Chương 19: Người đàn ông giống như bốc hơi khỏi nhân gian

Hôm nay, Hàn Minh Duệ vừa mới kết thúc hội nghị, chuẩn bị về chung cư ăn cơm tối với Hứa Ái, cơm nước xong còn có thể một vài trận ân ái, mới lâu không gặp lại có chút nhớ mèo con mềm mại kia, ai ngờ hắn vừa muốn ra cửa lại nhận được điện thoại từ bệnh viện gọi tới.

“Tôi lập tức đến!”

Hàn Minh Duệ chạy xe tới bệnh viện, hoá ra Lâm Lan đi ra ngoài bị té xỉu, nhưng mà thật may mắn gặp được người tốt bụng đưa đến bệnh viện. Hàn Minh Duệ đẩy cửa vào phòng bệnh, Lâm Lan vừa lúc tỉnh, đi từ từ đến trước giường bệnh: “Sao vậy Lâm Lan, sao lại té xỉu?”

Lâm Lan lại chỉ cười kéo hắn ngồi xuống “Đừng lo lắng, em không có việc gì”

“Anh sao lại không lo lắng, rốt cuộc là thế nào?” Hàn Minh Duệ không hiểu sao, trùng hợp bác sĩ tới.

“Anh là người nhà của Lâm Lan?”

“Đúng vậy bác sĩ, xin hỏi vợ tôi bị làm sao?” Trong ấn tượng thân thể của Lâm Lan rất tốt, không đến mức sẽ té xỉu ở trên phố.

“Không cái gì trở ngại, chỉ là có chút cảm nắng, nhưng mà vợ của anh dù sao cũng là sản phụ lớn tuổi thời tiết nóng như vậy vẫn là không nên ra ngoài, anh là chồng cũng nên chú ý hơn.” Bác sĩ trách cứ nhìn Hàn Minh Duệ.

Hàn Minh Duệ có trong nháy mắt đại não như chết: “Ngài vừa mới nói cái gì sản phụ lớn tuổi?”

Bác sĩ vẻ mặt không có biểu cảm: “Vợ anh mang thai.”

“Cái gì?!” Hàn Minh Duệ kinh ngạc nhìn Lâm Lan nằm ở trên giường bệnh, Lâm Lan mang thai? Nhưng hắn và Lâm Lan luôn có biện pháp phòng tránh, sao lại như vậy, hắn nghĩ tới, lần đó, chỉ có một lần thôi mà lại trúng luôn.

“Không phải tôi nói nhiều đâu, nhưng anh thật sự đáng trách, vợ anh cũng không phải lần đầu tiên mang thai, thời gian đầu mang thai phụ nữ sẽ có rất nhìu biểu hiện sao lại không phát hiện, anh đừng cảm thấy lời tôi nói là giật gân vợ anh là sản phụ lớn tuổi, tất cả đều phải chú ý.”

“Không trách hắn, lần này phản ứng mang thai của tôi không rõ, cả tôi cũng không biết mình mang thai.” Lâm Lan lên tiếng.

“Tôi đã biết, là tôi sai, về sau tôi nhất định sẽ chú ý.”

Bác sĩ gật đầu, tốt bụng nói những việc cần chú ý, giọng nhấn mạnh Lâm Lan là sản phụ lớn tuổi, thời gian sinh hoạt sau này tất nhiên là vất vả còn có thể nguy hiểm, kêu hai người nhất định phải suy xét rõ ràng, đứa nhỏ này muốn giữ hay là không.

“Lâm Lan, đứa nhỏ này chúng ta không thể giữ.” Hàn Minh Duệ rót cho Lâm Lan nước, bảo cô dựa vào đầu giường thoải mái một chút.

“Minh Duệ, em muốn giữ đứa nhỏ này.” Cô sẽ không quên vì muốn có đứa con trong bụng trong bụng đã mất bao nhiêu công sức.

“Lâm Lan, em quá tùy hứng, chẳng lẽ em không nghe lời bác sĩ vừa mới sao, sản phụ lớn tuổi khi sinh sẽ rất nguy hiểm sáo ?” Hàn Minh Duệ quyết định dùng lý trí hơn là tình cảm: “Huống hồ, chúng ta đã có Vũ Trạch, em cũng biết, con trai chúng ta rất ưu tú.”

“Em biết, tất cả em đều biết, chỉ là Minh Duệ, anh không hiểu anh quá bận, chỉ là em không trách, con trai đã lớn sớm hay muộn gì cũng kết hôn cưới vợ sinh con, anh không biết đâu, em ở nhà một mình thật sự rất tịch mịch, cho nên, em đã đi đến bệnh viện tiêm thuốc rụng trứng.”

“Em…..”

Lâm Lan kéo tay hắn:“Thực xin lỗi Minh Duệ, không phải em cố ý muốn gạt anh, nhưng em biết, nếu em nói anh nhất định sẽ không đồng ý.”

“Minh Duệ, cầu xin anh, để em giữ lại đứa nhỏ này đi”

Đối mặt với người vợ bướng bỉnh, Hàn Minh Duệ không hề có biện pháp. Có lẽ, hắn cũng muốn đứa nhỏ này đền bù chút tổn thương mình mang lại.

Hàn Minh Duệ khuyên không thành công, đành phải đi đến văn phòng bác sĩ đem lời bác sĩ dặn dò nhớ rõ không sai chút nào, hơn nữa bởi vì bai tháng đầu mang thai là thời kỳ nguy hiểm, Hàn Minh Duệ cho mình một cái nghỉ dài hạn, ở nhà làm bạn vợ.

Như vậy cứ như thế, Hàn Minh Duệ và Hứa Ái đã ba tháng chưa từng gặp mặt.

Mới đầu Hứa Ái cũng không để ý nhiều, vẫn như mỗi ngày tan học đều sẽ trở về chung cư chờ đợi người đàn ông đã đến, chỉ là một ngày, hai ngày, một tuần, thậm chí là một tháng rồi, người đàn ông cũng chưa từng xuất hiện.

Cô cũng từng lấy cớ đi đến văn phòng hiệu trưởng nhưng cũng là không thấy nửa bóng người đàn ông.

Người đàn ông giống như bốc hơi khỏi nhân gian.

Lúc này Hứa Ái bi ai phát hiện, trừ bỏ tìиɧ ɖu͙©, hai người lại không có nửa điểm giao thoa.