Chương 1

Trong căn gác tối tăm, ánh mặt trời lặn chiếu qua những ô cửa kính thấp, chiếu sáng những hạt bụi bay múa trong không khí.

Chàng trai trẻ từ từ mở mắt, một thiếu niên đang nằm trên một chiếc ghế sofa da bị hỏng, ngay cả cái chăn bông thiếu niên đó đang đắp cũng đã bị vấy bẩn.

Trang trí bắt mắt duy nhất trên gác mái là bức tranh sơn dầu vẽ một hiệp sĩ anh hùng cưỡi con ngựa trắng cao lớn với tư thế duyên dáng bay vυ"t lên bầu trời đầy sao, góc dưới bên phải có ký hiệu "Mạnh Tường".

Mạnh Tường, sự mơ ước, một cái tên thơ mộng như vậy, rất phù hợp với quan niệm nghệ thuật của bức tranh, nhưng họa sĩ thực sự lại là Mạnh Thành.

Mạnh Thành bây giờ đang gặp rắc rối. Trong tiểu thuyết gốc, bia đỡ đạn Mạnh Thành mất mẹ khi còn nhỏ, cha tái hôn, mẹ kế mang theo một người anh trai tâm cơ đó là Mạnh Tường, một nhân vật thụ chính trong cuốn truyện này.

Sau khi cha cậu qua đời, Mạnh Tường và mẹ kế đã nhốt cậu trên gác mái, ngược đãi cậu bằng mọi cách, thậm chí còn cướp đi vị hôn phu của cậu.

Sau đó Mạnh Thành chán nản và mà chết dù không hề có bệnh tật. Sau khi Mạnh Thành qua đời, Mạnh Tường và mẹ kế đương nhiên được thừa kế tài sản của gia đình lẽ ra phải thuộc về cậu.

Người anh trai không liên quan của cậu, Mạnh Tường, cũng đã ăn trộm tranh của cậu và được biết đến là nghệ sĩ tài năng nhất trong giới thượng lưu.

Mạnh Thành chậm rãi đứng dậy, đi về phía tấm gương dài đã nứt.

Chiếc áo len dệt kim sợi dày mà cậu mặc trên người có màu xám, kiểu dáng lỗi thời, quá rộng so với cậu nhưng cũng không thể che giấu được vóc dáng trẻ trung của cậu.

Thân hình của cậu hơi gầy, với vòng eo thon cùng với đôi chân dài và cặp mông tròn trịa. Cổ áo len tròn để lộ một phần cổ duyên dáng như thiên nga, làn da quanh năm không phơi nắng nên trắng lạnh, mềm mại đến mức có thể véo nước. Phần tóc mái thưa che nhẹ đôi lông mày thanh thoát của cậu.

Khi nhìn thấy mặt mình trong gương, cậu sốc đến mức gần như choáng váng - bên trái khuôn mặt có một vết bớt màu đen, kéo dài từ thái dương đến cằm, khiến khuôn mặt được cho là xinh đẹp này như bị phủ đầy bụi bẩn.

“Chúc mừng kí chủ!” Khi đang ngạc nhiên thì đột nhiên có giọng nói máy móc của hệ thống vang lên bên tai cậu.

Một màn sáng hiện lên trước mắt Mạnh Thành, liệt kê thuộc tính vật lý của nguyên chủ.

[Tuổi: 18 tuổi, còn trinh, lưỡng tính, rất dễ mang thai.]

Lần đầu tiên tham gia vào cuốn sách, bạn sẽ được tặng gói quà “Mọi điều ước của bạn đều thành hiện thực”, kèm theo một vũ khí bí mật.

Vũ khí bí mật có thể được tiết lộ sau khi nâng cấp.

Điều kiện thăng cấp: Thành công thu hút được sự chú ý của vị hôn phu.

Mạnh Thành nhướng mày, sờ lên vết bớt trên má trái: “Gói quà lớn có thể chữa khỏi mặt tôi không?”

"Được rồi! Ký chủ hiện tại muốn trị liệu sao?"

Mạnh Thành chưa kịp trả lời thì cửa gác mái bật mở.

Vị khách kia chính là Mạnh Tường, nhân vật chính trong cuốn sách gốc.

Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi lụa hoa hồng sang trọng, mái tóc dài chải sang một bên, vén ra sau tai, cố định bằng một chiếc kẹp tóc nạm kim cương đắt tiền.

Khuôn mặt anh ta nhìn trông rất thanh tú và duyên dáng, đôi mắt phượng hẹp lại toát ra vẻ quyến rũ, dường như anh chỉ trang điểm nhẹ và xịt nước hoa, khi bước vào còn có mùi thơm.

Tuy ngoại hình không quá nổi bật nhưng trông vẫn khá xinh đẹp.

Anh ta cầm một hộp quà tinh xảo trong tay, vẻ mặt chán ghét: “Vị hôn phu của cậu muốn gặp cậu, đây chính là bộ váy anh ta gửi đến. Cậu nhanh thay quần áo đi theo tôi!”

Nói xong anh ta liền ném hộp quà lên ghế sofa rồi đi về phía Mạnh Thành.

Khuôn mặt trắng trẻo của anh được phản chiếu trong tấm gương dài, trông thậm chí còn rạng rỡ hơn so với Mạnh Thành đang có vết bớt trên mặt.

Anh ta liếc nhìn vết bớt trên mặt em trai mình với vẻ ghê tởm, nghiến răng nghiến lợi hận ý khi nghĩ rằng con quái vật xấu xí này sắp cưới con trai cả nhà Đường, người giàu nhất thành phố S.

Cha dượng của anh ta bề ngoài có vẻ nhân hậu, đối xử với bọn họ như không hề có một chút khoảng cách xa lạ nào nhưng thực ra lòng ông vẫn hướng về đứa con trai duy nhất của mình.

Ông không chỉ để lại di chúc gần như toàn bộ tài sản cho Mạnh Thành mà còn sắp xếp một cuộc hôn nhân vinh quang cho cậu trước khi qua đời.

Đây không phải là sự thiên vị sao?

Đường thiếu gia thấy chúng ta đứng cạnh nhau, không chọn anh ta mới là lạ.

Tuy nhiên, anh lại cảm thấy bất an khi nghĩ đến việc để Mạnh Thành ra ngoài tối nay. Mấy năm nay, anh ta thường xuyên bắt nạt Mạnh Thành, lo lắng em trai mình nhân cơ hội ra ngoài nói nhảm ở chỗ đông người.

Sắc mặt Mạnh Tường tối sầm, uy hϊếp: "Hãy cư xử tốt hơn và đừng nói những điều không nên nói. Bằng không, đến khi tôi trở về cậu nhất định sẽ rất xinh đẹp!"

Sau đó, anh ta nhéo mạnh vào người Mạnh Thành.

Mạnh Thành sắp đi dự tiệc, không dám véo lớp da bên ngoài, chỉ nhặt phần thịt mỏng manh của miếng sườn sai đó anh ta dùng sức mà vặn xoắn.

Động tác này uyển chuyển đến mức hiển nhiên là anh ta đã quen ức hϊếp nguyên chủ.