Chương 3

Nhà họ Khổng sẽ tổ chức các cuộc họp vào một thời điểm cố định.

Bốn người trưởng thành của nhà họ Khổng ngồi vào vị trí của mình, trên tay cầm hai lá bài.

Màu sắc và hoa văn của mặt sau hai lá bài đều giống nhau, nhưng nội dung ở mặt trước lại khác nhau.

Một là A và một là B.

Tất cả mọi người đều hiểu rất rõ điều này có nghĩa là gì.

A là đại biểu của Chấp nhận, B là đại biểu của Từ chối.

Những thuộc hạ bên cạnh bọn họ đứng dưới những cây cột, chờ đợi sự lựa chọn và mệnh lệnh giao phó cuối cùng của họ.

Nhà họ Khổng là một gia tộc rất thần kỳ, ngoại trừ người con trai trưởng của gia tộc, thì những đứa trẻ còn lại đều là con nuôi.

Gia tộc này sẽ chọn những đứa trẻ phù hợp trong cô nhi viện, sau đó nhận nuôi, đào tạo, cuối cùng trở thành người đạt tiêu chuẩn của nhà họ Khổng.

Để trở thành một người đạt tiêu chuẩn của nhà họ Khổng, thì tất cả các thành viên trong gia tộc Khổng Thị đều phải tiến hành lựa chọn.

Nếu một người chọn A, đứa bé này sẽ trở thành cấp dưới của nhà họ Khổng.

Nếu hai người trở lên chọn A, đứa bé này sẽ trở thành chủ nhân của nhà họ Khổng.

Tạm thời không đề cập tới việc có bao nhiêu đứa trẻ nhận được lá bài A.

Bây giờ bốn chủ nhân của nhà họ Khổng đang đối mặt với việc xác nhận đứa bé nhỏ nhất.

Người gia chủ thứ ba và gia chủ thứ tư đều mãnh liệt yêu cầu, đứa trẻ thứ năm được dự định chính là -- Khổng Hồng Hạo.

Khổng Hướng An - với tư cách là gia chủ thứ ba và là họa sĩ, hắn không yếu đuối như những họa sĩ khác, ngược lại hắn đã rèn luyện cơ bắp cường tráng, khi ngồi ở vị trí chỗ đó, hắn có thể mang đến cho người khác một loại cảm giác vô cùng an toàn.

"Tôi không cần nói nhiều." Hắn ném lá bài A ra. Bề mặt bóng loáng của lá bài trượt trên bàn, chữ A viết hoa đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Dưới sự âm thầm hâm mộ của cấp dưới, rất nhiều đứa trẻ chưa bao giờ nhận được lá bài A.

Khổng Hướng An lẳng lặng chờ đợi sự lựa chọn của những người khác.

Khổng Hoắc - người hiếm khi dành một ít thời gian trở về nhà, anh cũng mỉm cười ném lá bài của mình ra, chữ A được viết hoa trên đó.

Khổng Hồng Hạo đã an toàn với tư cách là một thành viên của nhà họ Khổng.

Khổng Hướng An thở phào nhẹ nhõm, ngay khi hắn đứng dậy định rời đi, thì lại bị cấp dưới ngăn cản.

"Cậu ba, xin cậu hãy đợi kết quả."

"Không phải đã có kết quả rồi sao, Hồng Hạo đã là một trong những chủ nhân của nhà họ Khổng." Hắn chỉ vào hai lá bài ở trên bàn.

"Dĩ nhiên là cậu Năm đã nhận được sự hoan nghênh, nhưng bây giờ điều quan trọng nhất chính là ..." Cấp dưới giải thích.

Một quy tắc khác của nhà họ Khổng đã được tiết lộ.

Khi đứa trẻ đạt được ba lá bài trở lên, hơn nữa tất cả những lá bài đó đều là những lá bài A, thì người này sẽ trở thành sợi dây nắm giữ tất cả gia chủ của nhà họ Khổng.

Cũng chính là --

Chủ mẫu của nhà họ Khổng.

Với tư cách là chủ tịch, anh cả chậm rãi ngẩng đầu lên, lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, anh liếc nhìn Khổng Học An - người đang do dự chưa quyết định, ngay sau đó, anh liền ném lá bài A xuống bàn.

Bây giờ, mọi chuyện đã phụ thuộc vào quyết định của Khổng Học An.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào lá bài mà Khổng Học An đang nắm.

***

Trời đã bừng sáng, Khổng Hồng Hạo chui ra khỏi chăn, hôm nay là sinh nhật lần thứ mười tám của cậu.

Cậu dự định rằng, buổi sáng sẽ đi dạo trung tâm mua sắm với bạn gái của mình, xem phim và ăn một bữa tiệc buffet lãng mạn.

Tuy nhiên điều phiền toái duy nhất chính là, cậu phải giải thích về chuyện của nhà họ Khổng với bạn gái của mình.

Ngày hôm qua anh Tư đã đến bữa tiệc liên hoan tốt nghiệp của cậu, trong lúc nhất thời, tình cảnh hơi mất khống chế.

Bây giờ trong nhóm lớp vẫn có rất nhiều người hỏi cậu có phải là phú nhị đại ẩn núp hay không.

Nhưng điều khiến cậu thở phào nhẹ nhõm chính là, cậu không biết bốn người anh của mình đã làm gì, mà hôm nay bọn họ không có ở nhà.

Cậu có thể lén chạy ra ngoài để gặp bạn gái rồi.

Bạn gái của cậu cũng rất ngoan hiền, cô ấy chưa từng hỏi cậu những vấn đề giống như các bạn trong lớp, nhưng Khổng Hồng Hạo vẫn nói với bạn gái về tình hình hiện tại của mình.

Bạn gái bày tỏ mình đã hiểu, sau đó hai người bọn họ thống nhất địa điểm và thời gian gặp nhau.

Buổi hẹn hò kết thúc một cách hoàn mỹ, sau đó cậu quay trở lại biệt thự.

Ngay khi Khổng Hồng Hạo vừa mở cửa, cậu liền bị Khổng Hoắc làm cho giật mình.

"Nhóc chuột con đi đâu vậy." Khổng Hoắc cười híp mắt, anh ôm Khổng Hồng Hạo vào trong ngực, "Lẽ nào em đi hẹn hò."

"..." Khổng Hồng Hạo bị dọa đến mức tim suýt nhảy ra ngoài, ngay sau đó, cậu lập tức vỗ ngực một cái.

"Thật là, để lại bốn anh em vừa tuấn tú vừa đa tài như bọn anh trông nhà một mình." Khổng Hoắc làm loạn mái tóc của Khổng Hồng Hạo, trong mắt anh lóe lên một tia lạnh lùng, "Không ngoan nha, nếu em không ngoan, thì sẽ bị trừng phạt~ "