Thôn trưởng đã chuẩn bị tốt cơm chiều cho bọn họ, thấy có người đi đến, ông còn nhiệt tình gọi bọn họ ngồi vào bàn ăn, “Các vị lão sư, chờ một lát, đồ ăn sẽ được bê lên ngay lập tức.”
Các khách quý đều sôi nổi nói lời cảm ơn, sau đó đi qua ngồi xuống.
Người trong thôn nghe nói có một tổ tiết mục quay chụp ở nơi này, còn đến nhà thôn trưởng ăn cơm tối, vì thế liền dẫn con mình tới đây chơi.
Đạo diễn không ngăn cản, dù sao bọn họ cũng đang quay chương trình về trẻ em.
Hơn nữa chờ đến khi bắt đầu thu hình, còn phải an bài cho mấy khách quý và những đứa trẻ tương tác với nhau, việc này coi như là để bọn họ làm quen trước.
Đường Hạc An cùng với Hạ Lâm bàn chuyện điện ảnh, Hạ Lâm cũng kêu Quý Thanh qua nói chuyện, cả ba người bọn họ giống như đã có hợp tác.
Ninh Thời Tuyết là vạn người ngại, chỉ có thể cúi đầu chơi di động.
Tạ Lạc Lạc vốn có chút ngượng ngùng, nhưng Đường Hạo và Hạ Miểu đều rất hoạt bát, thực mau ba nhóc đã chơi cùng với nhau, mỗi người cầm một tấm thẻ bài Ultraman trong tay.
Tay nhỏ mập mạp của Đường Hạo Hạo nắm chặt, dùng sức nâng thẻ bài lên, nói: “Ta là Tiga!”
“Oa là Zero!” Tạ Lạc Lạc cũng kích động nói theo.
Hạ Miểu Miểu không cam lòng yếu thế, “Ta đây chính là Áo đặc chi mẫu!”
Ninh Thời Tuyết: “…”
Cứu mạng, các người muốn lên trời hết sao.
Hạ Miểu thật sự rất thích Ninh Thời Tuyết, cô bé xoay đầu, đặt tay nhỏ lên trên đầu gối Ninh Thời Tuyết, khó hiểu hỏi: “Anh trai, vì sao anh không chơi với ba ba và các chú?"
Tiếng nói vừa dứt, Ninh Thời Tuyết không ngại, nhưng mấy người Hạ Lâm lại rất xấu hổ.
Ninh Thời Tuyết ước gì Hạ Miểu lại nói nhiều thêm vài câu.
Đúng, cứ như vậy, đều chán ghét cậu đi, khiến đạo diễn đem cậu đuổi đi, như vậy cậu sẽ không phải lo lắng về số tiền vi phạm hợp đồng!
【 Ngay cả tiểu hài tử cũng biết cậu ta là vạn người ngại.】
【 Đồng ngôn vô kỵ, đồng ngôn vô kỵ. 】
【 Fan có ân oán gì thì có thể đừng cãi nhau trong làn đạn hay không? Tôi chỉ muốn tới xem chương trình, cảm ơn. Hơn nữa không phải mấy nhóc Miểu Miểu này đều rất thích Ninh Thời Tuyết hay sao? 】
Đường Hạo giành trước một bước mà mở miệng, cậu nhóc giữ chặt Ninh Thời Tuyết, nói: “Anh trai, anh tới đây chơi cùng chúng em đi."
Ninh Thời Tuyết không thể làm cá mặn, lại không thể chối từ sự nhiệt tình này, đành phải đi qua ngồi xổm xuống chơi với đám nhóc tì.
Tạ Lạc Lạc rộng lượng chia cho cậu một tấm thẻ Ultraman quý giá của nhóc.
“…” Ninh Thời Tuyết chấp nhận sự thật, khiêm tốn thỉnh giáo, “Phải chơi như thế nào a?”
Ba nhóc con đều nâng khuôn mặt thịt lên, bắt đầu tự hỏi, bởi vì đã không còn thừa Ultraman.
“Vậy ba nhỏ làm tiểu quái thú đi.” Tạ Lạc Lạc nghiêm túc nói, nhưng chính bàn tay múp đang nắm chặt và ánh mắt sáng lấp lánh đã bán đứng nhóc, “Để chúng ta tới đánh ba nhỏ!”
#3