Chương 49: Qυầи ɭóŧ Chữ Đinh (丁) Bị Ép Ướt Thành Một Mảnh

Hà Lạc bị đè ở trên giường, anh hành động gần như rất ngang ngược không nói lý lẽ, trực tiếp bắt được đôi môi của cô, đưa đầu lưỡi vói vào.

Một nụ hôn ướŧ áŧ, khi Giản Việt tách ra khỏi cánh môi cô, trong lúc đó Hà Lạc thậm chí thấy giữa hai người có một sợi bạc mảnh mai kéo ra.

Anh nâng tay lên lau bờ môi mỏng, động tác nhìn qua vô cùng quyến rũ.

Hà Lạc thở hổn hển, chỉ qua một nụ hôn đã cảm nhận được du͙© vọиɠ mãnh liệt sắp trào ra của anh, vừa nóng vừa bỏng.

Giản Việt kéo làn váy của cô lên đến thắt lưng, nhìn thoáng qua phần đùi trong trắng nõn lại mềm mại của cô.

Hôm nay Hà Lạc so với ngày thường không giống nhau, khi cô mặc váy sợ để lộ đường hằn của chiếc qυầи ɭóŧ ở đằng sau mông sẽ khiến cho mình xấu hổ nên đã đặc biệt thay bằng một chiếc qυầи ɭóŧ chữ Đinh (丁). Cô chỉ là vì đẹp và thoải mái, chứ không phải cố ý mặc để đến câu dẫn Giản Việt.

Nhưng dưới cái nhìn của Giản Việt xem ra lớp vải mỏng manh khó có thể ôm được hết bờ mông kia có rất nhiều hàm ý.

Ngón tay thon dài của Giản Vệt móc lấy mép qυầи ɭóŧ, nhẹ nhàng kéo lên, qυầи ɭóŧ chữ Đinh (丁) thít chặt lấy âʍ ɦộ đầy đặn của cô.

“Nếu không vén lên xem, cũng không biết dâʍ đãиɠ như vậy, là chuẩn bị tốt cho anh sao?”

Lớp vải mỏng manh song song cọ xát âʍ ɦộ của cô, dưới loại kí©h thí©ɧ như vậy tiểu huyệt của Hà Lạc phun ra một luồng nước da^ʍ, rất nhanh đã ẩm ướt một mảnh: “Mới không phải…”

“Không phải sao? Vậy anh đây nhìn xem có ướt hay không.” Nói xong, tay Giản Việt đẩy mảnh vải sang một bên, ngón tay chọc vào trong tiểu huyệt vừa mềm mại lại yếu ớt của cô. Vừa mới cắm vào đã cảm giác được một dòng dịch nhầy trơn trượt, dính nhớp, ướŧ áŧ.



“Rõ ràng em bị trêu đùa tới ướt.” Hà Lạc cắn môi dưới, nhưng tay anh đè lại chiếc đùi của cô, căn bản là không cho cô kẹp chặt.

Hai chân của cô chỉ có thể mở rộng ra, để cho ngón tay của Giản Việt đùa bỡn tiểu huyệt của cô, rất nhanh, ngón tay anh cắm vào từ một ngón biến thành hai ngón.

Tuy rằng tiểu huyệt đã đủ trơn trượt, nhưng thời điểm Giản Việt thêm ngón tay thứ hai vào Hà Lạc rõ ràng cảm nhận được trong âm huyệt đã căng đầy.

Ngón tay hơi thô ráp của người đàn ông gảy từng tấc thịt bên trong âʍ ɦộ mềm mại của cô, giống như bị dươиɠ ѵậŧ cắm vào, thọc vào rút ra một chút rồi lại một chút.

Rất nhanh, Hà Lạc hóa thành một vũng nước dưới từng cái gảy của Giản Việt.

“Ư a. . . . . . Đừng đút vào. . . . . .Đầy lắm. . . . . . Ưʍ. . . . .” Chân Hà Lạc không thể khép lại được, cả người đều phát run dưới sự trêu đùa của Giản Việt, gò má cô ửng đỏ, cả người vừa nóng vừa tê dại.

“Âm huyệt ướt thành như vậy, nếu không cắm vào theo như lời em nói, hình như là không được.”

Rõ ràng Giản Việt chơi đùa đến mức khiến cô ướt đẫm, mà hiện tại Hà Lạc lại dâʍ đãиɠ thành như vậy.

Ánh mắt Hà Lạc đều đã trở nên ướt sũng.

“Muốn để anh cắm vào không?”



Lúc Giản Việt đè thấp âm thanh, giọng nói trầm thấp dễ nghe.

Với Hà Lạc mà nói, chính là mang theo tính mê hoặc.

Hà Lạc nhìn thoáng qua vật dưới đũng quần kia từ đầu tới cuối căng như một túp lều lớn. Không thể không phủ nhận, cô bị chơi đùa đến mức vô cùng muốn, sau khi ngón tay rút ra khỏi âm huyệt, nó khiến cô có cảm giác trống rỗng rất mãnh liệt, gấp gáp muốn có thứ gì đó nhồi vào.

“Không công bằng.” Hà Lạc nhất thời ủy khuất.

“Làm sao?”

“Mỗi lần đều là anh trêu đùa em, không công bằng.” Hà Lạc đưa ra kháng nghị.

Giản Việt cười cười, túm vạt áo vén lên cởi ra, để lộ ra cơ bụng cứng rắn.

“Vậy em tự mình làm đi, anh không ngại em trêu đùa anh.”

“. . . . . .”

Ai muốn trêu đùa anh? Hà Lạc là cái loại người mỗi ngày đều chỉ có quan hệ tìиɧ ɖu͙© à?

Nhưng Hà Lạc nhìn thấy bắp thịt cứng rắn kia thì tim đập nhanh, rốt cuộc không kìm lại được mà vươn tay ra dò xét.