Chương 26: Tùy hứng (4)

Cạn lời nhất, bệ hạ đây còn là tình thánh hàng thật giá thật. Ông ta nhất kiến chung tình với con gái của một vị đại thần trong triều. Dù nàng đã đính hôn, áo cưới cũng chuẩn bị xong xuôi nhưng hoàng đế vẫn nhất quyết phá hủy mối nhân duyên này, nạp người vào hậu cung. Vì nàng mà muốn phế hậu, muốn gϊếŧ người. Nếu không phải nữ nhân này sống không được bao lâu, thì không biết mọi chuyện còn đi xa tới mức nào.

Tuy người đã không còn nhưng ông ta vẫn kịp hoá thú. Ông ta căm thù những đại thần đã cản mình phế hậu, trực tiếp sửa quy tắc hôn nhân cưới gả, ngoài chế độ một vợ một chồng lập thêm một chế độ bán thê, bán thê có thể vào gia phả, có thể ra cửa giao tiếp, hài tử của bán thê cũng có thể được tính là con vợ cả, được kế thừa tước vị. Ông ta bắt đám đại thần kia cưới bán thê, khiến trong nhà người ta chướng khí mù mịt, thậm chí còn xảy ra án mạng.

Cái thao tác ngứa đòn này, đúng là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, độc nhất vô nhị.

*Tiền Vô Cổ Nhân, Hậu Vô Lai Giả: thời trước không có ai, sau cũng không ai làm như vậy.

Mà người Mạnh Tích Chiêu muốn nịnh, chính là một hoàng đế như vậy.

Đây chính là nguyên nhân mà câu yêu cầu Tang Phiền Ngữ làm bài thơ kia, huấn luyện nhóm ca cơ hát tình ca. Yêu thích của vị hoàng đế tùy hứng này quá khó đoán, thứ duy nhất có thể xác định chính là ông ta yêu chết vị Quý Phi đã chết kia. Bình thường đều thích nghe ngâm thơ câu đối về chủ đề tình yêu. Mạnh Tích Chiêu cũng chỉ có thể xuống tay ở phương diện này.

Mạnh Tích Chiêu còn tưởng hoàng đế phải tầm hai ngày nữa mới tới, ai ngờ, đêm hôm đó đã xuất hiện.

Đúng vậy, ông ta có thể ra quyết định vào hôm nay xong ngày mai mới tới, nhưng bởi cái tính nôn nóng, nếu không phải ban ngày ban mặt quá lộ liễu có khi ông ta đã muốn đến từ trưa rồi.

Trong bóng đêm, Mạnh Tích Chiêu đứng chờ ở chỗ đường tắt, thấy vài người hộ giá một người đi tới.

Mạnh Tích Chiêu tinh thần rung lên, vội vàng ra đón.

Đứng ở chính giữa, là Thiên Thọ Đế, trăm nghe không bằng một thấy, lớn lên... Miễn cưỡng không tồi, ông ta năm nay 36 tuổi, bảo dưỡng rất tốt, khí sắc phấn chấn, nhìn qua phảng phất có thể sống thêm mấy chục năm.

Mạnh Tích Chiêu:…… Đáng tiếc, sao ông ta không di truyền cái gien đoản mệnh của nhà mình nhỉ.

Bên phải Thiên Thọ Đế là Tần Phi Mang, phía sau chắc đều là thị vệ, nhưng bên trái vẫn còn một người, tuổi tác tầm Mạnh Tích Chiêu, mặc áo bào màu xanh lam vô cùng nổi bật giữa đoàn người.

Trên đầu gã đội một chiếc mũ quan hình hoa sen ánh vàng rực rỡ, Mạnh Tích Chiêu mỉm cười cúi đầu: "Tất cả đã chuẩn bị xong, bệ hạ, mời theo ta."