Chương 2: Khẩu giao

Mới vừa vào thang máy, Ngô Á Quân liền cùng cô gái kia không coi ai ra gì ôm hôn nhau, trong lòng Hàn Minh Duệ thẳng trợn trắng mắt, lên lầu thang máy mở ra, Ngô Á Quân liền cấp tốc ôm cô gái kia vào phòng, trước khi vào cửa trước còn không dặn dò Hàn Minh Duệ ngày mai có chuyện quan trọng cần nói với hắn.

Hàn Minh Duệ mở cửa phòng, cô gái an tĩnh nhu thuận đi theo sau lưng hắn, cũng không nói nhiều lời, giống như một người người vô hình vậy.

“Cô?” Hắn còn chưa nói xong, điện thoại ở trong túi vang lên, hắn cái chờ một lát rồi móc điện thoại ra, người gọi đến là Lâm Lan.

“Đã đến khách sạn rồi à, ăn cơm chưa vậy?” Giọng vợ nhẹ nhàng từ điện thoại truyền ra.

Hàn Minh Duệ đứng ở sát cửa sổ, nhìn ra ngoài cửa sổ là ngàn vạn ánh đèn: “Ừm, đang ở khách sạn đã ăn cơm xong, còn em thì sao?”

“Em ăn rồi.” Nếu bây giờ Hàn Minh Duệ đứng ở trước mặt cô là có thể biết, cô đang nói dối. Lúc này Lâm Lan đang ngồi ở trên ghế nằm, vẻ mặt có chút mệt mỏi, sắc mặt có chút tái nhợt, đắp một cái chăn mỏng đến hông đang đọc được một nửa quyển sách.

“Hôm nay Vũ Trạch không về nhà?”

“Ở trường học đang chuẩn bị cho khai giảng nói, nói hôm nay không trở về, nó ngủ ở ký túc xá luôn.”

“Không thoải mái sao, giọng sao lại có chút rầu rĩ vậy.” Đừng nhìn Hàn Minh Duệ chỉ là một người đàn ông, nhưng là tâm lại cực kì nhạy cảm, huống hồ lại là người bên gối mình hơn hai mươi năm.

“Không có” Lâm Lan nhịn xuống cảm giác muốn nôn trong l*иg ngực, dừng một chút rồi nói: “Có thể là vì mới ngủ dậy.”

“Tắt điện thoại rồi ngủ đi, anh sẽ sớm trở về.”

“Em biết rồi, anh cũng nghỉ ngơi sớm đi, em ở nhà chờ anh.”

Điện thoại mới vừa tắt, Lâm Lan liền vội vội đứng dậy chạy vọt vào phòng tắm nôn ra.

Hàn Minh Duệ nhéo cái mũi, đột nhiên nhớ tới trong phòng còn có người, mới vừa quay người lại đã thấy cô gái đang đứng ở phía sau mình, cứ như vậy yên tĩnh khoanh tay đứng nhìn, duy chỉ có điểm khác biệt là giờ phút này cô gái có vẻ đã tắm xong, tóc vẫn chưa khô hơi rối tung ở phía sau đầu, thân thể tươi trẻ quyến rũ phập phồng dưới lớp khăn tắm trắng tinh kia.

Kỳ thật Hàn Minh Duệ cũng vô cùng không vừa lòng cô, bởi vì hắn nhìn ra được, cô gái này không giống với vẻ ngoài nhìn như nhu nhược vô hại của mình. Gặp qua rất nhiều người thế nhưng hắn có chút nhìn không hiểu cô, loại cảm giác này không thể nói là tốt.

Vì thế theo bản năng hắn muốn rút lui có trật tự, lời cự tuyệt còn chưa nói ra khỏi miệng, động tác tiếp theo của thiếu nữ đã làm cho sự kiên trì của hắn tan rã.

Chỉ thấy thiếu nữ kia chậm rãi quỳ gối trước người hắn, ngón tay thon dài xanh miết đang cởi bỏ thắt lưng hắn, sau đó là khóa kéo, cởϊ qυầи của hắn đến mắc cá chân, ánh mắt chăm chú nhìn và qυầи ɭóŧ màu đen dưới háng của người đàn ông đang bao lấy dươиɠ ѵậŧ vẫn chưa thức tỉnh.

Hàn Minh Duệ theo bản năng giơ tay muốn đỡ cô lên, chỉ là cô gái lại nhân tiện nắm lấy bàn tay to của hắn, bàn tay nhỏ hơi ướt gắt gao nắm chặt bàn tay to khô ráo bàn của hắn, tựa như đang tự cổ vũ cho mình. Rồi sau đó, âm thầm hút khí, khuôn mặt nhỏ ghé vào dưới háng người đàn ông, chóp mũi tràn đầy hương vị đàn ông.

“!” Cô gái thế mà liếʍ dươиɠ ѵậŧ của hắn qua qυầи ɭóŧ!

Khi cô gái cởϊ qυầи lót hắn ra, dươиɠ ѵậŧ thế mà thẳng tắp cao vυ"t cương cứng, khó khăn lắm đánh vào má cô gái, đại não Hàn Minh Duệ trống rỗng.

Cô gái ngơ ngác nhìn dươиɠ ѵậŧ tím đen thuộc về người đàn ông chiều dài và độ thô rất đồ đồ sộ, qυყ đầυ mã mắt thậm chí còn tiết ra bạch dịch, khuôn mặt nhỏ của cô gái hơi đỏ lên, nhút nhát sợ sệt vươn tay bao phủ lấy, động tác này khiến cho hai người đều run lên.

Cô gái nhìn nhìn vậy xấu xí trong tay mình càng biến lớn, nhất thời có chút không biết làm sao. Giương mắt nhìn Hàn Minh Duệ, tìm kiếm sự trợ giúp với con mắt ngậm đầy nước.

Nhìn vào đôi mắt của cô gái, Hàn Minh Duệ liền biết mình xong đời rồi, hắn hoàn toàn không thể cự tuyệt được, vì thế ách giọng mở miệng chỉ đạo: “Nắm nó, vuốt từ trên xuống dưới.”

Cô gái phá lệ nghe lời, tay nhỏ non mịn tay nhỏ nắm lấy vật kia chậm dãi vuốt ve.

“Đừng dùng tay, dùng miệng, ngậm nó vào đi.” Hàn Minh Duệ đỡ lấy bả vai cô ra lệnh nói.

“Tê! Liếʍ đi liếʍ qυყ đầυ hút nó vào.”

Năng lực học tập của cô gái rất cao, trải qua sự chỉ đạo của người đàn ông lúc này đã có thể vừa ngậm mυ"ŧ dươиɠ ѵậŧ người đàn ông vừa dùng tay âu yếm tinh hoàn đang cứng.

Không biết là vì cấm dục đã lâu hay là thiếu nữ ngây ngô đặc biệt hấp dẫn, không bao lâu, Hàn Minh Duệ liền phóng thích trong miệng cô gái.

Cao trào qua đi, ý thức trở lại Hàn Minh Duệ có một chút xấu hổ.

Cô gái bỗng nhiên bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn ra kí©h thí©ɧ đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ lên, lại vẫn nỗ lực nuốt xuống, cô đứng lên, vì quỳ rất lâu làm cô thiếu chút nữa té ngã, cũng may Hàn Minh Duệ phản ứng rất nhanh, đỡ lấy cô.

Thấy thân hình cao lớn của người đàn ông lại gần cô gái ngửa đầu nhìn hắn, khóe mắt còn có không kịp rơi nước mắt.

Dưới ánh đén sáng chói , có trong nháy mắt, Hàn Minh Duệ động lòng trắc ẩn, hắn đưa tay lên lau đi nước mắt ở nơi khóe mắt.

Cô gái cười rất đẹp, sau đó dưới ánh mặt kinh ngạc của Hàn Minh Duệ kéo khăn tắm của mình xuống.

__________

Ủng hộ các truyện khác của mình nhé

Đặc biệt là bộ này a Sau Khi Cùng Bạn Thân Đổi Lão Công