Chương 5: Cửu U tiên nhân

Hai người đi tới một chỗ đất trống thì Lý Tráng Dương dùng một tay biến tảng đá trước mặt thành một cái bàn đá lớn cùng hai cái ghế ngồi.

Trương Trường Sinh cũng là hâm mộ không thôi, để cậu làm cũng sẽ làm được nhưng phải mất mấy phút mới được, trong thời gian ngắn như vậy mà luyện hóa tảng đá thành có hình dạng đồ vật là chuyện một tên kim đan rách như Trường Sinh là không thể.

Lý Tráng Dương nhìn vẻ mặt hâm mộ của đệ tử nhà mình, trong lòng gật đầu, trước tiên phải hiển linh với đệ tử nhà mình, sau đó sẽ tới người ngoài, trong đầu Cửu U Ma Tôn đã tính sẵn hết đường đi nước bước trong sự nghiệp trang bức của mình.

Trương Trường Sinh lấy từ trong túi trữ vật ra một bình rượu cùng hai chén sứ, với thêm vài hạt tích cốc đan to bằng hạt đậu phộng làm mồi nhắm nháp.

"Sư tôn, mời dùng."

Thấy nhà mình đệ tự có hiếu như vậy, nếu là ở chỗ ma môn khác, trong rượu lúc này có lẽ đã chứa 3600 loại độc dược, nhưng phẩm tính đệ tử nhà mình Lý Tráng Dương tin tưởng sẽ không làm vậy, với tính cách thì có lẽ là một kiếm đâm thẳng ngay lúc này.

"Lần này ta xuất quan, sẽ đi tới yêu tộc, thuận tiện làm một vụ làm ăn lớn."

Trường Sinh nghe sư tôn nhà mình nói như thế thì hơi kinh ngạc, nhân tộc cùng yêu tộc trước nay không liên hệ. Cho dù là ma giáo cũng xem yêu tộc như kẻ thù gϊếŧ cha gϊếŧ mẹ.

Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của đồ đệ mình, Lý Tráng Dương nói tiếp:

"Yên tâm, sư tôn làm người tuy việc ác bất tận, nhưng có là có giới hạn, sẽ không đi quá giới hạn của bản thân."

Trường Sinh trong lòng khinh bỉ, nghe một tên ma giáo nói mình có giới hạn, giống như chó nói nó không biết ăn phân vậy. Nhưng bên ngoài vẫn là cung kính nói:

"Đệ tử luôn tin tưởng sư tôn".

"Đại thế sắp đến, nhân tài xuất hiện lớp lớp, nếu là mấy trăm năm trước, Cửu U giáo chúng ta có con xuất hiện, cũng không phải trốn đông trốn tây như thế này."

Thấy sư tôn nhà mình cảm khái, Trường Sinh cũng thường nghe nhắc qua câu nói "đại thế sắp đến" này. Theo như cậu tìm hiểu, mấy trăm năm trước, tìm một tên song linh căn còn khó, đơn linh căn càng là rồng ẩn mình, trăm năm khó thấy mặt mũi, thiên tài là từng đời từng đời mới tích lũy lên tới, chứ không phải một thế hệ là đủ.

Không ngờ mười mấy năm trở lại đây, đừng nói là song linh căn như rau cải trắng, đơn linh căn cũng là xuất hiện mười mấy người, còn có một vài tên biến dị, bí cảnh cơ duyên mọc lên như nấm.

Cửu U bí cảnh cũng là mới mở lại gần trăm năm gần đây. Nghe nói ở yêu tộc cũng sắp mở bí cảnh có lẽ sư tôn đến độ hộ đạo cho Tào Đạ cùng Hàn Sương Kỳ sư muội.

"Con còn bao lâu đột phá Nguyên anh?".

Nghe sư tôn nhà mình hỏi như thế, Trường Sinh thành thật nói ra:

"Nhanh thì hai năm, chậm sẽ thêm hai tháng nữa."

Thấy Lý Tráng Dương hơi im lặng, Trương Trường Sinh lúc này cả gan hỏi:

"Sư tôn, có thật là hấp thụ Cửu U chi khí sẽ có cơ hội gặp Cửu U tiên nhân."

Lý Đại Tráng liếc qua nhà mình đệ tử nói:

"Phải,".

Hắn là kẻ già đời, chỉ dùng một ánh mắt là có thể lột sạch mọi bí mật trên người Trường Sinh, lúc này bổ sung thêm:

"Nhưng phải là giáo chủ tương lai mới có cơ hội nha."

Trường Sinh mặt hơi đen lại. Kỳ thật cậu rất có hứng thú với Cửu U tiên nhân, nếu có tiên nhân thật, cậu rất muốn hỏi đường trở về Trái Đất.

Trong giáo có một lời đồn, người nào khi tiếp xúc với Cửu U chi khí sẽ có thể có cơ hội gặp Cửu U tiên nhân, nhưng Cửu U giáo mấy chục ngàn năm nay, ngoài tông chủ tương lai được nhận truyền thừa từ một tia ý chí của Cửu U tiên nhân, thì chưa bao giờ có trường hợp đệ tử nào tiếp xúc được với Cửu U tiên nhân thông qua Cửu U chi khí.

Hai thầy trò nói chuyện phiếm một lúc thì Lý Đại Tráng rời khỏi đây, trước khi đi còn tặng lại cho cậu một vài lọ đan dược cùng mấy ngàn linh thạch.

Trường Sinh khóe miệng hơi cong, nhà người ta sư tôn tặng đệ tử công pháp, pháp bảo, cậu cần những thứ này làm mẹ gì nha. Linh thạch để duy trì trận pháp tiểu thế giới có thể đủ tới 10 năm nữa mới hết nha.

Mấy ngày sau cuộc sống của Trường Sinh diễn ra rất đơn giản, trồng rau nuôi cá, còn học điêu khắc gỗ, mấy ngày nay tài nghệ điêu khắc đã lô hỏa thuần thanh, có thể mở một cửa hàng thủ công nhỏ được rồi nha.

Cuộc sống cứ thế trôi qua, mới đây mà đã một năm, Cửu U bí cảnh lại mở ra. Nếu không phải thời gian một hai năm đối với tu sĩ rất ngắn, có lẽ cậu sẽ tự sát chết mất.

"Đột phá.. Độ phá...đột phá."

Trường Sinh như đang niệm chú, lần này cậu phát hiện số người tiến vào bí cảnh ít hơn trước rất nhiều, ngoài cậu ra chỉ có hai ba người.

Chẳng lẽ đệ tử Cửu U giáo một năm nay bị chém chết gần hết rồi sao, có nên chuyển tới ngôi nhà mới.

Lần này Trường Sinh cũng không cảm nhận được khí tức sư đệ sư muội của mình, không phải ai cũng có thể lấy được nhiều lợi ích từ Cửu U chi khí như cậu, vào đây cũng không giao lưu được, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng, có lẽ hai người họ còn đang chém gϊếŧ sinh tử nha, ai rảnh rỗi vào đây chứ.

Với có sư tôn ở đó, cần gì bí ẩn che chở, sư tôn còn có tác dụng gấp mấy lần bí ẩn che chở đó nha.

Trường Sinh không để ý bắt đầu ngồi xếp bằng thu nạp Cửu U chi khí, lần này một số lượng lớn Cửu U khí tràn vào đan điền của cậu.

Trong không gian ý thức của mình, Trường Sinh nhìn thấy từng tia Cửu U chi khí chuyển hóa làm Vạn Ma chi khí, lấy Vạn Ma kiếm làm trung tâm, hình thành nên hỗn độn.

Đang lúc cậu nghĩ sẽ giống như lần trước, thì lúc này có một đạo tĩnh mịch mà khó tả, tà ác vô cùng, hỗn loạn vô cùng, tràn vào thức hải của cậu.

Đạo khí tức tà ác đó ngưng tự thành một cái vòng xoáy màu đen nhìn về phía "thế giới hỗn độn" trong có thể cậu.

Đạo tà khí đó thanh âm khàn khàn, tựa như nhiều hỗn tạp thanh âm hợp lại làm một, không phân biệt nam nữ nói ra:

"Ồ, không ngờ lại là thể chất của ma thần."

Ý thức Trường Sinh cảnh giác nhìn vào đạo vòng xoáy này hỏi:

"Ngài là ai?"

"Là ai?, ta chính là Cửu U tiên nhân trong miệng các ngươi đây".

Trương Trường Sinh ánh mắt co rụt, thì ra trong Cửu U chi khí có tồn tại Cửu U tiên nhân, nhưng, nhưng hắn có tài đức gì mà được tiên nhân nhìn trúng chứ.

Kỳ thật năm trước một tia ý chí của Cửu U tiên nhân đã chú ý đến Trường Sinh, Cửu U chi khí công dụng chính là tiên nhân che chở, nhưng khi vào người của Trường Sinh thì lại hóa thành linh lực cho bản thân sử dụng, điều này giống như Trường Sinh đang ăn cắp một phần bản nguyên của Cửu U tiên nhân vậy.

"Bản tiên nhân đang ngủ say chờ ngày khôi phuc, muốn tiết ra ít ít Cửu U khí tức che chở các ngươi, không ngờ tên nhà người lại ăn cắp bản nguyên của bản tiên nhân".

Lúc này Trương Trường Sinh không nhìn rõ Cửu U tiên nhân biểu cảm thấy thế, nhưng trong đầu cậu có một ý nghĩ, lần này muốn phải xóa nick tạo lại rồi.

"Thể chất Ma thần, rất tốt, thời đại thượng cổ, Ma thần cũng là một tên không tệ, ngươi nên vinh hạnh vì được bản tiên đoạt xá đi, ha ha".

Tiếng cười quỷ dị không ngừng, truyền đến tai Trường Sinh, mặc dù đang ở trạng thái ý chí nhưng cũng khiến cậu lạnh cả sống lưng, thật là khủng bố.

Vòng xoáy màu đen muốn tiến tới đoạt xá cậu thì bỗng nhiên lúc này Vạn Ma kiếm đột nhiên có động tĩnh, xung quanh "thế giới hỗn độn" kia lập tức phá hủy, tạo thành tinh thần (ngôi sao), Vạn Ma kiếm chém thẳng về hướng linh hồn Cửu U tiên nhân.

Vòng xoáy màu đen lúc này nếu có miệng liền sẽ cười lạnh.

"Thứ rác rưỡi gì dám hướng kiếm về bản tiên."

Trường Sinh cũng cảm thấy chuyến này thì xong rồi.