Chương 6.1

Không mềm không tròn: Tôi biết.

Không mềm không tròn: Tôi cũng không giận.

Không mềm không tròn: Tôi nhớ anh.

Nguyễn Nguyên gửi ba tin nhắn liên tiếp, cậu luôn cảm thấy nếu không gửi, cậu sẽ nghe thấy nhiều hơn "Đinh! Bạn có thêm 1 vạn khối trong tài khoản.",đúng là số tiền hắn có vượt qua hiểu biết của cậu Loại gia đình nào có thể giàu có như vậy, xem ra 1 vạn khối với hắn cũng giống như 1 khối mà thôi.

Nhưng tim đập nhanh quá ... Rõ ràng là anh nên làm việc chăm chỉ để lấy lòng chủ nhân vàng, nhưng vì lòng tự trọng, anh nghĩ dù sao cũng sẽ để đối phương treo cổ một ngày, cũng không được. chứng tỏ anh ấy rất háo hức với anh ấy nhưng thật ra anh ấy chẳng làm được gì, hãy tập trung tinh thần và lâu lâu lại kiểm tra điện thoại, rồi thất vọng buông xuôi.

Nhưng tim đập nhanh quá ... Rõ ràng là cậu nên làm việc chăm chỉ để lấy lòng kim chủ, nhưng vì lòng tự trọng, cậu nghĩ dù sao cũng sẽ kệ đối phương một ngày, không biểu hiện ra bộ dáng rất nóng nòng với hắn, kì thực cậu chẳng thể tập trung tinh thần lâu lâu lại kiểm tra điện thoại, rồi thất vọng buông xuôi.

Ghi chú chuyển khoản của Liên Kỳ thực sự đã cứu cậu ấy.

Chính vì vậy cậu liền có thể yên tâm nói "Tôi nhớ anh", đối phương chủ động nhường cậu thể hiện, đương nhiên phải nhanh chóng đáp ứng ... Hơn nữa, Nguyễn Nguyên vốn tưởng rằng nếu một ngày Liên Kỳ bặt vô âm tín, vậy thì buổi tối nhất định sẽ nhắn tin thăm dò thử.

Ài, rắc rối, hóa ra có bao nhiêu trằn trọc hoá ra cũng chỉ muốn phát triển quan hệ với bạn tình mà thôi, Nguyễn Nguyên đặt điện thoại xuống, khóe miệng bất giác nhếch lên, kiềm chế tâm tư rối rắm, chuẩn bị nghiêm túc lựa chọn vòng cổ một cách cẩn thận,không ngờ điện thoại lại kêu lên khiến tâm tình cậu gần như kích động một lần nữa.

Lotus: Làm tôi nhớ đến cảm giác ngón tay chạm vào lớp màng đó ... Lần sau tôi sẽ xuyên phá nó.

Hắn không thể trả lời đơn giản rằng tôi cũng nhớ em hay là không trả lời luôn cũng được mà? Thực sự là ... à, vâng, đó là cách duy nhất để làm bạn với bạn tình, nói đến văn học nghệ thuật thì phải nói đến xá© ŧᏂịŧ trần trụi.

Nguyễn Nguyên không trả lời nữa, mặt cậu ấy bỏng rát đến mức không thể bình tĩnh lại được, vì vậy cậu ấy chỉ chuyển tiếp trang web về vòng cổ để chọn cho Nguyễn Miên, để lại lời nhắn yêu cầu cậu ấy tự chọn nó và nói với em trai rằng ngân sách phải trong vòng 50.000 tệ.

Cậu ấy sẽ không chi tiêu quá nhiều, cậu ấy giữ 2 vạn khối muốn gửi phần còn lại cho gia đình. Điều kiện sống của Eggerscher tốt hơn nhiều so với ở nhà và cậu ấy không cần phải lo lắng về việc ăn, ngủ và đang học nên chỉ cần Nguyễn Miên thỏa mãn yêu cầu là được, vòng cổ cần phải có.

"Làm Omega không tốt...... Mỗi ngày đều phải đeo vòng cổ giống như một con chó ..." Nguyễn Nguyên tự lẩm bẩm, gấp máy tính, thu dọn đồ đạc rồi đi ra ngoài làm việc,gần đây trong xưởng vô cùng thiếu người , nghe nói trên đây là loại cơ khí thu mua quy mô lớn, không phải loại nói chung mà là loại chuyên dùng cho cơ khí lắp ráp. Các loại chi tiết này được máy lắp ráp theo khuôn mẫu cố định, có thể được cài đặt hàng trăm hoặc hàng nghìn một ngày. Nhưng nó vẫn cần kiểm tra và sàng lọc chất lượng thủ công. Ở giai đoạn phát triển công nghệ này, cậu không biết tại sao lại phải làm những việc vô nghĩa như vậy một cách thủ công. Cậu ấy không nghĩ rằng mắt người sẽ chính xác hơn mắt máy, nhưng cũng lạ thay, mọi công việc liên quan đến máy móc đều mặc định công việc cuối cùng phải do con người hoàn thành, nên dù có phàn nàn nhiều lần thì Nguyễn Nguyên vẫn chấp nhận số phận của mình. Cấp trên của thợ máy có thể nghĩ rằng nó đã làm tăng tỷ lệ việc làm cho các Beta thất nghiệp.

Cách nhà máy sản xuất máy móc không xa, Nguyễn Nguyên vẫy xe bus rồi ngồi xuống ngủ, bởi vì Liên Kỳ có thể nói là đã trải qua cảm giác không thể ngủ được vào ban đêm, đầu óc luôn trong tình trạng hưng phấn, khó có thể ngủ được, nhưng tại hồi đó còn trẻ lắm, không ngủ cũng không thấy mệt, giờ thì già trước tuổi, thức hai ngày đêm thì toàn thân héo rũ như rau cải trắng.