Chương 5: Tôi muốn nghiên cứu một người đàn ông có chất lượng tốt như chủ tịch
Từ Thu cười:
“Có ai không nói lời hay cơ chứ, nhưng cho dù đàn chị Qúy Nguyệt có khó xử, anh cũng không tổn hại đến lợi ích của các bạn khác, thì nói đến cùng anh vẫn là công tư không phân minh. Nếu anh cảm thấy hợp lý thì chẳng phải sang năm bất kỳ ai đến cầu anh, anh đều có thể phá cách đưa tên bọn họ vào danh sách sao, còn nói không đối đãi khác nhau?”
Tạ Ung hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt anh nhìn Từ Thu lúc này không hiền lành giống như ban đầu mà trở nên có chút lạnh.
“Vậy cô muốn như thế nào?”
Tạ Ung nghe ra được, Từ Thu có mục đích, có tâm tư, bắt được nhược điểm của anh mà không lập tức thông báo cho thiên hạ, mà lại đến đây giằng co với Tạ Ung.
Muốn thăng chức, muốn học bổng, hay là muốn anh giúp cô giống như Qúy Nguyệt? Trong lòng Tạ Ung suy đoán, không để ý đến trong mắt Từ Thu chợt lóe qua một chút vui vẻ.
“Tôi muốn nghiên cứu một người đàn ông có chất lượng tốt như chủ tịch, bình thường không có cơ hội.”
“Các bạn nữ đều nói phương diện kia của cậu rất mạnh, nhưng cậu lại đứng đắn thanh cao như vậy. Tôi đã sớm muốn thử xem…Nhiều nhất là trong thời gian một tuần, nếu cậu có thể nhịn xuống không bắn một lần thì cậu thắng. Tôi cũng sẽ xóa bỏ toàn bộ những thứ kia, cũng sẽ không tìm đến cậu nữa.”
Sau một lát im lặng, Tạ Ung không dám tin tưởng hỏi lại một lần nữa.
“Cô nói…Cái gì?”
Nói cái gì vậy? Phương diện kia rất mạnh? Muốn thử xem? Nếu có thể nhịn xuống không bắn một lần?
Những chữ đó có thể xuất phát từ miệng một sinh viên nữ hai mươi tuổi sao? Hay là do bây giờ quan hệ của hai người là cấp trên cấp dưới.
Từ Thu cũng không thích anh, khi cô nói những lời đó trên mặt rõ ràng mang theo sự hài hước và đùa giỡn.
Bỗng nhiên Tạ Ung có một loại ảo giác đầu nặng chân nhẹ, ảo ảnh tiêu tan giống như đang nằm mơ…Sinh viên nữ trước mắt tên là Từ Thu, trước kia tuy rằng anh không nhớ được tên cô, nhưng thỉnh thoảng khi nói chuyện Qúy Nguyệt vẫn nhắc đến cô, nói Từ Thu rất dịu ngoan, cũng không gây chuyện, không dùng thân phận ca sự hội học sinh diễu võ dương oai, hơn nữa thái độ làm việc rất nghiêm túc, là can sự khiến Qúy Nguyệt bớt lo nhất.
Trước đó, tuy rằng ít có ấn tượng với Từ Thu nhưng ít nhất vẫn thấy cô là người tốt.
Anh không nghĩ đến, khi hai người gặp mặt lần đầu tiên, Từ Thu sẽ nói ra những lời như thế này.
Tạ Ung trơ mắt nhìn cô gật gật đầu nói với mình:
“Cậu không nghe lầm, đúng là như cậu nghĩ.”
Tạ Ung cau mày, giọng nói hoàn toàn lạnh lẽo còn có một tia phiền chán không dễ phát hiện.
“Cô điên rồi, tôi thấy cô thật sự điên rồi. Tôi không thể đáp ứng loại yêu cầu vô lý này của cô, tuyệt đối không thể.”
Nói xong Tạ Ung xoay người đi.
Từ Thu vẫn chưa ngăn cản, cũng không mở miệng, cô vẫn luôn nhìn bóng dáng Tạ Ung đi xa.
Tạ Ung không quay đầu lại nhìn nhưng anh vẫn có thể cảm giác được có một tầm mắt chăm chú nhìn mình, cái này khiến lưng Tạ Ung như bị kim chích, bước chân cũng nhanh hơn.
Từ Thu cầm notebook trong tay, thong thả ung dung ngồi xuống, không nóng nảy một chút nào.
Cầu thang phòng họp khôi phục sự yên tĩnh, Từ Thu có chút nhàm chán, cô cầm di động dạo diễn đàn Tieba của trường, phát hiện ra có rất nhiều bài viết về Qúy Nguyệt và Tạ Ung, có ship cp, có thổ lộ, có chụp lén.
Một lát sau, bên ngoài phòng họp bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân, từ xa lại gần. Đi rất chậm giống như đang do dự hoặc rối rắm. Từ Thu cười một cái, ngẩng đầu nghênh đón chủ tịch đáng yêu của mình.