Chương 37

"Tiếp theo tôi sẽ giới thiệu nhiệm vụ đầu tiên."

Đạo diễn thanh thanh giọng nói, “Hôm nay, chúng ta sẽ đi đến nhà của thôn dân để hỗ trợ việc nhà nông."

"Những việc phải thực hiện gồm có hái cà chua, vắt sữa dê, cho gà ăn..."

"Khi hoàn thành một nhiệm vụ, các gia đình có thể đến đổi một loại nguyên liệu nấu ăn, đó cũng chính là nguyên liệu cho bữa cơm trưa ngày hôm nay."

"Những ngày sau này, việc nấu cơm sẽ do các khách mời phụ trách. Ngoài ra, mỗi gia đình còn được thưởng thêm 5 tích phân.”

Đạo diễn nghiêm túc lên, cùng các bạn nhỏ nói rõ ràng tầm quan trọng của nhiệm vụ, “Gia đình nào có nhiều tích phân nhất, sẽ có quyền ưu tiên chọn phòng ở."

Hạ Miểu Miểu xoa đôi mắt, giơ tay lên hỏi: “Chú ơi, con có thể chọn lâu đài không?"

Đạo diễn: “…”

“Con muốn nhà trên cây!” Đường Hạo cũng hưng phấn theo.

Tạ Lạc Lạc gãi cái đầu nhỏ, nãi thanh nãi khí nói: “Oa muốn phi thuyền vũ trụ!”

【 Ha ha ha ha ha, đạo diễn nghĩ thầm: còn không bằng đem ta cho cá mập ăn đi!!! 】

【 Dì lấy ngón chân moi cát giúp Miểu Miểu xây lâu đài đây. 】

...

“Việc này là bí mật .” Đạo diễn xoa mồ hôi lạnh trên trán, nhanh chóng nói sang chuyện khác, “Hiện tại mỗi gia đình hãy phái một người lại đây nhận nhiệm vụ của mình.”

Ninh Thời Tuyết lười đi, cậu đẩy đẩy mông nhỏ của Tạ Lạc Lạc, “Nhóc lên đi.”

Tạ Lạc Lạc vốn đã muốn đi, nghe thế liền nhanh chóng chạy đến bên cạnh đạo diễn, sau đó nhón mũi chân, trên khuôn mặt đầy vẻ rối rắm, thật vất vả mới chọn được một tờ giấy trông thuận mắt nhất.

“Rất tốt, mọi người đều đã chọn xong.” Đạo diễn thông báo, “Gia đình Hạ lão sư có nhiệm vụ hái cà chua, hai người hãy lên nhận sọt rồi xuất phát.”

Hạ Miểu Miểu hoan hô một tiếng, lôi kéo ba ba rời đi.

"Gia đình Quý lão sư thì có nhiệm vụ vắt sữa dê, hai người hãy đi lên nhận xô rồi xuất phát."

...

Ninh Thời Tuyết mở nhiệm vụ ra, sau đó biểu cảm trong nháy mắt cứng lại.

【Xay đậu hũ? 】

【 Là cái loại đẩy cối đá mà tôi biết sao? Rất mệt mỏi luôn, sau một buổi sáng eo sẽ đau như đứt từng khúc vậy.】

“… Nhóc con, hôm nay nhóc ra cửa chưa rửa tay đúng không?" Ninh Thời Tuyết một lời khó nói hết mà nhìn chằm chằm vào bàn tay trắng nõn của Tạ Lạc Lạc.

Có chỗ nào đen đâu? Tại sao lại thúi như này...

Tạ Lạc Lạc bĩu môi, không phục nói: “Oa rửa tay, oa còn rửa xà phòng rồi.”

“Ý của ta là, nhóc rất xui.” Ninh Thời Tuyết cùng Tạ Lạc Lạc giải thích.

Tạ Lạc Lạc mê mang, "Cái gì xui nha?"

Ninh Thời Tuyết không thể câu thông với nhóc con, chỉ có thể chấp nhận số phận.

Cậu lấy địa chỉ từ phía tổ đạo diễn, sau đó nhận đồ rồi xuất phát.

Nơi hai người phải đi là nhà của một bà lão lớn tuổi, để đến nơi này thì cần phải rời khỏi thôn, sau đó leo núi thêm một đoạn.

#3