứu nhưng lại phát hiện cho dù cậu dùng hết sức bình sinh cũng không thể mở miệng ra được.