Chương 47

Quý Tiêu cũng quay đầu nghe ngóng, sau đó mới dùng âm thanh cực kì nhỏ mà phản bác, “Không phải chó nhỏ, là tiếng sói.”

Cậu bé từng xem qua một bộ phim phóng sự, sói trong đó đều gào lên như vậy.

Dù đã đến vườn bách thú chơi, nhưng đám nhóc vẫn chưa từng nghe thấy tiếng sói kêu, huống chi hiện tại đang ở trên núi sâu, bên ngoài còn mưa rền gió dữ.

Đường Hạo Hạo nghẹn lại nghẹn, đột nhiên ô một tiếng rồi dùng sức khóc thành tiếng, Hạ Miểu thình lình bị cậu nhóc doạ, lần đầu tiên đỏ hốc mắt trong chương trình.

“Sao có thể chứ, sói sẽ không đến thôn đâu.” Hạ Lâm dở khóc dở cười mà an ủi cô bé, “Hơn nữa mưa lớn như vậy, cho dù có tiếng sói tru thì chúng ta cũng không thể nghe được, đây chỉ là tiếng gió.”

Thấy Hạ Miểu sắp bị dọa khóc, Đường Hạc An càng đau đầu hơn, hắn muốn xách Đường Hạo lại đây đánh mông, nhưng sợ tiếng khóc của nhóc con lại lớn hơn, ảnh hưởng đến giấc ngủ của những đứa bé khác.

“Khóc cái gì mà khóc?” Sắc mặt Đường Hạc An đen xì, “Nếu con còn không ngủ, vậy đêm nay sói sẽ vào ngậm con đi."

Đường Hạo trong nháy mắt khóc càng thảm thiết hơn.

Hai đứa bé lớn tuổi hơn mình đều khóc, đôi mắt Tiểu Bánh Trôi cũng đỏ lên, cậu bé ôm lấy cánh tay của Quý Thanh không dám buông, nghẹn ngào kêu lên: “Cậu ơi.”

“Tiêu Tiêu của chúng ta là một người dũng cảm, có đúng không?” Quý Thanh ôn nhu mà sờ sờ đầu của cậu bé.

Quả nhiên Quý Tiêu rất nhanh đã buông tay.

【 Chịu không nổi, Đường Hạo mới là đứa bé nhỏ nhất đi? Khóc đến mức tôi thấy phiền lòng. 】

【 Miểu Miểu đáng thương cũng bị dọa sợ rồi, nếu không Miểu Miểu cũng không khóc, mau lại đây dì ôm một cái. 】

【 Ô ô ô, Thanh Thanh thật ôn nhu, tôi cũng muốn được Thanh Thanh sờ đầu. 】

...

Thấy mấy đứa bé đều khóc, lông mi Tạ Lạc Lạc khẽ run mà khóc theo.

Nước mắt xoạch xoạch rớt xuống gương mặt trắng nõn, nhóc con lấy tay béo nắm chặt ngón tay Ninh Thời Tuyết, sợ hãi hỏi: “Oa cũng sẽ bị ăn sao?”

Tạ Lạc Lạc nhịn không được sờ sờ bụng mình, còn có mông nhỏ, tất cả đều vừa mềm vừa trắng, ngay cả ba kế hư cũng muốn ăn.

Nhóc con dáng người nho nhỏ nhưng lại cực kỳ mang thù, còn nhớ rõ lúc trước Ninh Thời Tuyết nói muốn ăn nhóc.

Ninh Thời Tuyết không ôm Tạ Lạc Lạc lên dỗ, cậu vẫn là bộ dáng lười đến không xương kia, nằm quay sang một bên chơi xếp hình, cực kỳ giống một ba kế.

【 Loại người như cậu ta mà cũng có thể tham gia chương trình dắt trẻ sao? 】

【 Tôi đã mắng mệt rồi, Ninh Thời Tuyết có thể cút khỏi chương trình hay không? Tổ tiết mục đang nghĩ gì vậy?】

【 Trước kia thấy cậu ta đối phó với đứa trẻ hư thật ra rất tốt, hiện tại xem ra là vì quá ích kỷ đi, một hai phải cùng một đứa bé so đo, chưa từng thấy người ba nào không đáng tin như vậy. 】