Chương 6: Anh hùng cứu mỹ nhân ...

Phần 16

Nguyễn Nhu nhanh chóng lăn từ trên giường xuống đất, lùi về phía sau từng chút từng chút, cố gắng giữ khoảng cách với Lông Đốm Ngắn càng xa càng tốt.

Nước bọt quanh miệng Lông Đốm Ngắn nhỏ giọt xuống đất, chưa từng có nam nhân nào "thèm khát" cô đến vậy, Nguyễn Nhu không biết nên vui hay nên buồn.

Có thể đó là giác quan thứ sáu của phụ nữ, Nguyễn Nhu luôn cảm thấy Lông Đốm Ngắn khác với Một Hai Ba, Một Hai Ba thì thân thiện, nhưng Lông Đốm Ngắn thì khác, có lẽ hắn thật sự ăn thịt cô.

Trong tiềm thức cô chạm vào eo mình một lần nữa, nhưng chiếc roi da không thể tách rời từ lâu đã bị ném ở thế giới hiện đại và không còn tồn tại.

Nguyễn Nhu nghiến răng lùi lại một bước, tình cờ giẫm phải một hòn đá nhỏ cản đường, mất trọng tâm cô ngã lăn xuống đất.

Hai mắt Lông Đốm Ngắn sáng lên, hắn chớp lấy thời cơ xông tới, Nguyễn Nhu nắm lấy cục đá nhỏ đập về phía hắn, nhưng bị hắn dễ dàng tránh được, trong giây tiếp theo hắn ổn định lại và đã ở bên cạnh Nguyễn Nhu.

Nguyễn Nhu đương nhiên sợ hãi, nhưng cô sẽ không nhắm mắt chờ chết, cô phải chống cự đến khi Một Hai Ba về. Nghĩ đến đây, Nguyễn Nhu nắm chặt tay, dùng hết sức tung một cú đấm vào hốc mắt Lông Đốm Ngắn. Nguyễn Nhu rất khoẻ, mặc dù cú đấm đó sẽ không làm tổn thương hắn, nhưng ít nhất nó có thể khiến hắn ta lùi lại một bước.

Lợi dụng lúc Lông Đốm Ngắn bị đánh chưa kịp trở tay, Nguyễn Nhu nhanh chóng đứng dậy chạy ra khỏi hang, tuy nhiên chưa chạy được hai, ba bước thì cô đã bị Lông Đốm Ngắn nhào tới từ

phía sau. Miệng hắn cắn vào mông cô, có một chiếc răng nanh cắm sâu vào trong.

Nguyễn Nhu đau đớn kêu lên một tiếng, vừa quay đầu lại liền thấy khuôn mặt chảy nước miếng của Lông Đốm Ngắn.

Lúc này, từ ngoài sơn động đột nhiên vang lên tiếng "ầm ầm ầm ầm" chói tai, kèm theo đó là tiếng bước chân cực nhanh của Thú tam trường.

Nguyễn Nhu ngạc nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt ánh lên tia hy vọng--

Một Hai Ba trở lại? Sẽ là anh?

Một bóng thú màu vàng nhanh chóng nhảy xuống hang, tiếng "gầm gừ" trong cổ họng càng ngày càng nguy hiểm, lông vì tức giận dựng đứng lên, rất sắc bén, dường như chỉ cần chạm nhẹ vào là có thể thấy máu.

Khí thế của Lông Đốm Ngắn đã giảm đi một nửa sau khi thấy Một Hai Ba trở về, Nguyễn Nhu thừa dịp hắn đang sững sờ đột ngột đá hắn một cái, sau đó chật vật bật dậy khỏi mặt đất, nhanh chóng chạy trốn đến chỗ Một Hai Ba.

Để bảo vệ Nguyễn Nhu, Một Hai Ba đặt cô vào túi bụng, lại ngẩng đầu lên, đồng tử nhìn chằm chằm vào Lông Đốm Ngắn đầy sát ý. Một Hai Ba đã sẵn sàng, chỉ cần Lông Đốm Ngắn động đậy, anh sẽ không thương tiếc mà lao vào xé xác.

Nhưng Lông Đốm Ngắn dường như không có ý định chiến đấu. Hắn ta hơi cúi đầu, bước chậm rãi đến bức tường đất dưới cái nhìn của Một Hai Ba, sau đó thận trọng đi dọc theo bức tường đất đến cửa hang đất, cuối cùng nhanh chóng tung người nhảy lên mặt đất và trốn thoát.

Nhịp tim của Nguyễn Nhu lúc này mới trở lại bình thường, cô vỗ ngực thở phào, may mà Một Hai Ba đã quay lại kịp thời, nếu không cô chỉ còn một đống xương chờ anh.

Một Hai Ba đặt Nguyễn Nhu lên giường nấm của cô, xé quần đùi của cô để lộ ra cặp mông trắng nõn, bị răng nanh của Lông Đốm Ngắn chọc một lỗ nhỏ, máu chảy ra. Một Hai Ba vươn lưỡi dài ấm áp ra liếʍ sạch máu, Nguyễn Nhu lập tức xấu hổ che mông của mình nói: "Đừng liếʍ..."

Một Hai Ba sửng sốt, anh không thể hiểu được hành động của Nguyễn Nhu và cảm thấy cô không nghe lời. Sau khi giữ tay Nguyễn Nhu, Một Hai Ba tiếp tục giúp Nguyễn Nhu liếʍ mông bằng chiếc lưỡi ấm áp và ẩm ướt của mình, đây là cách xử lý vết thương tốt từ trước đến nay của anh, nước bọt của anh có khả năng cầm máu.

Nguyễn Nhu nhận thấy Một Hai Ba bị chảy máu mũi, máu mũi chảy ra ngay khi anh bước vào hang và nhìn thấy Lông Đốm Ngắn.

Nguyễn Nhu nhớ rằng lần đầu tiên anh nhìn thấy cô cũng bị chảy máu mũi, giờ cuối cùng cô cũng hiểu huyết áp của anh có thể dễ dàng tăng lên khi bị phấn khích hoặc tức giận và gây chảy máu mũi.

Cô chỉ vào hai dòng sông máu trên mũi của Một Hai Ba, anh lập tức hiểu ra, dùng lưỡi liếʍ mũi, sau đó tiếp tục liếʍ mông Nguyễn Nhu.

= = Có vẻ như ý thức vệ sinh của Một Hai Ba vẫn chưa đủ cao.

Phần 17

Nguyễn Nhu vô cùng kích động trước vụ tấn công của Lông Đốm Ngắn xảy ra trong ngày.

Nhân loại là động vật linh trưởng có tính mạng cao quý nhất trên thế giới ở thế kỉ 21. Nhưng trong thế giới mà chim và thú thống trị này, thì các loài linh trưởng có thể làm được gì?

Linh trưởng cũng là loài tham ăn, vì tham ăn nên chúng có thể bị những động vật mạnh hơn mình ăn thịt. Năng lực của cô yếu hơn hầu hết các loài động vật, vì vậy cô chỉ có thể nhận địa vị của thức ăn.

Ngay cả Một Hai Ba ban đầu cũng phục vụ cô như thức ăn, Nguyễn Nhu không chắc liệu cô có còn trong giai đoạn thức ăn cho anh hay không.

Vào bữa tối, cô đã biểu hiện khác thường lệ, đó là cô tranh giành thức ăn với Một Hai Ba.

Một Hai Ba hơi ngạc nhiên về hành vi đoạt thức ăn của Nguyễn Nhu, dù sao thì trước đây cô rất không muốn ăn thịt quay của anh, cô sẽ nuốt vài ngụm khi anh ép buộc nhét vào miệng cô. Hôm nay cô lại chủ động đoạt thức ăn của anh, quả thực rất không bình thường.

Nguyễn Nhu vừa gặm thịt nướng thuộc về Một Hai Ba, vừa cẩn thận nhìn anh vài lần, luôn chú ý đến hành động và tâm trạng của anh.

Động vật đặc biệt nhạy cảm với thức ăn và lãnh thổ của chúng, một khi người ngoài cướp hoặc xâm phạm chúng, chúng chắc chắn sẽ lao tới chiến đấu và xua đuổi kẻ xâm phạm không thương tiếc.

Nguyễn Nhu thực sự lo lắng Một Hai Ba vì cô đoạt thức ăn mà xúc động một bên chảy máu mũi một bên đẩy cô ra khỏi hang. May mắn, anh đã không làm điều này. Thay vào đó, anh ngồi rất yên tĩnh, quan sát cô ăn, với ba cái đuôi quấn lấy cô trượt xung quanh, như thúc giục cô ăn nhanh hơn.

Cho đến khi Nguyễn Nhu ăn hết một phần ba toàn bộ con mồi, Một Hai Ba rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, trong cổ họng phát ra một tiếng gầm gừ trầm thấp, nhưng tiếng gầm này cũng không ẩn chứa bất kỳ nguy hiểm nào, chỉ là có chút nóng nảy.

Nguyễn Nhu đưa cho anh phần thịt nướng còn lại. Mặc dù bây giờ cô no muốn chết nhưng tâm trạng cô rất vui.

Một Hai Ba không bài xích việc cô ăn trước, chứng tỏ cô so với con mồi bình thường gần gũi với anh hơn nhiều, đây nhất định là hiện tượng tốt.

Nguyễn Nhu đã rất hạnh phúc về điều này, vào ngày hôm đó khi cô đi ngủ, đầu cô nóng lên cô theo sát Một Hai Ba leo lên vỏ trứng của anh, nghĩ rằng cô bây giờ có một mối quan hệ tốt với Một Hai Ba. nhất định anh không đuổi cô đi!

Kết quả là gì?

…… Một Hai Ba rất có nguyên tắc, vẫn ném cô ra khỏi vỏ trứng.

Nguyễn Nhu ngồi dưới đất thở dài một hơi, ai ... Quả nhiên có một số việc không thể gấp gáp ...

Phần 18

Vào ngày thứ hai mươi sau khi xuyên đến thế giới này, Nguyễn Nhu cuối cùng đã nhìn thấy một người!

Đó là một dã nhân với làn da rám nắng và phần trên để trần, chỉ có một miếng da hổ quanh eo che những bộ phận quan trọng. Nguyễn Nhu vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy anh ta, nhưng sự ngạc nhiên này nhanh chóng chuyển thành lo lắng, bởi vì Một Hai Ba cũng phát hiện dã nhân kia, con người của anh hiện lên khát vọng mãnh liệt đối với con mồi, sáng như lưu ly, lại ẩn chứa nồng đậm sát khí.

Dã nhân cũng phát hiện ra Nguyễn Nhu và Một Hai Ba. Anh ta sững sờ vài giây trước kết hợp kỳ lạ "nữ, thú", sau khi phục hồi tinh thần có lẽ anh ta nghĩ Nguyễn Nhu bị Một Hai Ba cưỡng ép bắt đi. Vì vậy anh ta đè nén sợ hãi trong lòng, muốn cứu Nguyễn Nhu, với vũ khí trên tay anh ta đi chậm về phía Một Hai Ba.

Lúc đầu, Một Hai Ba không muốn làm bị thương tên dã nhân này, chỉ muốn bắt sống nó, đêm về ăn tươi nuốt sống. Nhưng tất nhiên, dã nhân sẽ không giống như Nguyễn Nhu ngoan ngoãn để Một Hai Ba bắt, hắn có vũ khí trong tay, có thể phản kháng.

Nguyễn Nhu hét lên với anh ta: "Quay lại! Chạy! ... Anh ấy sẽ gϊếŧ anh!"

Cô không biết liệu dã nhân có hiểu được không, nhưng anh ta nhìn Một Hai Ba với đôi mắt cương nghị và không hề nao núng. Sau khi xác định được vị trí tấn công, anh ta đột nhiên lao ngọn giáo về phía Một Hai Ba, trong miệng hét lên một tiếng cổ vũ.

Một Hai Ba cũng hơi sững sờ, không ngờ thức ăn của mình lại có khả năng phản kháng như vậy, dường như muốn lấy mạng anh.

Một Hai Ba đơn giản chỉ nghiêng người một cái đã dễ dàng tránh được đòn tấn công của dã nhân, trở tay một búa đầy sức mạnh đập vào lưng dã nhân.

Nguyễn Nhu dường như nghe thấy tiếng xương gãy. Cô không thể khoanh tay đứng nhìn đồng loại bị gϊếŧ dã man nhưng nhất thời không nghĩ ra cách cứu anh ta, cô đấm bụng Một Hai Ba muốn ngăn anh lại nhưng lại bị anh coi như hành vi "Không vâng lời" mà bỏ qua.

Khoảnh khắc Một Hai Ba cắn vào cổ họng của dã nhân, Nguyễn Nhu đột nhiên vô cùng kinh hãi. Cảm giác sợ hãi này tự nhiên sinh ra, dần dần lan từ lòng bàn chân lan ra toàn thân.

Mặc dù biết rằng Một Hai Ba sẽ không đối xử với mình như dã nhân kia, nhưng cô vẫn không khỏi run lên vì sợ hãi.

Cảm nhận được sự khác thường của người trong túi bụng, anh quan tâm nhìn cô một cái, sau đó đưa cho cô một quả dại ngon ngọt, cắm đuôi vào trong túi bụng trêu chọc cô, có vẻ như muốn an ủi.

Nguyễn Nhu ngẩng đầu miễn cưỡng cười với anh, cầm quả dại lên cắn một miếng.

~~~ ~~~~~ ~~~~

Tác giả có chuyện muốn nói: miêu tả ngắn gọn nam heo trông như thế nào.

Trước hết, anh ấy có hai cái tai rất dài, dài hơn cả tai của một con thỏ.

Tiếp theo là toàn thân lông vàng nhưng lông rất mềm, không giống vua sư tử đầu nổ đâu ==.

Mũi và môi về cơ bản giống chó, không có sống mũi, lỗ mũi cũng rất nhỏ, không có môi.

Đuôi rất to và nhiều lông, có ba cái.

Tóm lại, anh ấy là một tập hợp của chuột túi, sóc và sói, ừm ... gần giống như thế này ...

Và khi anh ấy vui, tai anh ấy xoắn lại thành hình xoắn ốc ↓↓↓