Chương 4: Đối đầu gay cấn

Hạ Thiến nhìn người trước mặt với ánh mắt không thể tin được. Người đó lấy ra một cặp kính gọng vàng từ túi rộng của chiếc áo blouse trắng và đeo lên sống mũi.

Anh khẽ gật đầu với Trương Đường Đường, bình tĩnh nói: "Đường Đường, phiền cô chiếu PPT khám nghiệm tử thi."

Trương Đường Đường ngẩn người, định hỏi anh biết tên mình từ đâu, thì nghe người đó nói tiếp: "Trước khi đến đây, tôi đã xem qua tài liệu của đội."

Trương Đường Đường ồ lên một tiếng, vội vàng bật máy chiếu, chiếu PPT báo cáo khám nghiệm tử thi lên màn hình.

Người đàn ông cầm điều khiển từ xa, đứng trước tất cả mọi người trong phòng họp, lật từng trang...

"Tôi là pháp y mới đến, Tống Tri Ý, hiện sẽ báo cáo sơ lược về tình hình khám nghiệm tử thi vụ án 713. Nạn nhân trong vụ án 713 là Vương Ninh, học sinh lớp 11 trường Trung học phổ thông số 1 thành phố Phụng Đàm, năm nay 17 tuổi."

"Sáng ngày 13 tháng 7, công nhân vệ sinh công viên trung tâm thành phố phát hiện thi thể nạn nhân trong hồ nhân tạo của công viên. Dựa vào tình trạng co cứng, tím đen của thi thể và mức độ ngấm nước, thời điểm tử vong được xác định sơ bộ trong vòng 6 tiếng."

"Bề mặt thi thể không có vết thương ngoài da hay bầm tím rõ ràng, kết quả xét nghiệm bệnh lý và chất độc cũng bình thường. Dưới móng tay có dính bùn đất, mảnh vụn cỏ dại và các vật chất khác đã được chuyển đến khoa giám định vật chứng để kiểm tra. Tuy nhiên, sau khi giải phẫu, chúng tôi phát hiện khí quản và phổi không có dấu vết bọt khí, khoang ngực cũng không có hiện tượng ứ nước phình to, không phù hợp với đặc điểm tử vong do đuối nước."

Người dịch: Hanadangiu

"Mặt nạn nhân sưng tấy tím tái, nướu răng và khoang miệng chảy máu, phù hợp với biểu hiện tử vong do ngạt thở. Tuy nhiên, trên cổ không có dấu vết tác động cơ học dẫn đến tử vong, do đó tôi suy đoán rằng nạn nhân chết do ngạt thở kiểu khô."

Tống Tri Ý lướt qua vài trang PPT, dựa vào ảnh chụp hiện trường giải phẫu để giải thích chi tiết. Tuy anh không trực tiếp phẫu thuật, thậm chí chưa từng nhìn thấy thi thể thật, nhưng giọng nói trầm tĩnh, từng câu từng chữ đều vang dội, khiến người nghe không thể không tin tưởng.

Ngay cả Hạ Thiến cũng sững người một lúc, nhất thời không phản ứng kịp.

Lục Hà ở bên cạnh không nhịn được vỗ tay, bị Hạ Thiến liếc nhìn mới lúng túng lau tay vào quần áo. Nhưng anh ấy vẫn nhịn không được đến gần nói nhỏ vào tai Hạ Thiến: "Lão đại, hình như anh ấy đang phát sáng!”

Hạ Thiến lập tức huých anh ấy một cái, khiến anh ấy nhăn mặt nhíu mày vì đau mà ngậm miệng lại.

Tống Tri Ý nói xong những lời này, sắc mặt vẫn như thường, chỉ hơi quay đầu, nhìn về phía Hạ Thiến đang dựa vào khung cửa phòng họp.

Hạ Thiến có chút ngượng ngùng, nắm tay đặt bên miệng, khẽ ho một tiếng: "Nói không tệ, tiếp tục đi?"

Tống Tri Ý ôn tồn đáp: "Hiện tại tôi chưa phát hiện thêm gì khác, chiều nay tôi muốn đi xem lại thi thể, tiến hành khám nghiệm tử thi lần thứ hai để xác định xem phán đoán của tôi có sai sót gì hay không."

"Được." Hạ Thiến vẫy tay gọi Trương Đường Đường vẫn đang ngẩn người nhìn Tống Tri Ý, đồng thời vỗ tay ra hiệu: "Chiều nay đợi kết quả của pháp y Tống, xuất bản một báo cáo khám nghiệm tử thi chính thức. Sau đó liên hệ với bộ phận quan hệ công chúng để dập tắt tin đồn với các phóng viên báo chí, nếu tiếp tục lan truyền sẽ không phù hợp với giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội."

Người dịch: Hanadangiu

Cậu còn chưa nói lúc nãy ở trên đường về, tên tài xế giả mở radio suốt dọc đường, phát toàn những câu chuyện kỳ quái về vụ án này, khiến cậu nhíu mày liên tục.

Bọn họ thậm chí còn bịa ra một câu chuyện rằng nạn nhân Vương Ninh là một nam sinh trung học cuồng tín, đã triệu hồi bút tiên để cầu may cho kỳ thi và cuối cùng bị bút tiên đoạt mạng.

Nếu họ không đưa ra thông báo chính thức nào nữa, e rằng sẽ có đủ loại lời đồn đại xuất hiện.

Tống Tri Ý ừ một tiếng, lau tay, bước xuống bục giảng và đứng trước mặt Hạ Thiến.

Anh đưa tay ra với Hạ Thiến, bàn tay trắng nõn thon dài, đầu ngón tay tròn trịa, khớp ngón tay hơi nhô ra, khiến cho đôi bàn tay này vừa đẹp lại vừa mạnh mẽ.

Hạ Thiến khựng lại, nhưng tay đã phản ứng nhanh hơn não, nắm lấy tay Tống Tri Ý. Cậu cảm nhận được lực và nhiệt độ trên lòng bàn tay, vừa vặn và thoải mái.