Văn Án

Dư Tâm Lạc, nhi tử độc nhất của thủ phú Giang Nam, gia tài bạc vạn, thông minh khả ái, người gặp người yêu, không muốn đọc sách cũng chẳng muốn làm quan, cố ý trượt kì thi huyện ba lần.

Lão phụ thân tức giận trói đến thượng kinh, muốn tống vào Quốc tử giám hảo hảo cải tạo.

Ngày tiến kinh trùng hợp ngày công bố kết quả kì thi điện, cả kinh thành điên cuồng giành tiểu tế.

Dư Tâm Lạc đang yên lặng xem kịch bỗng bừng tỉnh, nếu hắn cũng đi tranh đoạt, chẳng phải gia tộc sẽ có danh vọng và địa vị sao?

Tốt nhất là, lão phụ thân sẽ không bắt hắn học hành!

Nếu đã muốn giành, y phải giành thứ tốt nhất, tìm nhà trọ mà trang nguyên ở, trăng tối gió lớn, Dư Tâm Lạc mang theo một tiểu tư trèo qua tường cướp người cho vào trong bao mà không nhìn rõ, đến lúc về nhà mở bao ra xem--

Nga, Dư tiểu thiếu gia nhất thời đỏ mặt.

Tân đế Triệu Yến buổi tối bí mật đến nói chuyện với trạng nguyên, sự tình còn chưa xong, một tên "sát thủ" đã tới, muốn nhanh chóng diệt trừ hắn, nào ngờ lại có một tiểu tổ tông vô ý giúp hắn đăng cơ.

Đương nhiên tiểu tổ tông không nhận ra hắn, không chỉ vậy còn ôm bao chạy đi, hắn quay người lại thậm chí còn trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn.

Tiểu tổ tông ngốc nghếch cầm ngân phiếu và lá vàng ném về phía hắn, vừa khẩn trương vừa chính đáng: "Chỉ cần ngươi đi theo ta, những thứ này đều là của ngươi. Ta sẽ bảo vệ vinh hoa phú quý của ngươi, chỉ cần ngươi đi theo ta thôi. Một điểm, ngươi phải vì tiểu gia nhất tâm nhất ý, tuyệt không hai lòng."

Triệu Yến khẽ cười một tiếng, lần này là tiểu tổ tông tự mình đâm đầu vào.

Hắn nhìn tiểu tổ tông của mình, chậm rãi gật đầu: "Được."

Vài tháng sau, sau khi biết được thân phận thực sự của "nương tử" mình, Dư Tâm Lạc đã lệ trào bờ mi bỏ trốn ngay đêm đó.

Nhưng cổng thành còn chưa kịp chạm vào y đã bị bắt lại.

Hoàng đế xuống ngựa, đêm tiểu tổ tông kéo vào lòng, gắt gao khóa trụ, một tay vuốt ve gò má y, nhẹ giọng nói: "Ta một lòng một dạ vì em, không phải từ đầu đến cuối em đều bỏ rơi ta sao."

Dư Tâm Lạc: TTVTT

Đối với Triệu Yến, Dư Tâm Lạc là ánh sáng tinh khiết và duy nhất trong cuộc đời hắn.

Một khi bị hắn mang về hang ổ của mình thì sẽ không bao giờ đi được nữa.

106c chính văn + 11c phiên ngoại

Tiểu tổ tông là người khoa trương, vô ưu vô lự, tâm nhuyễn thuần triệt.

Cẩu hoàng đế mỗi bước đi đều bình tĩnh, lãnh đạm ít nói, cuồng sủng nịch.

1. Mình 9 tuổi, truyện này siêu ngọt, nói về tình yêu từ đầu đến cuối.

2. Người thiết kế bìa truyện: Dư Tâm Lạc.

Nội dung tiêu thiêm ( tag ): sinh tử, cung đình hầu tước, trời sinh một đôi, điềm văn.

Tác phẩm được edit khi chưa có sự cho phép của tác giả, chỉ đúng khoảng 60- 70%, vui lòng không report truyện, chân thành cảm ơn.