Chương 39 kí©ɧ ŧìиɧ trong nước

Editor:mai

Mặt trời đang lặn xuống chân núi như tấm gấm, bị từng tầng mây nhẹ nhàng cắt ngang hòa hợp vào nhau,bởi vì mặt trời lặn mà mặt biển có chút thâm trầm chậm rãi xô vào bờ cát, thỉnh thoảng lướt qua các tảng đá ngầm, mà bên cạnh đá ngầm có hai thiếu niên đứng đó bao bọc một cơ thể nữ nhân vô cùng xinh đẹp triền miên.

Áo tắm Tạ Uyển Nhiên là kiểu hai mảnh ở ngực, hai luồng trắng muốt như ngọc được bàn tay ôm lấy xoa nắm dưới nước biến ảo thành các loại hình dạng, cô dựa vào lòng Lục Dữ , tùy ý cho hắn đùa bỡn bầu vυ" của mình, ngửa đầu lên cùng liếʍ mυ"ŧ với đầu lưỡi của hắn , mà hạ thể bị chìm trong nước biển , một chân bị Tô Hưởng khoác lên khủy tay, quần bơi bị bỏ qua một bên, một cây hung khí dữ tợn đang cắm đút ở giữa chân.

"Ân a ~ nhẹ, đâm nhẹ. . . " Tạ Uyển Nhiên bị như vật gì của lừa cắm đút trái tim trong l*иg ngực sắp bị đυ.ng nhảy lên cổ họng rồi, hoa huyệt bị chống đỡ tới cực hạn , những gân xanh mang theo nước biển lạnh lẽo theo côn ŧᏂịŧ nóng bỏng trong con đường u tối phiên giang đảo hải, làm hoa huyệt cô kí©h thí©ɧ hơn bình thường, co rút càng thêm lợi hai.

" cô giáo hôm nay ngậm đăc biệt chặt...cứ một ngụm một ngụm siết vậy sao....có phải rất thích ở dưới biển làm cô như thế này?"Tô Hưởng nghiến răng đem hung khí càng đâm sâu , chào hỏi cửa ngọc của cửa tử ©υиɠ.

"Ô. . . Nước biển. . . Nước biển tiến vào. . . quá lạnh. . . " Tạ Uyển Nhiên chứa đựng nước mắt đẩy bụng dưới của thiếu niên, tay tiếp xúc chỉ thấy một mảng cứng rắn, lực đạo sốc nảy bên dưới không có nửa điểm yếu đi, ngược lại càng lúc càng mãnh liệt.

Bàn tay non mềm chạm tới vùng bụng, làm Tô Hưởng lại nhớ tới khi cô nằm úp sấp lên người mình,sờ sờ nơi này xoa xoa nơi khác, bàn tay nhỏ trơn mớn tới đâu là lửa lan tới đó, đương nhiên kết quả cuối cùng bản thân đem nàng ăn vào bụng, nghĩ tới đây , hắn như không muốn mạng mà mãnh liệt đâm chọc, mấy hôm trước hai người mới khai bao cho hậu huyệt, tiếp đó hai ngày hắn thương tiếc mà không đυ.ng vào cô, chỉ nhịn lại chơi đùa bầu sữa rồi bảo cô hút ra, ép tới hôm nay đã là ngày thứ 3 , trời mới biết hôm nay trên máy bay hắn muốn làm cô như thế nào, khắc khổ nhịn tới bây giờ,du͙© vọиɠ của thanh niên cũng không còn cách nào kiềm chế, nhịn không được cùng Lục Dữ trong nước biển chơi đùa cô.

Trong biển giao huan quả nhiên có phong vị khác , nhiệt độ của nước biển với nhiệt độ trên cơ thể nữ nhân khi tiến vào một nóng một lạnh, côn ŧᏂịŧ trong một thời gian dài mới xuất tinh, vỗn là thiên phú dị bẩn của thiếu niên càng làm cho cô gái liên tục reen đau.

"Từ bỏ. . . " giọi lệ như nước biển trên gương mặt đọng lại trên má, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đã làm cho Tạ Uyển Nhiên nhịn không nổi mà tiểu ra, dòng nhiệt nóng rất nhanh được nước biển cuốn đi, nhưng vẫn bị Tô Hưởng nhạy bén mà phát hiện ra , hắn nhếch miệng cười tà, lực trên hông vẫn mạnh mẽ xông tới không ngừng.

"cô giáo lại tiểu? "

Tạ Uyển Nhiên xấu hổ và giận dữ không ngớt, lúc đầu muốn ra vẻ cái gì cũng không biết, lại bị hắn nói ra, nâng chân ngọc lên muốn đã văng thiếu niên ra.

Tô Hưởng gắt gao chế trụ eo nhỏ nhắn của cô, mở miệng ra căn một ngụm lên chân cô, : " đã nói là cô giáo không chịu nổi , thì phải luyện tập nhiều biết chưa."

Lục Dữ cảm thấy rất đúng mà gật gật đầu, Tạ Uyển Nhiên trong lòng cả kinh,nhớ lại những thủ đoạn tra tấn người của Tô Hưởng, tiểu huyệt nhịn không được mà co bóp lại, đem thiếu niên ép tới không chịu được , lại làm tiếp một phen .

Côn ŧᏂịŧ to lớn đâm xuyên dũng đạo chặt khít, xuân dịch cũng theo đó mà chảy ra ngoài, lặp lại 100 lần động chạm, làm tiểu huyệt không phòng thủ được mà trong một nhát bị phá cửa xông vào, qυყ đầυ gân xanh dữ tợn đè ép vách thịt mềm mại, mở rộng miệng nhỏ mà điên cuồng hôn hít , qυყ đầυ to lớn kéo ra một đoàn dâʍ ŧᏂủy̠, thuận theo miệng nhỏ mà chảy ra ngoài, dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt côn ŧᏂịŧ cùng nước biển giao hòa với nhau , nữ nhân kêu khóc dưới sóng triều đang dần xuống, cầu hắn thương tiếc chút lại yêu chết cái dũng mãnh của hắn.

Trận chơi đùa này đầy một tiếng rưỡi, hơi ẩm của nước biển đem 3 người thấm ướt, họng của Tạ Uyển Nhiên vì khóc rên mà khàn nặng, chỉ cảm thấy bản thân như ở dưới nước , lại như ở trên trơi, như bị nghiền nát giống hạt cát dưới bàn tay thiếu niên mà rơi xuống , vừa tựa như bọt sóng vỗ về trên cát vừa khích thích run rẩy lại vừa tê dại, Lục Dữ cuốn lấy đầu lưỡi thơm tho của cô mà chơi đùa, hận không thể động thân đi vào cùng đi tới cực lạc , nhưng hắn không dám, làm hại cô mai không xuống được giường, chỉ có thể nhìn Tô Hưởng đem cô làm tới đôi mắt đẫm lệ dâʍ đãиɠ kiều nộn, bản thân thì đứng một bên xoa nắn bầu vυ" cô cố nến du͙© vọиɠ bùng phát, một bên âm thầm chờ tới ban đêm, hắn biết chờ tới khi về nhà gỗ, tối nay cô chính là của mình hắn.