Bất Diệt Thánh Linh

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Tạm Ngưng
Thánh linh chi hồn, tiên đạo luyện thần. Muốn được trường sinh, phải lên Thiên Môn (cổng trời) Đó là một thế giới không ai biết, mặt đất vô tận bị ngăn cách bởi bốn phương rãnh trời. Tiên đạo là tồn  …
Xem Thêm

Quyển 1 - Chương 32: Tiên thiên thần hồn
Thiên phú thức tỉnh, thần hồn hiển hóa, đây là thần hồn lực sơ sinh.

Tiên sĩ bình thường sau khi thức tỉnh thiên phú thì thần hồn khắc độ thông thường là 3 đến 5, từ 6 trở lên đã coi như là thiên tài, từ 9 trở lên cơ hồ có thể trực tiếp tiến vào Thiên La Tiên Viện tu hành, còn tiên đạo học đồ có thần hồn khắc độ tròn 10. . . Thần hồn của loại người này đã không thể xưng là thần hồn sơ sinh mà gọi là "tiên thiên thần hồn".

Tiên thiên thần hồn, phản chiếu tiên thiên, hồn lực tràn trề, không nhiễm chút dơ bẩn nào.

Bất kỳ một tu sĩ tiên đạo có được Tiên thiên thần hồn đều có tư cách trở thành truyền nhân của thánh địa! Bởi vì, bọn họ vô luận là tu luyện tiên pháp hoặc là cảm ngộ tiên thuật cũng vượt xa tu sĩ tiên đạo bình thường. Có thể nghĩ, tiềm lực của tiên thiên thần hồn lớn đến mức nào!

. . .

Trên 【 Lượng Hồn Xích 】 trong tay Vân Phàm tổng cộng có một trăm cái khấc chi chít, mỗi một cái khấc đại biểu một cái khắc độ.

Dưới tình huống bình thường thì thần hồn khắc độ bằng 10 đại biểu cho tiêu chuẩn thấp nhất của Trúc Cơ Cảnh, thần hồn khắc độ bằng 20 đại biểu cho tiêu chuẩn thấp nhất của Thần Đan Cảnh, thần hồn khắc độ của Thần Thai Cảnh (Thần Đài Cảnh) bằng 50, thần hồn khắc độ của Thần Phủ Cảnh là 100, thần hồn khắc độ của Thần Hải Cảnh là 300, thần hồn khắc độ của Thần Kiếp Cảnh là 1000.

"Xuy! Xuy! Xuy!"

Chỉ thấy khắc độ trên 【 Lượng Hồn Xích 】 lần lượt được thắp sáng.

Khắc độ 3, khắc độ 4, khắc độ 5. . .

Khi hán tử râu rậm chứng kiến khắc độ 6 trên 【 Lượng Hồn Xích 】được thắp sáng thì hắn không chút nào che dấu sự vui mừng trong lòng! Hắn biết vị tiểu huynh đệ này của mình nhất định là một thiên tài.

"Xuy!"

Khắc độ 7 bị thắp sáng, hơn nữa hào quang vẫn mãnh liệt.

"Xuy!"

Khắc độ 8 bị thắp sáng, trong mắt hán tử râu rậm mang theo vài phần chờ mong!

"Xuy!"

Khắc độ 9 bị thắp sáng, hán tử râu rậm còn chưa kịp kinh hỉ thì khắc độ 10 sau đó cũng bị đốt sáng lên!

"Đây. . . Đây là, khắc độ tròn 10, tiên thiên thần hồn! Dĩ nhiên là tiên thiên thần hồn! Mắt ta hoa sao?"

Hán tử râu rậm đã từ kinh hỉ chuyển sang kinh ngạc, khắc độ tròn 10, tiên thiên thần hồn, đó là thiên tài trong thiên tài, đó là người có tư cách vào nhập thánh địa, sao mình có thể đơn giản gặp được một người như thế, rất không thực tế chút nào! Đúng vậy đúng vậy, nhất định là mắt mình nhìn lầm rồi hoặc là nhớ lầm, chắc là khắc độ 9 nhé! Nhất định là như vậy. . . Xem ra, mình còn phải làm lại một lần.

"Xuy!"

Một âm thanh ất nhỏ vang lên giống như kí©h thí©ɧ thần kinh của hán tử râu rậm.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của hắn, khắc độ trên 【 Lượng Hồn Xích 】 lại bị thắp sáng!

"Xuy!"

Lại sáng một nấc nữa, hán tử râu rậm tựa hồ đã chết lặng, dại ra nhìn 【 Lượng Hồn Xích 】trong tay Vân Phàm, rồi đếm đi đếm lại !

Một, hai, ba. . .

Chín, mười. . .

Mười một, mười hai!

Đúng vậy! Đúng là mười hai đạo khắc độ!

【 Lượng Hồn Xích 】 không ngờ bị thắp sáng đến mười hai đạo khắc độ mới vững vàng dừng lại, đã siêu việt giá trị bão hòa của tiên thiên. Điều này nghĩa là Vân Phàm còn không có Trúc cơ cũng đã đạt tới cường độ thần hồn của Trúc Cơ Cảnh, đây là loại thiên phú khủng bố đến mức nào!

"Không. . . Sẽ không là 【 Lượng Hồn Xích 】 bị hỏng chứ, chẳng lẽ Vạn Bảo Lâu cũng bắt đầu bán hàng lởm? !"

Âm thầm oán trách hai câu, hán tử râu rậm đoạt lại 【 Lượng Hồn Xích 】trong tay Vân Phàm rồi lập tức tế xuất Phong Linh Hoàn của mình.

"Xuy! Xuy! Xuy. . ."

【 Lượng Hồn Xích 】 chớp động hào quang, đến khắc độ thứ 19 thì ngừng lại.

Hán tử râu rậm đã trúc tiên cơ, thần hồn khắc độ của hắn đúng là 19!

Không bị hỏng! Cái chuôi 【 Lượng Hồn Xích 】 này không bị hỏng, vậy nghĩa là thần hồn khắc độ của Vân Phàm thật sự siêu việt tiên thiên, đạt tới 12, điều này đã không thể sử dụng thiên kiêu để mà hình dung, đây hoàn toàn là một yêu nghiệt!

Đừng nhìn chỉ vượt qua giá trị bão hòa của tiên thiên chỉ có hai điểm, nhưng này đã là siêu việt về chất! Dù sao sau 10 chính là Trúc Cơ Cảnh, đề thăng mỗi một điểm khắc độ đều cần hồn lực gấp bội. Nếu để cho thế lực khác biết Vân Phàm chẳng những có được tiên thiên thần hồn, thậm chí còn mạnh mẽ vượt qua hai điểm thì chỉ sợ những thế lực này sẽ vì tranh đoạt tiểu tử này mà vỡ đầu nhé!

"Hắc hắc! Vị chủ sự Thánh Miếu kia nếu biết tin tức này thì không biết có đấm mạnh vào ngực mình hay không nhỉ? Đắc tội yêu nghiệt như vậy, sau này sao có ngày sống yên ổn chứ?"

Hán tử râu rậm tràn đầy suy nghĩ ác ý nhưng trong lòng lại rất là đắc ý.

Tiên thiên thần hồn khắc độ mười hai, thiên phú yêu nghiệt như vậy mà cũng để mình gặp, vận khí này quả thực chính là nghịch thiên a! May mắn hán tử râu rậm cũng không biết, Vân Phàm yên lặng trong bóng tối nơi Thánh Miếu suốt trăm năm thời gian, nếu không chỉ sợ hiện tại hắn đã đứng không vững.

"Như thế nào mới 12 điểm a? Trông có vẻ hơi ít. . ."

Vân Phàm thu hồi 【 Quang Minh Phong Linh Hoàn 】, có chút rầu rĩ không vui, trên 【 Lượng Hồn Xích 】 có một trăm cái khấc, mà mình chỉ thắp sáng mười hai cái, theo Vân Phàm thì bản thân mình rõ ràng quá kém.

Nhưng mà, nghe Vân Phàm bực tức như vậy, hán tử râu rậm đột nhiên có cảm giác muốn hộc máu, ở cùng yêu nghiệt như vậy với nhau, quả thực không thể trao đổi một cách khoái trá.

"Khụ khụ ~~~ "

Hán tử râu rậm ho khan hai tiếng rồi nói: "Tiểu Phàm huynh đệ a, này. . . Kỳ thật ngươi đã rất lợi hại !"

"Thật sự? Nhưng là ta chỉ đốt sáng lên mười hai cái a! Ngươi cũng thắp sáng mười chín cái cơ mà?"

"Nó không giống nhau."

Hán tử râu rậm kiên nhẫn giải thích: "Thần hồn sơ sinh chính là thần hồn vừa thức tỉnh thiên phú, lúc này ngươi còn không có trải qua tu luyện gì cho nên quả thật là cũng hơi thấp. . ."

Lúc nói đến chữ "thấp" này, trái tim hán tử râu rậm co rúm lại hai lần, 12 điểm tiên thiên thần hồn khắc độ mà cũng kêu thấp, vậy chính thần hồn sơ sinh khắc độ của hắn là 3 có phải là nên đi chết cho xong không!

Thầm than thở một tiếng, hán tử râu rậm tiếp tục nói: "Dưới tình huống bình thường thì phần lớn thần hồn khắc độ của tiên đạo học đồ chỉ từ 3 đến 5, thần hồn khắc độ từ 6 trở lên cũng đã tính là thiên tài, mà từ 9 trở lên có thể trực tiếp tiến vào Thiên La Tiên Viện tu hành, không chỉ thế còn có rất nhiều vị lão sư tranh cướp thu làm đệ tử. . . Còn tiên đạo học đồ có thần hồn khắc độ tròn 10 thì thần hồn bọn họ đã không thể gọi là thần hồn sơ sinh, mà gọi là tiên thiên thần hồn. Loại người này không cần khảo nghiệm gì cũng có thể trực tiếp tiến vào thánh địa, trở thành truyền nhân của thánh địa. . ."

"Mà ta là tiên sĩ Trúc Cơ Cảnh, thiên phú bình thường, thần hồn khắc độ 19 điểm đã xem như cực hạn, căn bản không có cách nào so với ngươi, cho nên. . . hiện tại ngươi đã rõ chưa!"

"Kỳ thật, ta rất lợi hại?"

"Đương nhiên!"

"Phi thường lợi hại?"

"Đúng vậy!"

"Có thể đi thánh địa?"

"Hoàn toàn không có vấn đề!"

. . .

Nghe hán tử râu rậm khẳng định, Vân Phàm đột nhiên nghĩ đến một bóng hình xinh đẹp, còn có đôi mắt trống rỗng mà lại xinh đẹp kia. Nàng cho mình một kiện tín vật, mà chính mình cũng từng đáp ứng đối phương là nhất định sẽ đến thánh địa tìm nàng.

Đúng vậy, mình nhất định sẽ đến địa phương kia!

Trên mặt Vân Phàm lộ ra một nụ cười vui vẻ, đơn thuần mà hết sức chân thành.

. . .

So với Vân Phàm, giờ phút này hán tử râu rậm cũng nửa mừng nửa lo.

Mừng chính là tiên thiên thần hồn của Vân Phàm cường đại thế này thì căn cơ tất nhiên thâm hậu, thành tựu sau này quả thực không thể đong đếm được.

Nhưng là, căn cơ quá mức thâm hậu thì càng cần tích lũy nhiều hơn! Đầu tiên là thời gian tiêu hao để trúc cơ khả năng so với những tiên đạo học đồ khác nhiều hơn vài lần, chứ đừng nói đến luyện thần đan, tụ thần thai, mở thần phủ, hóa thần hải. . . Ngoài ra, mỗi khi đề thăng một cảnh giới cũng cần tài nguyên khổng lồ mà các thế lực bình thường căn bản không đủ sức.

Hơn nữa, thiên tài chưa thực sự trưởng thành vĩnh viễn cũng không phải là thiên tài.

Trong lịch sử của Thánh Linh đại lục có bao nhiêu nhân vật phong hoa tuyệt đại nhưng đều bị bao phủ ở bên trong dòng lũ mênh mông của thời đại.

Sau này Vân Phàm có tính toán như thế nào?

Trong nháy mắt, hán tử râu rậm nghĩ tới rất nhiều, thậm chí là tương lai của Vân Phàm!

. . .

————————————

Thêm Bình Luận