Chương 3: Thủ Da^ʍ (H)

Tạ Như Ước không khỏi đỏ mặt, hóa ra quá trình hàn gắn mối quan hệ của một cặp đôi là như vậy, đó là để cho phép cả nam và nữ làʍ t̠ìиɦ theo cách nhiều hơn.

Cô đang đỏ mặt, người đối diện còn nói. "Tình yêu không chỉ là sự hòa hợp về mặt tinh thần mà thể chất lại càng quan trọng hơn, nói chung, nếu ham muốn của đối phương nhiều hơn về thể xát, thì tình cảm hai bên mới có thể đạt tới hiệu quả như mật và dầu.”

Quả thật là như thế, Không phải tất cả tình yêu thuần khiết đều cần sự vuốt ve của cả hai người yêu nhau để bày tỏ cảm xúc, xấu hổ quá mức khi thể hiện có thể sẽ dẫn đến tình cảm hai bên lạnh nhạt, sẽ dẫn tới việc chia tay, Tạ Như Ước cảm giác tình cảm của mình và Mạnh Úc Niên đã thử thách giới hạn này.

Vạn Khỉ Văn là một người tốt, cô nhìn ra Tạ Như Ước đối với chuyện này đã bắt đầu dao động, cô thừa thắng xông lên, đẩy <> qua.

"Tạ tiểu thư có thể xem hướng dẫn sử dụng này."

Tạ Như Ước nhìn xuống quyển sổ tay trước mặt, mặt cô đỏ bừng hơn, cảm giác hơi say khướt.

Trên quyển sách nhỏ kia, có đủ các loại phương thức quan hệ tìиɧ ɖu͙© khác nhau, dựa theo trình tự trị liệu, cô cùng Mạnh Úc Niên mỗi ngày cần thực hiện một trong số đó, cuối cùng sau khi đợt trị liệu kết thúc, tình cảm hai người liền có thể quay lại ngọt ngào.

Tạ Như Ước nửa tin nửa ngờ. “Cô xác định những thứ này là đủ rồi sao?”

Vạn Khỉ Văn cười đến cởi mở. "Tạ tiểu thư, những cặp đôi đến với tôi đều không có không thành công, thậm chí có người đến cuối cùng không thể sống thiếu nhau, thử nghĩ một chút, ai có thể cam lòng rời đi khi có thể làm cho cô hàng đêm cao trào, hàng đêm điên cuồng đây?"

Vạn Khỉ Văn lại nói. "Người đem quyển sách này mang về, còn tôi sẽ phối thêm một ít đồ vật tán tỉnh cùng nhau sử dụng, từ hôm nay trở đi người phải học được cách thay đổi ăn mặc, thay đổi thái độ của người."

Tạ Như Ước cuối cũng cũng có thể hiểu rõ, cái gọi là chữa trị tình cảm của các cặp tình nhân thì ra là như vậy, đây là lần đầu tiên trong đời cô nhìn thấy loại chuyện này, tâm vừa tò mò, lại có chngượng ngùng, cô giao tiền, rồi nhận đồ, khi bước ra từ phòng chữa trị tình cảm tình nhân không nhịn được siết chặt tay, móng tay trắng bệch.

Tạ Như Ước nghĩ, cô có lẽ cần làm gì đó để thay đổi.

Thừa nhận rằng mình không có gì đáng xấu hổ khi có nhu cầu tìиɧ ɖu͙©, thừa nhận mình cũng muốn mỗi ngày cùng Mạnh Úc Niên làʍ t̠ìиɦ cũng không đáng xấu hổ.

Kể từ năm nay đến nay, số lần hai người ân ái dần dần giảm bớt, Tạ Như Ước cũng không biết vấn đề là ở chỗ nào.

Tạ Như Ước đã mua vài bộ đồ ngủ gợi cảm trên đường về vịnh Thanh Thủy, trước kia cô mặc quần áo rất bảo thủ, không để lộ ngực hay lộ xương quai xanh, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ Mạnh Úc Niên đều trêu chọc cô một phe. “Bảo bối, sao em cứ luôn mặc hoài loại đồ ngủ như thế này à?”

Tạ Như Ước đỏ mặt. "Tôi muốn mua một máʏ яυиɠ và một cây gậy mát xa.”

Tạ Như Ước mang theo máʏ яυиɠ cùng gậy mát xa, đồ vật trong tay cô trở nên nóng lên, cô nhìn vật kia không khỏi cảm thấy nóng, trước đây cô từng nghe nói đến loại đồ chơi tình thú này nhưng chưa từng sử dụng.

Tạ Như Ước có chút đáng tiếc, trước kia cô có phải bỏ qua quá nhiều hạnh phúc hay không, đạt cao trào bằng âʍ ѵậŧ của phụ nữ là cách nhanh nhất dễ dàng nhất, việc này chỉ có thể được thực hiện bởi chính các cô gái.

Tạ Như Ước trở lại vịnh Thanh Thủy, cô ở ngoài vận động cả ngày, cởi giày cao gót, trực tiếp nằm trên ghế sô pha, cảm thấy hơi buồn ngủ, cô nghĩ đến điều gì đó, cầm bộ đồ ngủ lên đi tắm.

Thời tiết Giang Châu ấm áp, cho dù là tháng hai, cô đi ra ngoài một ngày cũng sẽ chảy mồ hôi ròng ròng, Tạ Như Ước làm xong mọi việc, ngồi ở trên sô pha.

Lúc buồn chán lại rất muốn làʍ t̠ìиɦ, cô nhịn không được nghĩ rằng, có lẽ chính cô là một người có tiềm năng phóng đãng, chẳng qua nhiều năm giáo dục tiểu thư khuê các đã giam cầm cô.

Bàn tay trắng nõn của Tạ Như Ước nhịn không được thò xuống dưới, che phần mu của cô qua lớp qυầи ɭóŧ.

Cô mở rộng khe hở giữ hai ngón tay, chậm rãi xoa bóp, động tác không lớn, rất nhẹ nhàng chậm rãi lại làm cho cô có cảm giác rất mới lạ, cơ thể dần dần nóng lên, cô còn có thể chậm rãi cảm giác được từng đợt tê dại.

Cô bắt đầu không nhanh không chậm xoa bóp, Tạ Như Ước dùng sức đè xuống, nắm lấy âʍ ѵậŧ nhỏ kia, xoắn, nhào, véo, một loạt động tác khiến cô ướt đẫm nước.

Tạ Như Ước cảm giác có nước chảy ra chỗ huyệt khẩu, nước của cô nhiều đến có thể đem qυầи ɭóŧ làm ướt, trước kia cô hiếm khi làm ướt qυầи ɭóŧ khi đang cùng Mạnh Úc Niên ân ái.

Đại khái là cô không hiểu rõ cơ thể của mình, cho nên mới dẫn tới thời điểm làʍ t̠ìиɦ không thoải mái.

Nhưng Mạnh Úc Niên đều không phàn nàn về tất cả những vấn đề này, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều trấn an cô và có rất nhiều màn dạo đầu.

Cô xoa đến hăng say, máu trong cơ thể dâng lên, tiểu huyệt cực nhanh co rút lại, cô khó nhịn khom người, cặp mông đầy đặn rời khỏi sô pha, cơ thể không thể khống chế được mà phát run, trong nháy mắt, đầu cô trống rỗng, đại khái là đã đạt đến cao trào, nước cũng lập tức nhiều lên.

Đúng lúc này, Mạnh Úc Niên gọi điện thoại tới, Tạ Như Ước cầm lấy di động, nghe nói "Alo... Úc Niên... Ưʍ... A..." Cô vừa nghe điện thoại, vừa xoa âʍ ѵậŧ của mình, kɧoáı ©ảʍ từng đợt đánh úp lại.

Mạnh Úc Niên bên kia có chút ồn ào, đại khái là tham gia tiệc rượu gì đó, Mạnh Úc Niên giống như nghe ra cái gì, giọng nói từ tính của anh truyền qua đầu bên kia điện thoại. "Bảo bối, em đang làm gì vậy?"

Tạ Như Ước thanh âm lười biếng, mang theo du͙© vọиɠ chưa qua cao trào, lười nhác nói. “Em đang nghĩ đến anh thủ da^ʍ...... Ưʍ...... Mạnh Úc Niên...... Em ngứa quá......"

Cô ấy đã học được cách thủ da^ʍ rồi, hahaha, các tiểu khả ái có thể đoán được bước tiếp theo là gì, tôi rất muốn có tên trong danh mục sách mới nên muốn có càng nhiều hạt càng tốt, mong các tiểu khả ái ủng hộ. Làm ơn, làm ơn đi Châu châu~