Chương 18: Lần đầu tiên có người đàn ông nấu cho cô ăn

Hứa Ái dọn vào chung cư ở gần vùng ngoại thành kia, cho dù dọn đến bên này sẽ khiến cho nàng đi học vô cùng bất tiện, chỉ là nhìn trong tủ quần áo, quần áo hai người ở cạnh nhau, ảo tưởng hai người đã sinh hoạt rất nhiều năm cùng nhau, vẫn làm cô có cảm xúc, đáng giá.

Cô nói gì nghe nấy, thật cẩn thận che giấu tâm tư nhỏ của mình , không dám tiết lộ.

Hàn Minh Duệ không tới, liên tiếp mấy ngày không gặp được người thường là có chuyện, lúc trước có khi đến sau giờ ăn cơm, khi thì đến hai giờ liền rời đi, sẽ không qua đêm, chỉ tiết dục.

Hứa Ái sắm vai với tư cách là con búp bê tìиɧ ɖu͙©

Chiều nay, ăn cơm tối đơn giáng, Hứa Ái thay đổi áo ngủ ngồi ở trên sô pha xem TV, trong tay nắm điện thoại, cô muốn gọi điện thoại, phát tin nhắn cho cái số mà cô nhớ như in trong lòng, chỉ là cô không thể!

Cô được tính là hắn gì của đâu!

Hứa Ái hận thấu giống như một người oán phụ. Cô đứng dậy đi vào phòng bếp, từ tủ lạnh lấy một lon bia, ngửa đầu liền uống.

Cô muốn uống say!

Hình như cô uống say thật rồi, bằng không sao lại nhìn thấy hắn.

“Sao lại uống nhiều rượu như vậy?” Hàn Minh Duệ vừa họp ở nơi khác, nửa đêm xuống máy bay cũng không trở về nhà liền tới nơi này, cho rằng mèo con sẽ sạch sẽ thơm tho đón mình, ai biết lại la con mèo say.

Hứa Ái chớp chớp đôi mắt, đôi mắt lại bởi vì men say không thể điều chỉnh tiêu điểm, thấy không rõ người tới, rồi lại giống như người chết đuối bắt lấy tay người tới: “Em rất ghét thấy.”

“Được rồi, cảm thấy thế nào, có muốn nôn không?” Hàn Minh Duệ ôm con ma men lên, trở về phòng ngủ.

Người mới vừa một bị hắn đặt tới giường, lập tức giãy lên: “Đừng đi đừng đi”

“Ngoan, tôi không đi, tôi đi lấy khăn lau cho em.”

“Không đừng rời khỏi em.” Cô gái giống như koala bám vào người đàn ông, sống chết không chịu buông ra.

Hàn Minh Duệ không có biện pháp, đành phải nâng mông cô gái vào phòng tắm,cho người nửa ngồi ở trên bồn rửa tay, một bàn tay lấy khăn dính nước, lau mặt trong con mèo say trong lòng ngực.

“Thật lạnh.” Hứa Ái tránh né khăn ướt, không thuận theo ồn ào, chân dài loạn đá, suýt nữa đá vào vật hiếm của Hàn Minh Duệ.

“Tiểu phôi đản.” Hàn Minh Duệ giống như trừng phạt đánh vào cặp mông có xúc cảm thật tốt.

Cứ như vậy mà lăn lộn, chờ hai người nằm ở trên giường sau là hơn 12 giờ đêm.

“Nóng, nóng quá, muốn tắm.”

“Tiểu tổ tông, không còn sớm, mau ngủ.” Hàn Minh Duệ đem Hứa Ái đang giãy dụa lộ ra nửa quần áo nhét vào trong chăn, ôm chặt: “Bảo bối ngoan, tôi ở đây, mau ngủ.”

Hứa Ái ngẩng đầu nhìn nhìn, giống như xác nhận có phải hắn thật hay không, sau đó cười cười, thế mà thật sự ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực người đàn ông nhắm hai mắt lại, chỉ là tay nhỏ vẫn như cũ gắt gao nắm chặt vạt áo người đàn ông.

Cảm giác say rượu thật sự không tốt, Hứa Ái mở to mắt, lập tức phát hiện ở trên ghế có quần áo người đàn ông.

Hắn tới!

Lúc này cũng không rảnh lo đau đầu, lập tức chạy xuống giường đi tìm, chỉ là trước khi cô tỉnh lại Hàn Minh Duệ đã rời đi.

Hứa Ái thất vọng ôm gối ngồi ở trên giường, khóe mắt quét đến miếng dán người đàn ông để lại cho cô.

【 Tôi đi rồi, trong nồi có cháo trắng, hâm nóng một chút rồi ăn, còn có, về sau không được uống bia rượu trước mặt người khác! 】 Hàn Minh Duệ quả thực không dám tưởng tượng tối hôm qua mèo con say dính người nếu bị người khác nhìn thấy sẽ như thế nào.

Hứa Ái ảo não đấm vào đầu, Hứa Ái ơi Hứa Ái, cô sao lại không có nghị lực như vậy, thật vất vả mới cho được người luôn mong tới, sao mình lại ngủ đi mất.

Nhưng mà cô vẫn cảm thấy mỹ mãn khi người đàn ông vì cô mà nấu cháo trắng, hơn nữa đây là lần đầu tiên có người đàn ông nấu cho cô ăn.