Chương 03: Tích trữ vật tư 1

Nộp xong tiền thế chấp, Khương Ninh chạy tới cửa hàng vật dụng ngoài trời lớn nhất nội thành.

2 chiếc thuyền công kích, 6 chiếc thuyền bơm hơi vỏ cao su, túi cấp cứu địa chấn hoả hoạn, lều vải, búa chữa cháy, dây thừng, thang dây, kính viễn vọng, radio, đèn pin chống nước, pin năng lượng mặt trời dung lượng cực lớn,...

Vật tư bảo vệ tính mạng không thể qua loa, phải lấy đồ chất lượng tốt nhất.

Thấy khách hàng lớn tới mua hàng, chủ tiệm ra sức đề cử áo jacket túi ngủ các loại, "Hôm nay có giảm giá đồng loạt, bảo đảm chất lượng khiến cô hài lòng."

Khương Ninh tỏ vẻ chê bai, "Có loại kháng lạnh âm sáu bảy mươi độ không?"

Chủ quán bị dọa sợ, "Chúng ta đây là phương nam, mùa đông còn có thể mặc đồ ngắn tay."

"Tôi sắp đi Bắc Cực làm nghiên cứu khoa học."

Thấy không giống nói đùa, chủ tiệm lập tức liên hệ với người cùng nghề, nói với Khương Ninh: "Có đồ chống rét cực địa và túi ngủ xác ướp, chồng vào sử dụng tuyệt đối chịu được, chỉ là giá cả hơi đắt hơn nữa hàng ở bên ngoài tỉnh."

Trên cửa hàng online của người cùng nghề xem bình luận có vẻ không tệ, chủ tiệm có thể lập tức gửi hỏa tốc, đảm bảo xế chiều ngày mai hàng có thể tới.

Khương Ninh các mua 2 bộ, tốn hơn 6 ngàn đồng.

Tốn 1 vạn 2 ở cửa hàng vật dụng ngoài trời, kéo xe hàng tràn đầy, thừa dịp không ai chú ý thu vào không gian.

Thuyền công kích cần xăng, nhưng xăng không bán cho tư nhân.

Khương Ninh đến cửa hàng bảo hành và sửa chữa ô tô mua dụng cụ bơm hút chất lỏng và thùng, chạy đến mấy trạm xăng dầu gần đấy đổ đầy, vừa đi vừa về mấy chuyến mua được 500l xăng.

Tận thế quá loạn, các loại huyết tinh bạo lực mọc lan tràn, cô lại đến cửa hàng vật dụng bảo vệ, "Ông chủ, tôi sắp đi Mỹ."

Ông chủ nghe xong, lấy ra hàng tốt để dưới đáy hòm, "Bên kia phong cảnh tuyệt đẹp, cô cũng không thể tiết kiệm tiền."

Cầm 3 bộ quần áo phòng chặt phòng đâm và 2 bộ áo chống đạn, Khương Ninh vội không kịp thở, lái xe đến thị trường buôn bán quần áo lớn nhất vùng ngoại ô.

Áo lông, áo khoác quân đội, áo lông cừu, áo giữ ấm, khăn quàng cổ, bao tay, bít tất, giày đi tuyết, giày thể thao nhẹ nhàng, giày giữ ấm, dép lê.

Mua tất cả đồ vật có thể nghĩ ra và có khả năng dùng đến, không cầu nhãn hiệu chỉ cầu chất lượng.

Ở thị trường buôn bán trang phục tiêu xài 1 vạn 2 ngàn đồng, tiếp theo tranh thủ chạy tới cửa hàng bách hóa kế bên.

Chăn điều hòa, chăn lông, nhất là chăn bông lớn, 8 cân, 10 cân mỗi thứ lấy ba cái, yêu cầu toàn bộ dùng túi hút chân không gói lại.

Dầu gội đầu, sữa tắm, bột giặt, băng vệ sinh, khăn tay, kem đánh răng bàn chải đánh răng, bình giữ nhiệt, bật lửa, túi chườm nóng cao su các loại, chỉ riêng Noãn Bảo Bảo (tên một hãng miếng dán giữ ấm) đã lấy 20000 miếng, đây chính là đồ cứu mạng lúc cực hàn.

Có đồ vật hiếm có ở cửa hàng đồ điện như đèn dầu và đèn bão thông khí chống nước, đây chính là đồ cổ của những năm 60-70.

Cô mua mỗi loại 5 cái, "Có dầu hoả không?"

Có, nhưng thứ này không dễ bán, chủ tiệm chỉ có 100l hàng có sẵn.

Khương Ninh mua hết toàn bộ, yêu cầu chủ tiệm đưa thêm bấc đèn. Thứ này dùng bền hơn nến không biết bao nhiêu lần.