Chương 6: Nếu chết rồi, anh sẽ không được nhìn thấy em nữa

Nghi hoặc liếc mắt nhìn Liêu Phong Dư, Liêu Kỳ Ninh cũng không nhìn ra được điều gì. Bởi đối phương ôm cậu quá chặt, Liêu Kỳ Ninh theo bản năng muốn tránh thoát, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.

Có chút tức giận mà nhíu nhíu mày, Liêu Kỳ Ninh đáng thương nói: “Buông tay em ra, đau quá…”

Lập tức buông tay cậu ra, Liêu Phong Dư có vẻ rất sợ cậu tức giận, ôn nhu trấn an nói: “Ninh Ninh, anh xin lỗi, anh không phải cố ý đâu, anh xoa xoa cho em có được không?”

Còn chưa nói xong đã bắt đầu cầm tay cậu xoa xoa, Liêu Kỳ Ninh ngăn hắn lại, thực sự cậu vẫn đang không biết phải đối mặt với hắn như thế nào, nên chỉ trong chốc lát đã lại đẩy hắn ra.

Nhưng khi cậu nhìn đến gương mặt của Liêu Phong Dư, cậu liền nhớ đến hình ảnh đối phương ôm băng ghi hình khóc đến hỏng mất, cuối cùng chậm rãi mà chết đi. Cậu có chút không được tự nhiên mà giải thích.

“Không cần xoa nữa, em hết đau rồi.”

Nhìn gương mặt đang uể oải ngay lập tức lại biến thành vui sướиɠ của Liêu Phong Dư, Liêu Kỳ Ninh mới phản ứng lại. Hình như đã rất lâu rồi, cậu không dùng vẻ mặt ôn hòa như vậy mà nói chuyện với hắn.

Đoạn thời gian kia, hình như câu chỉ nói mấy câu như… “Sao anh không chết đi!” và những câu nói ác độc hơn thế.

Thực ra Liêu Phong Dư cũng đối xử với cậu rất tốt, thậm chí đôi lúc trước mặt cậu còn lộ ra chút hèn mọn. Có lẽ trừ việc đi ra ngoài và đi chết, đối phương luôn gắng sức mà thỏa mãn tất cả các yêu cầu của cậu.

Liêu Kỳ Ninh nhớ rõ rất lâu về trước, Liêu Phong Dư đút cậu ăn cơm, nhưng vì cậu đang tức giận vì bị nhốt lại, trực tiếp gạt đổ toàn bộ cơm canh xuống đất. Hắn thế nhưng cũng không giận, chỉ đơn giản lại mang một phần cơm khác đến.

Khi đó Liêu Kỳ Ninh vẫn không muốn ăn, cũng không biết nghĩ cái gì mà nói với Liêu Phong Dư một câu: “Nếu anh ăn hết những thứ trên mặt đất, tôi sẽ ăn cơm.”

Thực ra đó chỉ là lời nói khi tức giận, lại không nghĩ rằng Liêu Phong Dư không chút do dự mà cúi xuống ăn, Liêu Kỳ Ninh hoảng sợ: “Anh không cần ăn! Tôi chỉ nói lung tung thôi, anh đừng có ăn!”

Sau đó cậu lại nhìn Liêu Phong Dư từ từ đứng lên, cười nói: “Ninh Ninh, em muốn anh làm gì cũng được, chỉ xin em đừng rời khỏi anh.”

“Nhưng anh cũng không muốn đi chết, đây là điều duy nhất anh không thể đồng ý với em được.”

“Bởi vì nếu chết rồi, anh sẽ không được nhìn thấy em nữa.”

“….”

Đối mặt với sự dung túng cùng nhân nhượng như vậy, kỳ thực rất ít người có thể vô cảm mà không xúc động được. Lúc đó Liêu Kỳ Ninh trong lòng cũng có chút khác thường, nhưng lại vì không thể sinh hoạt một cách tự do mà đè nén xuống.

Cậu là một Omega, bản thân cùng một Alpha sống chung là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Thế nhưng người nhà họ lại xem như chuyện đó chẳng là gì, khiến cậu cảm thấy vô cùng khó chịu.

Liệu đã có ai nghĩ đến, nếu Liêu Phong Dư động dục, thì cậu chạy đi đâu bây giờ?

Có lẽ trong mắt những người khác, cậu ở bên Liêu Phong Dư mới là chuyện tốt đẹp nhất, chẳng sợ bọn họ là anh em ruột, đơn giản là Liêu Phong Dư không thể rời khỏi cậu.

Điều này khiến Liêu Kỳ Ninh cảm thấy việc mình từng xem Liêu Phong Dư là anh trai thật sự rất buồn cười. Thế nên việc cậu chưa bao giờ gọi hắn là anh trai cũng vô cùng bình thường…

Suy nghĩ một hồi, Liêu Kỳ Ninh nhìn bộ dạng còn non nớt của Liêu Phong Dư mà mím môi.

Cậu cũng không định làm Liêu Phong Dư phát hiện ra chuyện cậu sống lại, bởi nếu như Liêu Phong Dư cũng thực sự sống lại, có lẽ hắn nhất định sẽ canh giữ câu càng thêm cẩn thận.

Cúi đầu, Liêu Kỳ Ninh nhìn bàn tay trẻ con bụ bẫm của mình đang bị Liêu Phong Dư nắm chặt lấy, lòng bàn tay hắn còn vô cùng nóng bỏng.

Khi cảm xúc của Alpha trở lên kích động, nhiệt độ thân thể sẽ tăng cao, thậm chí còn có thể bị tinh thần thể ảnh hưởng mà biến thành thú.

Tinh thần thể của Liêu Phong Dư là một con báo đen biến dị, khi Liêu Kỳ Ninh còn nhỏ đã từng thấy. Đó là một con báo đen to lớn, không giống như tinh thần thể của cậu, là một con thỏ trắng như tuyết, chỉ trong tình huống vô cùng trấn kinh mới có thể xuất hiện.

“Ninh ninh…”

Nhìn thấy trên người Liêu Phong Dư bỗng nhiên xuất hiện hai cái tai cùng cái đuôi đen tuyền, Liêu Kỳ Ninh có thể khẳng định, đối phương cũng sống lại.