Chương 38

Hiện tại mới rạng sáng 6 giờ, bọn họ nhanh chóng đón gió mát mà đi ra khỏi ngõ nhỏ.

Xuất phát được nửa giờ, Tạ Lạc Lạc còn kích động mà chạy tới chạy lui.

Chờ đi thêm khoảng mười phút nữa, nhóc con mới xoa khuôn mặt đỏ bừng, dậm chân ủy khuất kêu lên, “Oa không đi được nữa, ba nhỏ rốt cuộc có biết đường hay không.”

Hai người tất nhiên không đi nhầm đường.

Nếu đổi lại thành gia đình khác, ba ba người ta sẽ đem con mình bế lên, như vậy hiện tại đã tới nơi rồi.

Nhưng Ninh Thời Tuyết thì không được.

Hiện tại mặt trời đã lên cao, toàn bộ sơn thôn cũng náo nhiệt hơn.

Ninh Thời Tuyết ngẩng đầu nhìn đoàn người mênh mông trước cửa thôn, đột nhiên hỏi đạo diễn, “Chỉ cần tìm ra một loại nguyên liệu nấu ăn là được phải không? Không bắt buộc phải đi xay đậu hũ, đúng chứ?”

“A?” Đạo diễn nghi hoặc, đúng là như vậy, ông gật đầu.

Nhưng ngay sau đó đạo diễn lại bổ sung thêm, “Ninh lão sư, tôi phải nhắc nhở cậu một chút. Chúng tôi đã chào hỏi với thôn dân rồi, nếu cậu không làm việc, vậy bọn họ sẽ không cho cậu bất kì thứ gì."

"Tôi biết." Ninh Thời Tuyết vô tội nói, “Tôi giống loại người không làm mà muốn hưởng như vậy sao?”

【 Đạo diễn: Tôi thấy rất giống. 】

【 Chẳng lẽ thật sự có khác biện pháp sao? 】

【 Tôi thật phục Ninh Thời Tuyết, mấy người Miểu Miểu đã bắt đầu hái cà chua hết rồi, cậu ta có thể làm một tấm gương sáng cho đứa nhỏ hay không?】

Ninh Thời Tuyết mang Tạ Lạc Lạc rời đi, nhưng không phải là phương hướng mà tổ đạo diễn cung cấp.

Đạo diễn không hiểu ra làm sao, chỉ có thể để người quay phim chạy theo phía sau.

-----------

Tối hôm qua Ninh Thời Tuyết phát sốt, Tạ Lạc Lạc đã lấy đồng hồ ra rồi gửi cho Tạ Chiếu Châu vài đoạn ghi âm, trong đó đều là tiếng khóc nức nở của nhóc.

Nói, nếu ba kế hư bệnh chết mất thì phải làm sao bây giờ.

Tạ Chiếu Châu đi hỏi nhân viên công tác thì mới biết tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy.

Nhưng hắn vẫn không yên lòng, lo lắng Ninh Thời Tuyết muốn gây chuyện. Vì thế, buổi sáng sau khi vừa đến công ty, việc đầu tiên hắn làm là mở kênh phát sóng trực tiếp lên.

Tạ Chiếu Châu trong nháy mắt đã tìm thấy Ninh Thời Tuyết và Tạ Lạc Lạc ở trong đám người.

Ninh Thời Tuyết đang giữ chặt tay Tạ Lạc Lạc, thân ảnh cậu mảnh khảnh đĩnh bạt, đang đi theo phía sau một đám bác gái, sau đó cậu hít một hơi, cầm cái loa kêu to:

“Quét mã nhận trứng gà!"

Mắt thấy người càng ngày càng nhiều, Ninh Thời Tuyết chỉ có thể đem Tạ Lạc Lạc ôm lên, gương mặt tái nhợt cũng mệt đến phiếm hồng.

Hai người rất nhanh đã trở thành tiêu điểm của đám người.

Tạ Diêu Diêu mê mang trợn to đôi mắt, khuôn mặt nộn nộn còn bị mấy bà lão bên cạnh nhéo vài cái.

#4