Chương 4: Cửu U ma tôn Lý Tráng Dương

Trường Sinh đang nghĩ mình sắp một bước lên trời rồi, thì ông trời lại vả vào mặt cậu một cái thật đau. Khi kết thúc quá trình thu nạp Cửu U chi khí, vùng khí hỗn độn trong người cậu liền cũng đi theo đó mà biến mất.

Trường Sinh mở mắt ra ngắm nhìn bốn phía, vẫn là khung cảnh quen thuộc, chính là tiểu thế giới mà cậu sống. Cửu U bí cảnh đẩy cậu trở về tiểu thế giới.

Trường Sinh cũng nhận ra trong cơ thể mình hết sức bình thường, sự kỳ diệu vừa rồi cũng đã biến mất, nhờ có Cửu U bí cảnh, Trường Sinh từ kim đan trung kỳ lên kim đan đỉnh phong, còn kém một chút nữa mới có thể đột phá viên mãn.

Cậu bắt đầu đi lại phía sau nhà, tưới nước cho vườn hoa vừa trồng mấy tháng trước. Ở đây suốt mấy tháng, không còn sư đệ sư muội đến chơi, Trường Sinh có chút vắng vẻ, nên lấy trồng hoa làm thú vui giải trí.

Cậu có cảm giác mình là nhân vật chính trong các bộ nông dân, nhưng hoa mình trồng cũng không phải Kiến Mộc thần thụ gì nha.

Trong khoảng thời gian này, Trường Sinh cũng thử học thêm luyện đan, luyện phù, nhưng mà thật sự cậu quá phế, ngoài đánh nhau có thể gọi là tạm ổn ra, thiên phú dành cho các nghề nghiệp khác là không được.

"Trường Sinh Kiếm Vực" bây giờ đã tăng khoảng cách lên thành mười lăm mét, uy lực mỗi đường kiếm khí đều là kim đan sơ kỳ, nếu lấy Vạn Ma kiếm làm kiếm trận, đánh ba ngày ba đêm cậu cũng không hết linh lực nha.

Trường Sinh bây giờ mình đã là kim đan đệ nhất nhân rồi, tâm lúc này có hơi bành trướng. Nhưng lý trí Trường Sinh tạm thời nhanh tay bóp chết ý nghĩ này.

"Không được, không được, mình vẫn còn yếu."

Trường Sinh nghĩ mà sợ, chút nữa bị chính bản thân mình hại chết, sau này không thể có ý nghĩ như vậy nữa.

Bỗng nhiên lúc này Trường Sinh có cảm ứng, lệnh bài của cậu sáng lên, hai mắt Trường Sinh phát sáng:

"Lão sư tôn đã xuất quan."

Theo như sư tôn cậu nói, chỉ cần lệnh bài phát sáng, chứng tỏ lão đã xuất quan, còn sẽ sớm tới tìm cậu.

Trường Sinh bây giờ chỉ có thể ôm cây đợi thỏ, ở tiểu thế giới có trận pháp chỉ dành riêng cho cậu, chưa đến Nguyên Anh không được ra ngoài.

*****

Trường Sinh chờ đợi mấy ngày, lúc này trong lòng sinh ra cảm ứng, liền bay tới lối ra vào tiểu thế giới. Trước mặt cậu là một người đàn ông toàn thân mặc đồ màu đen, trên đầu mang theo mũ trùm, chính là Cửu U Ma Tôn.

Trường Sinh cảm nhận uy áp Độ Kiếp kỳ thật mạnh, chút nữa không chống đỡ nỗi.

Cửu U Ma Tôn không nhìn rõ sắc mặt, giọng nói có chút mang theo ma tính, không tự chủ làm người ta sinh ra cảm giác sợ hãi, tựa như một đầu ác ma:

"Gặp sư tôn sao không quỳ?".

Trường Sinh khóe miệng cười lạnh, tựa như đầu nghé con không sợ hổ sói hùng sư, sư đồ bọn họ có trao đổi qua, nếu gặp sư tôn mà quỳ xuống chứng tỏ bọn họ đã bị người khống chế.

"Ha ha rất tốt, đúng là đệ tử ta". Cửu U ma tôn lột ra mũ trùm, là một người đàn ông trung niên, không giận tự uy, mặc dù đã 3000 tuổi nhưng vẫn giữ sự trẻ trung này.

Cửu U ma tôn tên thật là Lý Tráng Dương, tên rất là khí thịnh, nhưng mấy ngàn năm lại không gần nữ giới.

Trường Sinh có đôi lúc nghĩ sư tôn nhà mình chỉ thích đàn ông, hoặc có lẽ hồi còn trẻ từng thích nam nhân, nhưng nam nhân kia chết đi, bây giờ muốn thủ tiết.. Đủ mọi loại suy nghĩ trong đầu Trường Sinh.

Một ngày Lý Tráng Dương thấy quá phiền, sợ đệ tử làm ô uế danh tiếng ác bá của mình, liền giải thích do phải gánh trên vai trách nhiệm phục hưng giáo phái, nên không có thời gian tìm hiểu bạn gái, nếu không có lẽ đã hậu cung 3000.

Lúc này Lý Tráng Dương đã thu hồi uy áp, nhìn Trường Sinh cười ha hả:

"Không tệ, mới đây mà đã kim đan đỉnh phong."

Thấy sư tôn nhà mình khen, Trường Sinh cũng không cao hứng gì mấy, chuyện này đối với cậu là quá bình thường.

"Sư tôn lần này xuất quan chẳng lẽ muốn tấn công ngũ đại tiên môn, dành lại vinh quang."

Nghe đệ tử nhà mình nói như thế, Lý Tráng Dương cười không nói gì. Trong nội tâm lúc này hắn đang chữi mẹ chữi cha Trường Sinh.

Cái mẹ gì, mới xuất quan chưa được thể nghiệm làm Độ Kiếp kỳ đại lão bao lâu, ngươi đệ tử lại xúi ta đi chịu chết, ta cũng chỉ là một tiểu Độ Kiếp Kỳ thôi nha.

Kỳ thật Lý Tráng Dương có một cái bí mật, tổ tiên của hắn từng thành lập vương triều thống trị Tinh Thần đại lục mấy trăm ngàn năm, nhưng mấy chục ngàn năm trước bị tiên môn liên hợp tiêu diệt vương triều, khiến cho gia tộc bọn hắn phải đầu nhập vào Cửu U giáo.

Mấy ngàn năm nay hắn mang trong mình Thuần Ma Chi Thể, tu vi tăng lên như vũ bão, mới 3000 tuổi đã là độ kiếp kỳ, cộng thêm Lục Đạo Luân Hồi công cũng xem như một phương cao thủ, nhưng so với ngũ đại tiên môn, một Độ kiếp sơ kỳ như hắn không lật được sóng gió gì nha, cố gắng giữ gìn hương hỏa đã là không tệ.

Cha mẹ Lý Tráng Dương đặt tên này cho hắn ngụ ý dương khí dồi dào, duy trì nồi giống, tương lai phục hưng gia tộc, không như cha hắn, chỉ có một người con trai là hắn.

Nhưng trời muốn diệt nhánh gia tộc này, hắn sinh ra mang Thuần Ma chỉ thể, ở chính phái có Thuần Dương chi thể, chính là không thể phá thân, nếu không tu vi sẽ mất hết. Cha hắn sao khi biết được tại chỗ qua đời.

Nhìn sư tôn nhà mình tươi cười như thế, trong lòng Trường Sinh đoán rằng lần này chính phái phải ăn một vố đau. Phẫn nộ của Độ Kiếp kỳ rất khủng bố.

Độ Kiếp kỳ là có thể khống chế quy tắc thiên địa, mà Lục Đạo Luân Hồi công đã tu thành năm đạo khiến cho Cửu U Ma Tôn Lý Tráng Dương thậm chí có một trận chiến với Độ Kiếp trung kỳ, không thắng cũng là thong dong rời đi.

Trường Sinh mặc dù trong tiểu thế giới, nhưng có một số sự việc là vẫn nghe nói đến nha. Tông chủ của ngũ đại tiên môn bất qua tu vi chỉ là Hợp thể kỳ đỉnh phong, không đáng làm cây đinh cho sư tôn nhà mình đánh nữa.

Nhưng trẻ người non dạ Trương Trường Sinh đâu biết rằng, mỗi một vị tông chủ ngũ đại tiên môn đều có vượt cấp gϊếŧ địch, đánh Độ Kiếp kỳ như đồng dạng đánh chó.

Lý Tráng Dương nào biết suy nghĩ cực kì nguy hiểm của đệ tử nhà mình, nếu không có lẽ chức tông chủ hắn nên nhường ra sớm, sau đó cao chạy xa bay, không còn quan tâm thế sự.