Diệp Thư Ngu sợ nhất là xấu hổ, chỉ có thể cắn răng nói chuyện với anh ta vài câu.
Mặc dù người nọ nhìn cô nhưng lại không phải là ánh mắt lỗ mãng khó chịu nên cô cũng không nghĩ nhiều. Trước khi rời đi, người nọ còn mời bọn họ một món ăn nổi tiếng mà sinh viên đại học sẽ không dễ dàng gọi được như một lời xin lỗi, mấy người vội vàng cảm ơn anh ta.
“Đã đến bước nào rồi? Ở bên nhau à? Bạn gái hay là bạn tình?” Lời nói của Tống Chi Quân lôi cô ra khỏi suy nghĩ.
“Anh chán ghét à?” Diệp Thư Ngu cầm lấy túi đựng hồ sơ, ngẩng đầu nhìn anh ta: “Anh bảo tôi đến lấy đồ là để hạ nhục tôi bằng cách nói những lời này à?”
“Nếu như cô thích con nhà giàu, tôi giới thiệu cho cô, Phó Uyên quá ưu tú rồi, mục tiêu không phải quá cao sao?”
Diệp Thư Ngu lấy đồ quay người rời đi, không muốn Tống Chi Quân thấy mình tức giận vì lời nói của anh ta, thậm chí còn đỏ mắt.
Cô vẫn cảm thấy ấm ức, sẽ tốt hơn nếu không quan tâm đến.
Tống Chi Quân bước tới, nắm lấy cánh tay cô xoay người lại. Lực sử dụng quá lớn, Diệp Thư Ngu bị kéo mạnh như vậy, nước mắt theo quán tính rơi xuống.
“Nói rõ ràng…” Lời còn chưa nói hết, nhìn thấy đôi mắt đẫm lệ của cô, lại không thể nói được gì nữa.
Diệp Thư Ngu hất tay anh ta ra, bước nhanh ra ngoài.
Khi mọi người nhìn thấy cô gái với đôi mắt đỏ hoe bước ra, đột nhiên im lặng, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ khó tả.
Tống Chi Quân sau đó đi ra ngoài, Từ Tinh Chu nhìn bóng người chạy ra, đυ.ng đυ.ng cánh tay của Tống Chi Quân nói:
“Em gái ở đâu thế? Cũng không mang ra ngoài cho mọi người gặp.”
“Không có quan hệ gì với tôi.”
Từ Tinh Chu lập tức ngồi nghiêm chỉnh: “Không muốn thì cho tôi đi.”
“Cút đi.” Tống Chi Quân lập tức dùng khuỷu tay đẩy cậu ta ra.
“Tránh xa cô ấy ra, không phải người tốt.”
Tiếp theo là tình tiết truyện thần tượng hấp dẫn, Diệp Thư Ngu va vào ngực Tạ Thù Ngu. Cô không có tâm trạng nhìn xem người nọ trông như thế nào, lúc đó tất cả những gì cô có thể nghĩ đến là tránh xa Tống Chi Quân càng xa càng tốt, chỉ là mấy tiếng sau, vẫn còn vương lại mùi hương cam thoang thoảng trong mũi.
Chuyện xảy ra đã ba ngày, nhưng khiến đầu óc Diệp Thư Ngu hỗn loạn, cô trở mình trùm chăn kín đầu.
***
Tạ Thù Ngu đặt đồ đạc vào phòng ký túc xá rồi trở về căn hộ bên cạnh trường học của mình, ký túc xá đối với anh chỉ là kho chứa đồ, thỉnh thoảng bận học sẽ ở lại nghỉ ngơi.