Chương 14: Hành khách đặc biệt thứ hai

Dương Mễ Mễ nhìn một bên mặt Diệp Thần tán thưởng nói: "Tiểu ca, anh làm tài xế Didi thật quá lãng phí, anh đẹp trai như vậy, nếu tiến vào làng giải trí nhất định sẽ rất nổi tiếng."

Diệp Thần cười nói: "Làng giải trí lăn lộn rất khó khăn, trở thành ngôi sao lớn như cô không biết phải bỏ ra bao nhiêu tâm huyết đây."

Dương Mễ Mễ thở dài: "Ngôi sao lớn, hiện tại sắp thành ngôi sao mệt mỏi rồi."

Một bên Tô Uyển Nghi khuyên nhủ: "Mễ Mễ, đừng nản chí, những tiểu thịt tươi kia bất quá chỉ là dựa vào nhan sắc mà thôi, chúng ta là dựa vào thực lực, Album mới mà phát ra, tuyệt đối sẽ nổi."

"Hy vọng là vậy, nếu như album lần này lại bị vùi dập giữa chợ chỉ sợ em sẽ bị đóng băng."

Diệp Thần đem xe dừng tại dưới lầu Thang Thần.

Tô Uyển Nghi xuống xe: "Diệp Thần, cám ơn anh, phiền anh chở Mễ Mễ đưa đến công ty dùm nha."

"Không thành vấn đề, bất quá nhớ đánh giá cho tôi 5 sao đấy."

"Lái siêu xe 30 triệu, lại còn nhỏ mọn như vậy."

Tuy ngoài miệng lầm bầm, Tô Uyển Nghi vẫn là rất vui vẻ đánh giá cho Diệp Thần 5 sao.

Trong suy nghĩ của nàng Diệp Thần làm tài xế Didi chỉ là thú vui thôi.

【 đinh, chúc mừng kí chủ nhận được đánh giá 5 sao (5/5) khen thưởng kỹ năng âm nhạc cấp đại sư! 】

Trong nháy mắt trong đầu Diệp Thần tràn vào vô số tin tức âm nhạc.

Những thứ âm nhạc này tựa hồ đến từ thế giới khác, đều là ca khúc mà Diệp Thần chưa từng nghe qua.

"Diệp ca em đã đặt đơn Didi rồi đấy, anh đưa em đến ánh sáng truyền thông đi."

"Được." Diệp Thần nhận đơn, lái xe hướng về ánh sáng truyền thông.

Điện thoại di động Dương Mễ Mễ vang lên lên, điện thoại kết nối: "Cái gì? Lý tổng, ta đã chuẩn bị album này đã nửa năm, các người sao có thể làm như vậy?"

"Không được, album này vô luận như thế nào cũng phải ra mắt."

Điện thoại cúp máy, khuôn mặt Dương Mễ Mễ đến đỏ bừng.

【 đinh, chúc mừng kí chủ kích hoạt hành khách có thuộc tính đặc biệt mới, hoàn thành lựa chọn nhiệm vụ đem về thu hoạch khen thưởng, phụ trợ kí chủ trở thanh đại lão toàn cầu! 】

【 Nghề nghiệp hành khách: Ca sĩ! 】

【 lựa chọn một: An ủi Dương Mễ Mễ, thu được trái tim nữ ngôi sao, điểm đào hoa + 10 】

【 lựa chọn hai: Khuyên Dương Mễ Mễ rời làng giải trí, thu được điểm sức chịu đựng + 10, một tòa biệt thự Thang Thần】

【 lựa chọn ba: Giúp Dương Mễ Mễ chế sáng tác một ca khúc mới, thu hoạch được âm thanh tự nhiên, Máy bay tư nhân Gulfstream G550, trở thành ông chủ Phố thương mại Ma Đô! 】

Lựa chọn thứ nhất thì rất dễ hoàn thành, + 10 điểm đào hoa so sánh ra thì rất bình thường, Diệp Thần soái như vậy, hơn nữa lại nhiều tiền, không cần tăng thêm điểm đào hoa, cũng không có thiếu mỹ nữ, cho nên lựa chọn này bị Diệp Thần trực tiếp từ bỏ.

Lựa chọn thứ 2, + 10 điểm sức chịu đựng mặc dù không tệ, nhưng lựa chọn thứ 2 có phần thưởng là biệt thự Thang Thần, Diệp Thần đã có biệt thự, cái biệt thự này đối với Diệp Thần sức hấp dẫn không lớn.

Cái cuối cùng, trợ giúp Dương Mễ Mễ sáng tác lại Album, Anh vừa nãy thu được kỹ năng âm nhạc, nên trong đầu nắm giữ vô số ca khúc kinh điển của những thế giới khác, trợ giúp nàng sáng tác lại Album thì quá đơn giản.

Máy bay tư nhân Gulfstream G550, giá trị 700 triệu, là công cụ giao thông của không ít đại lão đây mà.

Cái mà Diệp Thần càng ngạc nhiên hơn là phố thương mại Ma Đô.

Phố thương mại Ma Đô, là phố thương mại phồn hoa nhất Ma Đô, chiếm diện tích hơn 30 ngàn mét vuông.

Nổi danh là phố thương mại cuối cùng ở bến Thượng Hải Ma Đô, là trung tâm tài chính Ma Đô.

Toàn bộ Tài Chính trên đường phố có 118 tòa cao ốc tòa tài chính, mười mấy ngân hàng và gần trăm công ty quốc tế.

Tiền thuê hàng năm phố thương mại đạt đến 20 tỷ.

Ngay sau đó, Diệp Thần trong lòng trầm giọng nói: "Hệ thống, ta chọn lựa chọn ba!"

【 đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được máy bay tư nhân Gulfstream G550, máy bay đã đứng tại phi trường Ma Đô! 】

【 đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được âm thanh tự nhiên! 】

【 đinh, chúc mừng kí chủ trở thành ông chủ phố thương mại Ma Đô! 】

Xe Diệp Thần dừng tại dưới lầu ánh sáng truyền thông.

Dương Mễ Mễ nói với Diệp Thần: "Diệp tiên sinh, tôi đi thu âm, anh có thể đi cùng tôi không? Tôi sợ chép xong ca khúc quá muộn, đón xe không an toàn."

Diệp Thần vốn là muốn trợ giúp Dương Mễ Mễ, nên cười đáp ứng.

"Mễ Mễ, cô đã đến?"

Nhìn thấy Dương Mễ Mễ tới, nhân viên công tác cười chào hỏi.

"Ừm, vừa mới thu âm hai ca khúc."

Bất kể nói thế nào, Dương Mễ Mễ cũng là một ngôi sao lớn, cho nên mấy âm sư điều rất khách khí Dương Mễ Mễ.

Dương Mễ Mễ vừa mới vào phòng thu âm, mấy kỹ sư âm nhạc đã điều chỉnh thử hết thiết bị.

Dương Mễ Mễ đã thu âm bài hát mấy lần, nhưng kết quả không vừa ý.

Hiện tại đã hơn mười giờ đêm, mặt mấy nhân viên công tác đều mặt ủ mày chau.

Một mặt là quá muộn, một nguyên nhân khác là bài hát này của Dương Mễ Mễ thật quá bình thường.

Không có cái gì đặc biệt, thậm chí nghe mấy lần có tác dụng thôi miên khiến người ta buồn ngủ.

Đây Lần đầu Diệp Thần đến phòng thu âm, anh ngồi ở trên ghế ngồi, nhìn thấy Dương Mễ Mễ đã đứng ở trước ống nói.

"Ai, Mễ Mễ thật đáng thương, cơ hội vốn là thuộc về nàng nhưng bị một ca sĩ tuổi trẻ cướp đi, nghe nói bị trả lại ca khúc, bài hát này của cô ấy, kỳ thật thì là công ty sáng tác qua loa cho nàng."

"Đúng vậy a, cay thật, không biết tác giả của ca khúc của cái tên nào, ca khúc thôi miên giấc ngủ không sai biệt lắm."

Diệp Thần nghe chung quanh nghị luận liền nhíu mày, cầm một trang giấy, vù vù viết.

Dương Mễ Mễ bắt đầu hát.

Diệp Thần dừng tay bút lại, rồi mang tai nghe rồi.

"Em yêu anh, em nhớ anh."

"Vì sao anh không ở bên cạnh em."

"Em yêu anh, anh có nghe thấy không."

........

Cái này.... mẹ nó cũng quá tệ rồi.

Không cần hỏi, bài hát này của Dương Mễ Mễ căn bản chính là qua loa.

Đáng thương cho Dương Mễ Mễ, lại cẩn thận tỉ mỉ luyện tập.

Tuy nhiên nàng hát rất thâm tình.

Diệp Thần im lặng, bài hát này thật là đồ bỏ đi.

Mẹ nó, công ty Dương Mễ Mễ cũng quá khi dễ người rồi.

Ca khúc này, không có gì đặt biệt!

"Ai, không được, tôi không thể ngủ." Một kỹ sư âm nhạc tháo tai nghe xuống, uống một ngụm cà phê nâng cao tinh thần.

Mấy người kỹ sư âm nhạc đã bắt đầu buồn ngủ.

Một lúc sau, Dương Mễ Mễ tháo tai nghe xuống đi ra.

"Thầy Trần, ngài cảm thấy bài hát có thể chứ?"

Vừa nãy thầy Trần còn ngủ gà ngủ gật, bây giờ trên mặt cũng lộ ra một nụ cười: "Ừm, không tệ, âm thanh rất êm tai."

Êm tai?

Vừa nãy ông...mẹ nó rõ ràng ngủ thϊếp đi!

Cái này mẹ nó người này quá hố rồi.

Rõ ràng là nói lời bịa đặt!

Mấy kỹ sư âm nhạc còn lại cũng ào ào nói ra: "Mễ Mễ hát không tệ."

Dương Mễ Mễ nhìn về phía Diệp Thần nói: "Diệp ca, anh thấy tôi hát thế nào?"

Dương Mễ Mễ nhìn Diệp Thần với ánh mắt chờ mong, nói một câu nói.

Nhưng mà câu nói này đều khiến Dương Mễ Mễ cùng những người khác tất cả đều sợ ngây người.