Phong gia nhị gia chủ hiện tại, cũng chính là phụ thân của Phong Khuynh Tâm và Phong Vũ, Phong Tinh chạy đến nơi liền nhìn thấy hai người con hắn vẫn luôn kiêu ngạo lại chật vật đến không nỡ nhìn, trên người đầy vết thương.
Đặc biệt là Phong Vũ, khắp người đều là máu!
Hắn lập tức nổi giận!
Hắn vung tay một cái, một ánh sáng hồng liền xuất hiện, mười mấy con mộc lang đang bị cháy lập tức không còn chút tro bụi nào.
"Chuyện này là thế nào? Tại sao lại bị thương như thế này?"
Phong Tinh là một nam tử trung niên có vẻ ngoài khá to lớn, khiến người ta có cảm giác chất phác vô hại, nhưng tính cách của hắn lại ngược lại với vẻ bề ngoài, hắn là người âm độc, hơn nữa là một người cực kỳ bao che khuyết điểm.
Thực lực là tam giai đỉnh phong triệu hoán sư hỏa hệ, ở Đông Đại Lục có thể coi là mạnh.
Rừng ma thú này của Phong gia được trông coi rất nghiêm ngặt, không có sự cho phép tuyệt đối không được tự tiện vào, dựa vào gia quy của Phong gia, người tự ý tiến vào sẽ bị nghiêm trị.
Cho nên khi cận vệ bẩm báo, Phong Tinh là người chạy đến đầu tiên, nhưng hắn chưa kịp đến nơi thì đã xảy ra chuyện này.
Mà người đến cùng với hắn là hộ vệ bên cạnh gia chủ Phong gia Phong Hằng, Tử Hạ Hồng hộ vệ, tam giai sơ kỳ triệu hoán sư thủy hệ, có địa vị rất cao ở Phong gia!
Vì nàng ta là một trong ba trị liệu sư thủy hệ cấp cao nhất Thời Hoán quốc.
Tử Hạ Hồng vừa đặt chân xuống đất, ánh mắt sắc bén theo bản năng nhìn khắp bốn phía, giống như đang thăm dò, nhưng cũng thuận tiện thi triển ánh sáng lam về phía Phong Vũ đang máu me đầy người.
"Tử hộ vệ, còn vết thương cố ý gây ra trên mặt thì sao?" Giọng nói Phong Tinh có chút hạ xuống, tại Phong gia, người có thể ra lệnh cho Tử Hạ Hồng cũng chỉ có gia chủ Phong Hằng.
Nghe vậy đôi mắt màu lam của Tử Hạ Hồng chậm rãi di chuyển đến chỗ Phong Khuynh Tâm, đưa mắt nhìn vết thương trên mặt nàng ta một lúc lâu mới vung tay lên, một ánh sáng lam phủ lên vết thương trên má phải của nàng ta.
Dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được vết thương kia dưới ánh sáng lam thần kỳ khép lại, chỉ trong nháy mắt trên mặt Phong Khuynh Tâm đã không còn một chút thương tích nào.
Đây chính là năng lực của trị liệu sư! Thủy hệ, nhưng không phải mỗi một triệu hoán sư thủy hệ nào cũng có năng lực này, phải một ngàn người mới có một trị liệu sư.
Phong Khuynh Tâm cung kính mỉm cười lấy lòng Tử Hạ Hồng: "Đa tạ Tử hộ vệ."
Khuôn mặt xinh đẹp của Tử Hạ Hồng vẫn lạnh lùng như cũ, không một chút dao động.
"Nửa đêm canh ba các ngươi chạy đến rừng ma thú làm gì? Gia tộc có quy định, người tự tiện xông vào rừng ma thú sẽ nghiêm trị, người nào cũng không ngoại lệ."
Mặc dù người nhà họ Phong đều biết tính cách vô tình lãnh đạm của Tử Hạ Hồng nhưng khi bị đối xử lạnh lùng như vậy khiến Phong Khuynh Tâm cảm thấy có chút khó xử.
"Tử hộ vệ, hiện tại hai đứa nhỏ đều bị dọa sợ, chúng ta vẫn nên về trước đi, sáng mai ta sẽ đích thân mang hai đứa nó đến trước mặt gia chủ thỉnh tội."
Phong Tinh lên tiếng, trên khuôn mặt thật thà hiện lên ý cười.
Tử Hạ Hồng đưa mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói: "Vậy mời nhị gia chủ sáng mai đến đúng giờ, ta sẽ mời gia chủ và tam gia chủ đến chờ các ngươi!"
Nói xanh thân ảnh tinh tế màu lam liền bay lên không trung rời đi.
Lúc này sắc mặt Phong Tinh hoàn toàn đen lại, đôi mắt ánh lên sự âm trầm.
"Phụ thân, Phong..."
"Trở về rồi nói!" Phong Khuynh Tâm vừa mở miệng đã bị Phong Tinh ngắt lời.
Mà lúc này ánh sáng lam đang bao quanh Phong Vũ mới từ từ biến mất.
***
Mùi này?
Phong Hề không nhịn được mà nhăn mày, đưa tay bịt kín mũi miệng, chân vẫn tiếp tục đi về phía trước.