Chương 8: Cô không làm anh thì làm ai?

Giường rất mềm, khi Tạ Ung ngồi xuống, Từ Thu ngay lập tức cảm giác như bên cạnh bị sụp xuống, cô không ra tay mà nói với đối phương.

“Chỉ là tiếp xúc tứ chi, sẽ không thượng cậu, khi nào cậu không muốn đυ.ng vào cậu thì có thể nó dừng, đây là quyền lợi của cậu sẽ tính là giao dịch của chúng ta thất bại.

Từ Thu tạm dừng hai giây sau đó nói tiếp.

“Còn có tuy rằng tôi biết cậu sẽ không cưỡиɠ ɠiαи tôi, nhưng tôi vẫn muốn nói một chút, tốt nhất cậu nên khắc chế cảm xúc nào đó một chút, thể lục của hai chúng ta có sự chênh lệch, tôi cũng sợ cậu thẹn quá thành giận. Đồng ý thì gật đầu.”

Tạ Ung quay mặt sang một bên không biết có phải đang giận dỗi hay không, anh không gật đầu mà chỉ không tình nguyện nói một tiếng “được”.

Từ Thu nói:

“Vậy tôi coi như cậu đồng ý rồi, bắt đầu thôi.”

Tạ Ung rất trắng, tuy rằng là đàn ông như so với một người con gái như Từ Thu cũng không kém một chút nào, nhưng cô là trắng đến quá mức, còn anh thuộc loại bình thường tương đối khỏe mạnh. Từ Thu cởi bỏ đai lưng áo dài tắm của Tạ Ung, nhẹ nhàng lôi kéo nơi bả vai, áo dài tắm không chịu được lực nên đã rơi xuống, nửa cởi nửa không.

Từ Thu thấy Tạ Ung nhíu mày nhưng anh vẫn ẩn nhẫn không lên tiếng.

Từ Thu là người thường khó tránh khỏi cũng sẽ thích người có gương mặt đẹp và cơ bụng rắn chắc, cô nói muốn nghiên cứu Tạ Ung một là vì tò mò, hai là thật sự muốn sờ.

Trước kia cô gặp một người đàn ông ở hội sở nào đó, là vịt non còn chưa hầu hạ người khác, bề ngoài không bằng Tạ Ung nhưng cũng là hàng trung đẳng. Khi đó Từ Thu đã muốn sờ thử xem nhưng hỏi giá cả, đêm đầu tiên ba vạn sáu, muốn người thì còn phải mở một bình rượu hai vạn làm quà.

Chim làm bằng vàng cũng không quý như vậy nên Từ Thu đã từ bỏ, nhưng việc này cũng trở thành một loại chấp niệm nho nhỏ trong lòng cô. Từ Thu tò mò, khi sờ lên loại da thịt này thì sẽ thoải mái như thế nào mới có thể bán với cái giá kia, hơn nữa còn có nhiều người tranh đoạt như vậy?

Sau đó Từ Thu lại đυ.ng phải Tạ Ung, cô không làm anh thì làm ai?

Từ Thu cởϊ áσ dài tắm của Tạ Ung muốn bao nhiêu chậm thì có bấy nhiêu chậm, giống như hủy đi một lễ vật vô cùng quý giá. Tạ Ung không thể nhịn được nữa mà bắt lấy cổ tay cô, anh nhíu mày, giọng nói ẩn chứa sự khuất nhục tức giận.

“Tối nói…Cô có thể nhanh lên không, muốn cởi thì cởi không cần như vậy, khiến tôi giống như…giống như…”

Vài lần muốn lại thôi, cho dù như thế nào Tạ Ung cũng không thốt nên lời hai chữ kia, anh mím môi, một cái tay khác nắm chặt gân xanh nổi lên.

Tạ Ung buông tay Từ Thu ra, anh đứng lên rút đai lưng áo dài tắm, chỉ một chút đã cởi hết sau đó nhấc quần áo ném lên sô pha cách đó không xa, toàn thân chỉ còn một cái qυầи ɭóŧ, sau đó Tạ Ung ngồi mạnh xuống giường.

Đây là lần đầu tiên của bọn họ, Từ Thu vốn định ôn nhu một chút, nhưng hình như Tạ Ung không muốn bị mình đẩy vòng vòng…Vậy được rồi.

Từ Thu sờ lên da thịt Tạ Ung, đầu tiên là bả vai sau đó là cánh tay và cơ bùn căng chặt, không vội vàng, không hạ lưu mà chỉ là sờ qua một cách tinh tế, ánh mắt cũng không mang theo sự da^ʍ tà.

Thậm chí nhìn từ góc độ của Tạ Ung, vẻ mặt và ánh mắt tò mò của Từ Thu biến thành “Ah, thì ra là cảm giác này” bừng tỉnh đại ngộ…Giống như cô thật sự chỉ nghiên cứu một chút mà không có bất kỳ tâm tư nào khác.

Ánh mắt Tạ Ung hơi cổ quái, cảm giác không khỏe vì bị xâm phạm cũng đột nhiên đình trệ.