Chương 36: Thú tam trường trở nên táo bạo ...

Phần 87

Mùa hè lặng lẽ đến. Tôi không biết có phải do thời tiết oi bức không. Một Hai Ba gần đây có vẻ cáu kỉnh hơn. Ngay cả đi bộ cũng dùng sức dùng sức “Cộp cộp cộp”, không phát tiếng vang xuống đất anh không bỏ qua.

... Đôi khi, anh ấy phát giận một cách khó hiểu.

Nhưng không có ai khıêυ khí©h anh ... anh không có nơi nào để truyền lửa ... Anh thu mình lại thành một quả bóng lớn lăn lộn trong hang. Đập mạnh vào tường rồi lại lăn, không nản lòng mà lăn qua lăn lại.

Tư thế đó không chỉ đơn thuần là vui, mỗi lần đánh Một Hai Ba dùng lực rất nặng, đánh qua đánh lại vài cái là đập ra mấy lỗ nhỏ trên tường, làm bụi trong hang rung lên, nhưng anh không sợ đau chút nào, mỗi lần như vậy anh càng đánh mạnh hơn.

Nhìn thấy đầu của Một Hai Ba có vẻ rách da chảy máu, Nguyễn Nhu rất lo lắng muốn lấy túi sơ cứu để bôi thuốc cho anh nhưng anh vẫn nhất quyết không hợp tác, mắt tròn tròn trừng to như bóng đèn, đầy người lệ khí tận trời.

Nguyễn Nhu phải đổi cách hát cho anh nghe, chọn mấy bài êm đềm và yên bình như City in the sky, cố gắng trấn tĩnh Một Hai Ba rồi bôi thuốc cho anh.

Mẹo này rất hữu ích, Một Hai Ba thích nheo mắt nghe cô hát. Hát đến khi hai tai anh cũng lắc lư theo tiết tấu của cô.

...

Nguyễn Nhu nhận thấy kể từ khi mùa hè đến, ít nhất một nửa số Thú tam trường trong sinh cảnh có các triệu chứng giống như Một Hai Ba, tính khí của chúng trở nên cáu kỉnh bất thường.

Lần trước Nguyễn Nhu vô tình đυ.ng phải Thú tam trường khi đang đi dạo, đây rõ ràng chỉ là một tai nạn nhỏ, hai bên đều không tổn thất bao nhiêu, Thú tam trường nổi giận không thể giải thích được, giơ chân đá Nguyễn Nhu văng ra xa 2m , rồi xì hơi quay lưng bỏ đi.

... Nguyễn Nhu vừa kêu oan vừa kêu đau, sau một lúc lâu, cô mới vất vả đứng dậy khỏi mặt đất, sau đó khập khiễng ôm bụng quay trở về hang nhà mình nằm.

Lúc đó, trong hang Một Hai Ba cũng cáu kỉnh, đang lăn lộn đâm vào tường, thấy Nguyễn Nhu bị thương, anh lập tức chạy lên hỏi nguyên nhân rồi không nói một lời lao ra khỏi hang. Đi tìm Thú tam trường đả thương Nguyễn Nhu đánh nhau.

Nhìn thấy bộ dạng tức giận của Một Hai Ba, Nguyễn Nhu lo lắng anh thực đánh nhau, anh có thể gϊếŧ "người", vội vàng chạy ra khỏi hang cố gắng ngăn chặn hành vi bạo lực của anh.

Nhưng cô khập khiễng bước đi chậm chạp, khi tìm được Một Hai Ba, anh cùng Thú tam trường đang liều mạng lăn lộn trên mặt đất, gầm rú tận trời xanh, nhất thời bụi bay mù mịt, hai thú đánh túi bụi.

Thấy vậy, Nguyễn Nhu nóng nảy, ở bên cạnh cau mày hét lớn: "Đừng đánh nhau nữa! Chao ôi! ... Có nghe hay không đừng đánh nữa!"

Nhưng lúc này Một Hai Ba nào nghe thấy cô nói, một cái vuốt tán hồn bổ mặt Thú tam trường, sau đó đột nhiên xoay người, túm lấy ba cái đuôi của hắn, vỗ cánh bay lên treo ngược hắn trên không.

Bỏ tiếng quát mắng của Nguyễn Nhu sau lưng, Một Hai Ba xách Thú tam trường bay ra giữa biển, rồi thoải mái thả lỏng móng vuốt - vật nặng nện xuống nước một tiếng "bùm", gây ra sóng lớn.

Một Hai Ba trừng mắt nhìn Thú tam trường dưới nước, sau đó ung dung vỗ cánh bay về sinh cảnh, đáp xuống đứng yên bên cạnh Nguyễn Nhu.

Sau một hồi đánh nhau, cơn tức giận của anh dường như dịu đi rất nhiều, ngọn lửa hừng hực trong ngươi cũng tắt dần, trở lại bộ dạng bình thường.

Nguyễn Nhu vẫn lo lắng, giận liếc anh một cái, nói, "... Anh đừng xúc động như vậy chứ !? Em lo lắng cho anh."

Một Hai Ba làm nũng liếʍ đôi lông mày đang cau có của cô, nhẹ nhàng gật tai một bên "ô ô" kêu.

"Ài ..." Nguyễn Nhu thở dài, không biết phải nói gì với anh.

Phần 88

Hiện tại Một Hai Ba giống như một cậu thiếu niên nổi loạn ở tuổi dậy thì, lúc nào cũng vì mấy chuyện vặt vãnh mà dựng lông kêu gào, nghĩ cách gây sự, nếu một ngày không đánh nhau thì anh sẽ ngứa tay.

Đôi khi anh không tìm được nơi để xả cơn giận, anh nóng nảy cũng sẽ rống giận đe doạ Nguyễn Nhu hai tiếng, sau khi doạ Nguyễn Nhu sợ, anh khó chịu đi lại, dùng móng vuốt vỗ lên đầu, như rất ảo não với hành vi vừa rồi của anh.

Thỉnh thoảng khi tỉnh táo, anh lại khéo léo đến gần Nguyễn Nhu, nhẹ nhàng thốt ra những lời ngọt ngào “Aler Er”, trong con ngươi có ánh nước đầy hối lỗi, cầu xin Nguyễn Nhu đừng giận anh.

Buổi tối khi đi ngủ, anh tự giác dọn một ít cỏ khô rồi nằm sấp trong góc, nhường vỏ trứng cho Nguyễn Nhu ngủ. Đó là vì anh sợ sẽ phát hoả vào nửa đêm, vô tình làm tổn thương Nguyễn Nhu.

Nguyễn Nhu vừa cảm động vừa hơi đau lòng, kéo anh vào trong vỏ trứng, nói: "Không sao, em không sợ."

Nhưng anh không chịu, cầm cỏ khô chạy về chỗ cũ rồi tiếp tục nằm sấp.

Nguyễn Nhu cũng bướng bỉnh ngủ cùng anh trên cỏ khô, kiên quyết nói: "Mặc kệ, dù sao em cũng muốn ngủ với anh, đi đâu em cũng sẽ theo anh."

Một hai ba bắt đầu còn chưa tin, đã dọn tổ cỏ khô nhiều lần, không ngờ Nguyễn Nhu thực sự theo anh đi khắp nơi. Không chê phiền chút nào.

Một người một thú trằn trọc đến nửa đêm chưa ổn định chỗ ngủ, lúc sau, Một Hai Ba thật sự quá buồn ngủ nên đành bỏ cuộc, ngoan ngoãn đi theo Nguyễn Nhu vào vỏ trứng ngủ.

Nửa đêm anh tỉnh dậy mấy lần, du͙© vọиɠ muốn cắn xé, đánh đấm phát ra từ nội tâm khiến anh miệng khô lưỡi khô, muốn tay đấm chân đá. Nhìn chằm chằm khuôn mặt thanh tú trắng nõn trước mặt một lúc, Một Hai Ba liên tục nhắc đi nhắc lại trong lòng bình tĩnh bình tĩnh bình tĩnh, cuối cùng dựa vào tự chủ mà áp chế lửa giận xuống một lát sau não của anh lại bị con bọ buồn ngủ chiếm giữ, và anh mơ mơ màng màng ngủ say.

...

Nguyễn Nhu bây giờ đã hiểu tại sao Một Hai Ba phải đuổi cô đi. Vào mùa hè, anh rất cục cằn. Bốc lửa còn nguy hiểm hơn hổ báo. Đối với Nguyễn Nhu tinh tế, đây giống như một quả bom hẹn giờ, có thể nổ bất cứ lúc nào.

Một Hai Ba hiểu điều này, để không gây ra thảm kịch, anh không màng tình cảm đã thúc giục Nguyễn Nhu.

... Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của Nguyễn Nhu ... Tuy nhiên có rất nhiều mâu thuẫn trong suy đoán này. Ví dụ, Nguyễn Nhu gặp Một Hai Ba lần đầu tiên vào mùa hè năm ngoái, nhưng lúc đó anh rõ ràng bình tĩnh và tính tình cũng ôn hòa hơn nhiều so với bây giờ.

Khác hoàn toàn khác với Một Hai Ba táo bạo. Mặc dù Cuộn Cuộn vẫn còn nghịch ngợm nhưng cậu sẽ không bao giờ gầm quá năm lần trong một ngày. Không nhộn nhịp giống như Nguyễn Nhu bên này, những tiếng gầm của Một Hai Ba tập hợp nhanh chóng rung chuyển hang đất.

Đôi khi Nguyễn Nhu không thể chịu nổi những decibel lớn kia, nên cô phải sang hang của Cuộn Cuộn ngồi nghỉ ngơi, và tai cô trở nên thanh tĩnh hơn.

Sau khi Nguyễn Nhu quan sát, cô phát hiện ra vài Thú tam trường trong sinh cảnh không thay đổi tính khí đều độc thân giống như Cuộn Cuộn.

... Điều này cũng hơi lạ, cần được nghiên cứu.

Phần 89

Cuộn Cuộn từ khi trưởng thành, Một Hai Ba đã xa cách với cậu ấy rất nhiều, không còn thân thiết đùa giỡn, thậm chí đôi khi còn vì quyền lợi mà cãi vã.

... Nguyễn Nhu hiểu rất rõ điều này. Cũng giống như hai nàng cɧó ©áϊ trong gia đình của cô, dù đã 5 năm thân thiết với nhau, chúng vẫn không thể ngừng thói quen khó chịu sủa khi nhìn thấy đối phương, dù chúng đã có bạn lữ cố định, nhưng theo bản năng chúng vẫn xem xem đối phương là tình địch. ...

Nguyễn Nhu không biết Một Hai Ba có đối xử với Cuộn Cuộn theo cách tương tự hay không, nhưng cô có thể cảm nhận rõ ràng Một Hai Ba không thích cô ở bên Cuộn Cuộn, hay nói cách khác, Một Hai Ba không thích cô ở cùng bất kỳ giống đực nào.

Nguyễn Nhu không thể thay đổi suy nghĩ của anh, nhưng cô thực sự không thể cắt đứt mối quan hệ với Cuộn Cuộn ... Suy cho cùng, Cuộn Cuộn là đứa trẻ do chính cô nuôi dưỡng. Tình yêu không có, tình thân luôn có, thỉnh thoảng ghé vào trò chuyện cũng cần thiết, phải không?

… Cũng giống như khi bạn về quê vào dịp năm mới, bạn phải giả vờ nhiệt tình, chúc tết nhà những người thân mà bạn không quen biết.

Nguyễn Nhu nghĩ vậy ... nhưng Một Hai Ba rõ ràng không nghĩ vậy ...

Dù anh không biết thế nào là tình yêu, thế nào là duy nhất , nhưng ít nhất anh biết bây giờ Nguyễn Nhu là bạn đời của anh, anh bắt đầu cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy cô đi cùng những giống đực khác.

… Đúng, Một Hai Ba không phải là hũ dấm, nên nếu khó chịu nhỏ này ở lúc thường, nó sẽ trôi qua như một khó chịu nhỏ, nhưng bây giờ, khi tính tình nóng nảy, khó chịu nhỏ này sẽ được kính lúp tự động phóng thành thiên thạch khổng lồ, khiến anh muốn làm ngơ cũng không thể làm ngơ.

…………

Hôm đó, Một Hai Ba đã va vào tường trong hang quá mạnh, vô tình làm mình văng ra ngoài, nằm trên mặt đất rêи ɾỉ nửa ngày.

Nguyễn Nhu bất lực thở dài, sau khi bôi thuốc cho anh, cô chợt nhớ ra mình đã lâu không giúp Cuộn Cuộn dọn dẹp vệ sinh hang đất, bây giờ không biết trông đã bẩn đến mức nào.

Thấy Một Hai Ba vẫn còn choáng váng, cũng không biết có phải đã ngủ không, cô muốn kéo anh ngủ trong vỏ trứng, tuy nhiên cô quá yếu không thể kéo anh nhúc nhích nửa phần. Đành phải để anh chật vật nằm dưới đất.

Nguyễn Nhu cầm chổi đi đến hang Cuộn Cuộn, anh chàng đang ngủ trưa, sau khi tỉnh dậy thấy Nguyễn Nhu liền vui vẻ nhảy lên chào đón.

Cuộn Cuộn vốn không cần ngủ trưa, theo lẽ thường, thời gian này cậu ở trong rừng vội vàng săn thú. Muốn trách chỉ có thể trách nhím Thú tam trường quái tính quá độ, tính tình hỏa bạo chạy đến rừng giương oai, đạp cây nhảy xuống hồ, làm cho rừng rậm một mảnh gà bay chó sủa, mấy ngày này thậm chí còn tụ tập đánh hội đồng, bọn họ không phân chia địch ta, chỉ vẫy tay là lên.

Sau một hồi đánh nhau, vỡ đầu chảy máu mới bình tĩnh lại, sau khi tan đàn xẻ nghé, chúng về nhà nghỉ ngơi.

Chỉ khổ Cuộn Cuộn và nhóm Thú tam trường độc thân tính tình ôn hòa, vô duyên vô cớ bị cuốn vào sự kiện đánh hội đồng, họ chỉ có thể ngủ trong hang vào ban ngày và ra ngoài kiếm thứ gì đó để ăn vào ban đêm.

Vì vậy, Nguyễn Nhu đã mang theo một ít cua luộc còn lại tối qua cho Cuộn Cuôn, lại đúng là món ăn yêu thích của Một Hai Ba