Chương 2

"Ừm, anh đến đây không phải là vì sinh nhật của em hay sao? Dù có bận rộn đi nữa thì anh cũng phải tới đón lễ trưởng thành cùng em." Khổng Học An xoay chìa khóa xe, đạp ga, lái xe vào giữa đường.

Khổng Hồng Hạo ngồi ở vị trí ghế phụ, nhìn người anh đẹp trai của mình, rồi lại nhìn mình qua kính chiếu hậu.

Ừ, hoàn toàn là dáng vẻ của một người đi đường A.

Vẻ ngoài của cậu và những người anh em trong nhà hoàn toàn khác nhau, người ngoài chỉ cần nhìn thoáng qua là đã có thể nhận ra—— cậu không phải là con ruột của nhà họ Khổng ...

Nói một cách chính xác, cậu được gia tộc Khổng Thị nhận nuôi từ cô nhi viện, vốn dĩ cậu cũng định ở trong cô nhi viện đến khi trưởng thành, sau đó độc lập tự lực cánh sinh.

Giọng nói của Khổng Học An đã cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.

"Hồng Hạo, em và bạn gái nhỏ của em đã tìm được chỗ thực tập chưa?"

Khổng Hồng Hạo thở dài bất đắc dĩ.

Chuyện thực tập, chỉ có người trong lớp mới biết.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao cậu muốn thoát khỏi những người anh em trong nhà, những người anh em của cậu đều có du͙© vọиɠ kiểm soát quá mãnh liệt.

"Là Thủy Ấn? Thất Hạ hay là Bắc Cực Hùng."

Ba công ty này đều là những công ty chi nhánh của anh cả, Khổng Hồng Hạo hơi đau đầu, nhưng cậu có thể khẳng định, cậu không thể lừa gạt những người anh em trong nhà.

"Không phải, đó chỉ là một công ty nhỏ."

"Vậy à, Hồng Hạo, nếu em muốn rèn luyện bản thân, thì em cũng có thể nói với anh và anh cả, bất luận là công ty thành phần trí thức hay là nghiên cứu khoa học, thì bọn anh đều có thể giúp em một tay." Khổng Học An xoay vô lăng, lái xe vào một con đường nhỏ.

Em không cần sự giúp đỡ của mọi người, cho nên em mới đến công ty nhỏ để thực tập ...

Khổng Hồng Hạo cảm thấy nhức đầu, cậu miễn cưỡng ừ một tiếng, bày tỏ mình biết rồi.

Đèn trong biệt thự vẫn sáng, da đầu của Khổng Hồng Hạo lập tức trở nên tê dại.

Ba người anh trai khác của cậu đều ngồi trên ghế sô pha trong đại sảnh và lẳng lặng xem ti vi, sau khi xác nhận cậu đã trở về, bọn họ lần lượt lên lầu chuẩn bị đi ngủ.

Sau khi Khổng Hồng Hạo đánh răng rửa mặt xong, cậu nằm dài ở trên giường, chìm vào giấc mộng cực đẹp.

Ở kiếp trước, cậu là một sinh viên đại học hết sức bình thường, bởi vì tai nạn giao thông mà đi tới thế giới này, ở trong thế giới này, cậu là một cô nhi.

Một ngày nọ, một người đàn ông tai to mặt lớn đã đến cô nhi viện, người đàn ông đó còn mang theo hai cậu thiếu niên và hai đứa trẻ.

Hai đứa trẻ dễ dàng hòa nhập với tập thể trong cô nhi viện, sau khi những đứa trẻ kia biết được hai cậu bé đó là thiếu gia nhà quyền quý của một công ty lớn, thì bọn bọ liền rối rít sử dụng toàn bộ sức lực để lấy lòng.

Chỉ có cậu ngồi ở trong góc, cậu không nghĩ đến việc được nhận làm con nuôi hoặc là lấy được lợi ích từ bọn họ.

Nhưng cậu không ngờ là, thái độ của cậu lại được hai vị thiếu gia kia coi trọng.

Cứ như vậy, cậu đã bước vào gia tộc Khổng Thị và trở thành đứa trẻ thứ năm.

Gia chủ Khổng Thị - người nhận nuôi cậu đã sớm qua đời, mẹ cậu cũng đi theo ông ấy, cuối cùng anh cả đành phải chống đỡ cả một gia tộc.

Bốn người anh trai đều đối với cậu rất tốt, nhưng ...

Cậu vẫn cảm thấy sợ hãi và bất an.

Chính là bọn họ quá tốt, tốt đến mức không bình thường.