Chương 13: Ba ba thao ta, lão công thao ta

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Giang Thành cầm gối đầu, lót sau eo thiếu niên, xoa nhẹ thịt mông vài cái. Sau đó hai ngón tay khép lại, cắm vào cúc huyệt ướt dầm dề. Thịt ruột bên trong dâʍ đãиɠ gấp không chờ nổi bọc ngón tay hắn, hướng vào chỗ sâu trong. Hắn tách ra hai ngón tay, đầu tiến vào, tuy ánh sáng không đủ nhìn đến bên trong kiều mị, nhưng từ tràng đạo phun ra mùi vị vẫn là phun trên mặt hắn.

“A…… Lão công…… Sâu một chút…… A…… Thao đến huyệt tâm……”

Ngón tay gia tăng đến bốn, Giang Tử Tức sướиɠ đến nước bọt nước mắt đều chảy ra, thân mình vặn vẹo, hai tay tự giác nắm lộng đầṳ ѵú xinh xắn đứng thẳng đỏ tươi lôi kéo.

“Bảo bảo chuẩn bị tốt để ba ba ăn sao?”

Giang Thành rút ra ngón tay, vươn đầu lưỡi liếʍ thịt non, hút dâʍ ŧᏂủy̠ vào trong bụng, lại duỗi ngón trỏ cùng cắm vào, hướng hai bên kéo ra, đối tràng đạo phun nhiệt khí.

“…… Chuẩn bị…… Hảo ân…… Ba ba…… Lão công…… A thao ta……”

Giang Tử Tức mị nhãn như tơ, hai má đà hồng, hai tay nắm chặt khăn trải giường, eo nhỏ không ngừng vặn vẹo.

“Hảo, lão công liền tới thao lão bà!”

Bị bảo bối nhi tử kêu ba ba lão công, làm mình thao, dục hỏa hắn phun trào ra. Hai mắt tơ máu, môi cắn chặt, tay nhéo đùi bảo bối, một mảng dấu vết chậm rãi xuất hiện.

Giang Thành đứng dậy, đại nhục vật theo động tác hắn nảy về phía trước, bạch bạch đánh vào bụng.

Giang Tử Tức ngẩng đầu nhìn cự long ba ba ngạo nhân, tiểu huyệt như ngửi thấy được vị giống đực, chảy càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠. Mắt đào hoa phiếm sương mù nhìn chằm chằm nhục căn, cơ khát liếʍ môi, đầu lưỡi xẹt qua môi đỏ tươi, nước bột làm ướt môi khô ráo.

“Lão bà thích đại côn ŧᏂịŧ ba ba sao, ân?”

Giang Thành thích nhất ánh mắt bảo bối nhi tử cơ khát nhìn mình, hắn đặt hành thân trên tao huyệt, miệng cắn một núʍ ѵú, thấp giọng hỏi.

“…… Thích…… Thật lớn…… Ba ba…… Ân…… Tao huyệt hảo ngứa……”

“Đừng nóng vội, ba ba liền tới thao tao huyệt!”

Đại kê ba tản ra nhiệt khí, bổ nhào vào huyệt khẩu mẫn cảm, khiến huyệt khẩu co rút nhanh hơn. Trên thịt trụ sáng lấp lánh một tầng bơ, lúc chạm đến huyệt khẩu, Giang Tử Tức khống chế không được rêи ɾỉ ra tới.

“A…… Ba ba…… Cắm vào tới…… Ân…… Thao…… Muốn……”

“Đừng nóng vội, trong chốc lát thao chết ngươi!”

Giang Thành hung tợn cắm qυყ đầυ vào.

“Đại dươиɠ ѵậŧ…… A…… Cắm vào tới…… Ân…… Còn muốn……”

“Bang!”

“Tao hóa!”

Bị Giang Tử Tức tao lãng rêи ɾỉ kêu to đến khó nhịn, Giang Thành bạch bạch mấy bàn tay đánh trên mông đã bị chụp đỏ. Mông thịt đong đưa, qυყ đầυ cắm vào bên trong như miệng nhỏ cắn, dâʍ đãиɠ từng chút muốn đại điểu vào.

Giang Thành hít sâu một hơi, hai tay dùng sức tách cậu mông, làm huyệt khẩu mở ra lớn nhất.

Hắn thẳng lưng, khí cụ lấy lực đạo không thể đỡ thao lộng.

“A…… Ba ba…… Ngô…… Đại dươиɠ ѵậŧ…… A a a a!!”

Nguyên căn trừu cắm, qυყ đầυ sưng đại ấn cọ huyệt tâm mẫn cảm tao lãng, Giang Tử Tức bị cắm như vậy, thân thể run lên, liền bắn.

Giang Thành hai mắt huyết hồng, mày nhăn, sắc mặt thâm trầm. Khi cao trào thịt ruột càng thêm lửa nóng chảy ra cổ cổ dâʍ ŧᏂủy̠. Ngâm mình trong huyệt tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠ làm hắn than một tiếng, vách thịt còn không dừng hút cắn hắn.

Hắn hai tay đè nặng đùi thiếu niên, chậm rãi rút ra dươиɠ ѵậŧ.

“Không cần…… Ba ba…… Cắm vào tới…… A……”

Cự căn rút ra chỉ còn một qυყ đầυ nhanh chóng thao làm, thẳng để huyệt tâm.

“…… Ân a…… Hảo bổng……”

“Bảo bảo……”

Không ngừng rút ra, lại dùng lực đâm vào, đẩy ra nhục đạo chặt chẽ thẳng để huyệt tâm. Mỗi một lần cắm vào đều hung hăng cọ xát, lại không màng vách tường giữ nhanh chóng rút ra.

Trong phòng tối tăm, tiếng thân thể chạm da^ʍ mĩ không dứt bên tai. Trong không khí mang theo một tia hương sữa, nhưng càng có nhiều vị tràng dịch cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng. Nam nhân trầm thấp gợi cảm thở dốc, thiếu niên thanh lệ nghẹn ngào rêи ɾỉ, ở toàn bộ giường nằm vang vọng.

“A…… Lão công…… Nhanh một chút…… A a…… Không…… Chậm…… A…… Chịu không nổi…… Ba ba…… Ô…… Thật nhanh…… Đại dươиɠ ѵậŧ lại thao đến…… A……”

Tay Giang Tử Tức bắt lấy lưng nhi tử, từng đạo vết cào trên lưng hắn, hai chân quấn eo hắn. Thân nghiêng ra sau, tóc theo Giang Thành thao làm trước sau đong đưa.

“Sướиɠ sao. Ân? Lão bà. Bảo bảo quá chặt. Tao huyệt kẹp chết ba ba! Tao hóa! Làm chết ngươi! Làm chết ngươi!”

Trành đạo chật hẹp cắn kê kê, mỗi lần dùng sức thao lộng, thịt ruột như muốn cự tuyệt, gắt gao cắn, rồi lại muốn nam căm hướng càng sâu vào. Mỗi lần nhanh chóng rút ra, nó lại lưu luyến không rời, đau khổ giữ lại, cắn đến càng thêm chặt, dục cự còn nghênh.

“Ba ba…… Mau…… Mau một chút…… A…… Dùng sức…… Thao chết ta…… A……”

Giang Tử Tức trầm mê ở biển lửa tìиɧ ɖu͙©, eo nhỏ vặn càng thêm lợi hại. Thời điểm nam nhân cắm, thân thể treo ở trên người hắn ngồi xuống, làm nhục bổng tiến càng sâu.

“Bảo bảo…… Bảo bảo……”

“A…… Ba ba…… Không cần…… Không cần…… Muốn…… Ô…… Đi tiểu…… A a a…… Ba ba……”

Giang Tử Tức bị thao toàn thân run rẩy, biểu tình tựa hưởng thụ lại tựa thống khổ. Tay nhéo côn ŧᏂịŧ mình, hai mắt sương mù mênh mông mê mang nhìn chằm chằm Giang Thành.

“Lão bà muốn đi tiểu? Bị lão công thao sắp mất khống chế sao?”

Giang Thành nghe xong, gắt gao ôm Giang Tử Tức, thịt hành càng thêm dùng sức nhanh chóng trừu cắm, một bên đi về phòng tắm.

“A…… Không cần…… Ba ba…… Dừng…… A…… Nhịn không nổi…… A a a!!!”

Mới đi vài bước, Giang Tử Tức lại bắn ở ngực hắn, đầu tiên là tϊиɧ ɖϊ©h͙, nướ© ŧıểυ phun ra giữa hai người. Giang Thành cũng không dừng lại thao làm, đại điểu còn từng chút dùng sức thao làm vách tường cùng huyệt tâm dâʍ đãиɠ.

“Ba ba…… A ha…… Chậm một chút……”

Bắn tinh xong, Giang Tử Tức cả người đều mềm, hai tay gắt gao ôm hai vai nam nhân, hai chân gắt gao quấn eo hắn. Như vậy làm cho tiểu huyệt càng thêm căng chặt, nhục bích càng thêm chặt chẽ, cự vật thô to khó khăn tạc mở tiểu huyệt, hung ác thao lộng.

Giang Thành vẫn duy trì đi một bước thao ba cái, lại chậm rãi đi đến bên kia giường, sau đó buông Giang Tử Tức, rút ra cự bổng cứng rắn.

“Ba ba…… Không cần rút ra…… Ta còn muốn……”

Giang Tử Tức lôi kéo tay hắn, biểu tình nhu nhược đáng thương. Hai chân mở rộng, rõ ràng nhìn đến huyệt khẩu ướt đẫm, mất đi dương cụ lửa nóng, đang co rút lại, phun ra nuốt vào ra càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ.

“Tiểu da^ʍ oa! Chờ!”

Giang Thành giơ tay, nhéo mũi cậu một chút, cầm đặt ngọn nến cùng bật lửa trên giường lại.

Ngọn nến đặc chế có thể trực tiếp tích trên người, sau đó dùng bật lửa, ngọn lửa 15° không tổn thương thân thể.

Giang Thành đốt nến, sáp tích đến đầṳ ѵú đứng thẳng.

“A…… Thật thoải mái…… Ân……”

Vừa mới bắt đầu nóng một chút, nhưng chỉ một cái chớp mắt liền trở nên lạnh hơn nhiệt độ cơ thể. Phong bế đầṳ ѵú kín mít, Giang Tử Tức muốn duỗi tay gãi một chút, bị hắn ngăn lại.

“Không thể.”

Toàn bộ ngực Giang Tử Tức đều bị sáp bao trùm, ngón tay cậu đã cắm vào tiểu hoa ngứa khó nhịn.

“Oanh” một tiếng, toàn bộ ngực cậu đều nổi lên ngọn xanh, không ngừng vặn vẹo thân thể.

“A!”

Giang Tử Tức bị hoảng sợ, lúc trước trải qua thật nhiều thực nghiệm mới bậc lửa, lại còn cách một tầng bảo hộ. Ba ba thế nhưng chơi lớn như vậy, còn hảo nhiệt độ thấp, bằng không đều bị nướng chín.

Tay Giang Thành bám vào ngực nhi tử, ngọn lửa mang theo bạch quang, nhiệt độ cũng không cao, bản hướng dẫn cũng viết trừ bỏ qυყ đầυ mẫn cảm, địa phương khác có thể trực tiếp bậc lửa, cho nên hắn mới có thể làm như vậy.

“Nếu toàn thân bảo bảo đều cháy, ba ba lại thao ngươi, có thể càng kí©h thí©ɧ hay không?”

Giang Tử Tức nghe hắn miêu tả, trong đầu dần dần hiện lên hình ảnh này, không khỏi cắn chặt môi dưới, thân thể mẫn cảm run rẩy.

Giang Thành đặt hai đùi thiếu niên lên vai, kéo cậu ra, nửa người trên nằm trên giường, mông treo, đại điểu thuận thế thao vào huyệt nhi dâʍ ŧᏂủy̠ bốn phía.

Giang Thành nhanh chóng đĩnh động eo công cẩu, nhục căn hung ác từng chút thao tràng đạo. Tiếng nước cùng tiếng đại tinh hoàn hắn đánh ở trên mông Giang Tử Tức.

“Ân…… Hảo bổng…… Dươиɠ ѵậŧ thật lớn…… Nga…… Lại thao đến huyệt tâm…… Ba ba thật là lợi hại…… A…… Đại dươиɠ ѵậŧ ba ba……”

“Bảo bảo thích sao? Kê kê ba ba làm ngươi thoải mái sao? Tao huyệt kẹp quá chặt.”

“Hỉ…… Thích…… A…… Thật thoải mái…… Muốn nhanh…… Lại nhanh…… Dùng sức làm ta…… Lão công……”

Chốc lát ba ba, chốc lát lão công, Giang Tử Tức bị làm chỉ biết da^ʍ kêu, theo bản năng trả lời nam nhân.

Giang Thành một bên thao làm, một bên đốt nến. Từ ngực tới tay cánh tay, từ bụng đến mắt cá chân, một phân không rơi làm làn da cậu đều tích sáp. Sáp đỏ tích ra biến thành hồng nhạt.

Loại sáp đặc chế sẽ không theo thân thể vặn vẹo mà nứt, nó dựa vào trên da mềm mại, chỉ có tay mới có thể bóc ra.

Giang Thành cẩn thận xem qua hướng dẫn, cũng không sợ hãi ngọn lửa sẽ bỏng làn da. Hắn tích sáp, lại đốt nến, cả người Giang Tử Tức tựa như hỏa nhân, bị hắn đè dưới thân.

Ngọn lửa màu lam, bao vây thân mình nhi tử trắng nõn thon dài, Giang Thành không tự giác ngừng lại.

“Ba ba…… Thao ta…… Ân…… Lão công…… A!”

Ngọn lửa vẫn không đối Giang Tử Tức tạo thành ảnh hưởng, tâm thần cậu đều bị tìиɧ ɖu͙© khống chế. Côn ŧᏂịŧ lửa nóng ở tràng đạo vươn, qυყ đầυ gắt gao nghiền áp huyệt tâm tao lãng mẫn cảm, nhưng ba ba dừng lại.

“Ân…… Hảo ngứa…… A…… Đại dươиɠ ѵậŧ thao ta…… Ô…… Ba ba…… Cầu xin ngươi…… Ân……”

Cậu vặn vẹo thân thể, tao mông chậm rãi đong đưa, biên độ nhỏ phun ra nuốt vào khí cụ. Nhưng chỉ làm dục hỏa thiêu đốt càng thêm kịch liệt, cậu vươn hai tay dùng sức bắt lấy hai bên quầng vυ", ngọn lửa trên hai đầṳ ѵú cũng không tắt.

Giang Tử Tức ưỡn ngực, hai tay dùng sức hướng về phía trước lôi kéo đầṳ ѵú, lôi ra khoảng cách, đột nhiên buông ra. Đầṳ ѵú hồng diễm, ngọn lửa biến mất vài giây, sau lại bị ngọn lửa xung quanh bao phủ.

“Lão bà thật tao, liền như vậy muốn đại điểu ba ba thao sao? Hảo! Ba ba thao đến ngươi xin tha cũng không dừng!”

Giang Thành lấy lại tinh thần, nhìn bảo bối nhi tử yêu dã dụ hoặc dưới thân, nảy sinh ác độc ấn hai chân cậu lên ngực, làm hai chân phân biệt dựa vào hai vai. Toàn bộ thân thể cũng theo đè ép lên, eo cường tráng hữu lực như môtơ chạy bằng điện, nhanh chóng mà hung ác thao da^ʍ huyệt cơ khát.

“A…… A…… Ân…… Hảo mãnh…… Ba ba thật lớn…… A a…… Ngô…… Không…… Không…… Muốn…… Ân ân……”

Giang Tử Tức bị hung mãnh thao làm, đại qυყ đầυ nhiều lần đều thao đến huyệt tâm. Gân xanh thổi mạnh vách tường mẫn cảm, đáy chậu cùng huyệt khẩu bị âm mao ba ba cứng rắn đâm thọc. Tinh hoàn bạch bạch chụp mông, núʍ ѵú bị răng cùng đầu lưỡi lại cắn lại liếʍ, hoặc bị tay ba ba thô ráp xoa nắn nắm lộng, hắn hai mắt thủy lâm lâm, bên miệng đều là nước bọt lúc da^ʍ kêu chảy ra.

“A ha…… Đại dươиɠ ѵậŧ…… Thao…… Tới rồi…… Muốn, cao trào………… Không…… A dừng…… Ba ba…… Ô…… Lão công…… Không……”

“Thao chết ngươi! Thao chết ngươi! Thả lỏng lãng hóa!”

Giang Tử Tức toàn thân run rẩy, mông càng run không ngừng, ngọc hành bị Giang Thành cầm dải lụa trói chặt vô pháp bắn tinh. Cúc huyệt vẫn luôn bị mãnh thao căng chặt, bên trong mấp máy, kẹp lấy gậy thịt, làm Giang Thành vô pháp di chuyển.

“A a a…… Bắn…………”

Giang Thành cảm thấy chỗ sâu trong tao huyệt tí tách lịch chảy dâʍ ŧᏂủy̠, tưới đến qυყ đầυ hắn, theo nhi tử rêи ɾỉ, nơi sâu đột nhiên phun ra đại cổ dâʍ ŧᏂủy̠.

“Bảo bảo bị ba ba thao đến nội bắn!”

Nói ra những lời này, Giang Thành không màng nhi tử còn ở cao trào, dươиɠ ѵậŧ hung ác cắm lộng.

“A a a…… Ba ba…… Dừng lại…… A a a……”

Tràng đạo còn đang phun nước, lần đầu tiên nội bắn làm thân thể vốn mẫn cảm càng thêm mẫn cảm. Huống chi động tác nam nhân vô cùng hung ác, mỗi lần cắm đều như muốn toàn bộ đại kê kê cùng tinh hoàn đều đi vào. Mỗi lần rút ra đều mang theo thịt ruột quay cuồng ra tới, lại bị nam căn đâm vào.

“Bên trong bảo bảo nóng quá. Rất ướt. Côn ŧᏂịŧ lớn thao sâu hay không!”

“Ba ba…… Chậm một chút…… Ân…… Hảo sâu…… Không cần…… A…… Phải bị đâm xuyên………… A ha……”

“Bảo bảo. Tao mông lại chảy nước. Ba ba muốn bắn.”

“Ba ba…… Bắn cho ta…… A…… Ta muốn…… Muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙…… Ba ba…… Ân……”

“Tao hóa! Ba ba liền bắn cho ngươi! Đều cho ngươi!”

“A a a!!”

Mông cậu co rút lại kẹp chặt, gắt gao hút nhục vật, nhục trụ được cởi bỏ dải lụa bắn tinh, sau ở Giang Thành bắn tinh theo hậu huyệt phun dâʍ ŧᏂủy̠ lại bắn ra một cổ nướ© ŧıểυ màu vàng.

Giang Thành còn cắm ở tao huyệt nhi tử, ghé vào trên người cậu, hô hấp dồn dập. Hai người nhanh chóng phập phồng ngực tương dán, dập tắt ngọn lửa trên người cậu.

“Bảo bảo, ba ba yêu ngươi!”

Giang Thành liếʍ tai cậu, giọng nói khàn khàn gợi cảm làm tao mông nhi tử lại hộc ra một ít dâʍ ŧᏂủy̠.

“Lão công, ta yêu ngươi!”

Giang Tử Tức mở to đôi mắt ngập nước, gò má đỏ tươi, nghiêm túc nhìn nam nhân.

Hôm nay, rốt cuộc thật sự trở thành người của ba ba!

Nhìn nhi tử không biết bộ dáng mình lúc này có bao nhiêu yêu dụ hoặc, mắt Giang Thành bạo hồng, hung ác hôn lên môi cậu, liếʍ mυ"ŧ. Nước bọt đều hút vào bụng, đầu lưỡi đảo qua lợi, sau đó đỉnh đến yết hầu, hận không thể đều hút toàn bộ Giang Tử Tức vào bụng.