Để thoát khỏi nơi ngột ngạt tới khó thở ấy, cô tìm mọi cách được gả vào gia đình tốt. Vốn dĩ đã nghĩ chờ sau khi đạt được mục đích sẽ rời đi, không ngờ lại bị trói buộc bởi sự dịu dàng của anh. Trích …
Để thoát khỏi nơi ngột ngạt tới khó thở ấy, cô tìm mọi cách được gả vào gia đình tốt. Vốn dĩ đã nghĩ chờ sau khi đạt được mục đích sẽ rời đi, không ngờ lại bị trói buộc bởi sự dịu dàng của anh.
Trích đoạn:
Trong căn phòng tối đen như mực, người đàn ông cả cơ thể đều bị lửa nóng thiêu đốt, không ngừng tham luyến thân thể mềm mại dưới thân mình. Môi anh ta rời khỏi đôi môi sưng mọng vì bị cuồng dã chà xát của Phương Chân Tâm, đầu từ từ dịch xuống bên dưới, há miệng ngậm lấy nụ hoa vừa chớm nở trên ngực cô, đầu lưỡi vờn quanh trêu đùa, bàn tay còn lại cũng không chịu thiệt đưa lên cầm lấy nơi đẫy đà còn lại không chút dịu dàng nhào nặn.
Phương Chân Tâm trong lòng hoảng sợ cố cắn răng chịu đựng cảm giác khó chịu trên thân thể. Cô tự thôi miên bản thân, chỉ cần một chút nữa thôi là đã sắp chạm tới thành công rồi, lúc này đây cô không thể bỏ cuộc được.