Chương 26: Những điều kỳ lạ trong sinh cảnh ...

Phần 63

Kết quả của việc kiên quyết chiến đấu Một Hai Ba đến cùng là Nguyễn Nhu mệt mỏi đến mức không thể rời khỏi giường trong ba ngày. Những việc nhỏ như ăn, uống… đều cần Một Hai Ba giúp. Cô cũng yên tâm tận hưởng sự phục vụ chăm sóc của anh.

Trong ba ngày không thể rời khỏi giường, Lam đã đến đây hai lần, vẫn theo dõi con trai Một Hai Ba dưới chiêu bài đi giao đồ ăn.

Vì Nguyễn Nhu không thể ra khỏi giường nên người đón khách được đổi thành Một Hai Ba. anh coi lời Nguyễn Nhu nói như gió thoảng bên tai, khi nhìn thấy Lam, ngay từ cái nhìn đầu tiên anh đã vồ lên như con báo, khiến Lam sợ hãi chạy trốn.

Đối với chuyện này, Nguyễn Nhu đã chiến tranh lạnh với Một Hai Ba một ngày, cho dù anh giả vờ đáng thương như thế nào, cũng không nói một lời với anh.

Khi Lam lại đến giao đồ ăn lần thứ hai, Một Hai Ba cuối cùng cũng kìm nén được bản năng tấn công ngoại tộc, đoạt lấy con mồi từ móng vuốt của Lam với vẻ mặt khó chịu, rồi lại chui vào hang với vẻ mặt khó chịu.

Anh mở rộng tay và bước đến trước mặt Nguyễn Nhu vài lần, dường như muốn chứng minh vừa rồi anh không làm gì Lam. Sau đó, Nguyễn Nhu mới giải trừ chiến tranh lạnh, nở một nụ cười chấp thuận.

Sau này Lan quay lại, Nguyễn Nhu để Một Hai Ba đi cùng cô gặp Lam. Một Hai Ba không đối xử đặc biệt với Lam, nhưng anh cũng không xúc động mãnh liệt xông lên khi gặp Lam nữa.

Một Hai Ba không phản ứng mạnh mẽ như vậy khi nhìn thấy thỏ trắng thỏ, có lẽ do thỏ trắng thỏ quá yếu ớt còn Lam lại cao lớn mạnh mẽ. Các loài động vật sẽ phản ứng với các mối đe dọa tấn công của các chủng tộc khác, khi chúng nhìn thấy chủng tộc khác có sức mạnh chiến đấu tương đương với chủng tộc của chúng.

Do đó, Một Hai Ba, chọn Nguyễn Nhu làm bạn lữ cũng chứa đựng một yếu tố này.

Tuy nhiên kiếp này Lam và Một Hai Ba không thể nào có thể sống hòa thuận trong cùng một hang động được, Nguyễn Nhu chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian để cho Lam có thể nhìn con trai mình nhiều hơn.

Mặt khác, thời gian gần đây Cuộn Cuộn cũng đã tỉnh dậy vài lần. Nguyễn Nhu đã lâu không gặp cậu khi cậu không ngủ. Mấy lần trước thằng nhỏ này có tỉnh dậy vì đói bụng, ăn xong lại lăn ra ngủ, không biết đến thăm Nguyễn Nhu và Một Hai Ba.

Lần đầu tiên Nguyễn Nhu nhìn thấy Cuộn Cuộn mắt ngái ngủ xuất hiện trước cửa hang của mình, cô nghĩ rằng mình bị ảo giác, nhưng cô đột nhiên phản ứng khi cậu vẫy đuôi về phía cô nhưng bị Một Hai Ba đá một cái, Cuộn Cuộn mới thực sự tỉnh táo.

E hèm, về cú đá của Một Hai Ba ... Cuộn Cuộn có thể được coi là Thú tam trường trưởng thành, là phụ nữ đã có gia đình nên tránh tiếp xúc với người khác giới.

Sau khi Cuộn Cuộn thức dậy, cậu ở trong hang Một Hai Ba không bao lâu thì quay về ngủ, sau đó, cậu đến vài lần nữa, mỗi lần ở lại lâu hơn lần trước.

Nguyễn Nhu nghĩ, hiện tượng này có nghĩa là mùa đông sắp qua, mùa xuân sắp đến?

Nếu được như vậy thì thật tuyệt, lâu rồi cô không chạy trong rừng, mùa xuân là mùa vạn vật hồi sinh, tràn đầy sức sống, cô muốn tranh thủ mùa tốt lành này để rèn luyện thân thể. Buồn chán trong một mùa đông, không đi đâu quá xa, chức năng của cơ thể chắc hẳn đã bị suy giảm rất nhiều.

Khi thời tiết trở nên ấm hơn, những con chim kiếm sống trên các rạng đá cách đó không xa bắt đầu lần lượt bay về phía bắc.

Điều này làm cho Nguyễn Nhu hơi buồn, bởi vì một ngày nào đó, Lam sẽ theo chúng rời khỏi đây bay về phía bắc.

Vì vậy, Nguyễn Nhu đã cố gắng nhiều hơn để kéo dài thời gian những lần Lam đến gặp Một Hai Ba, thậm chí cô còn mang một số đồ ăn nhẹ và đồ ngọt để tiếp đãi Lam.

Gần đây ánh mắt Một Hai Ba nhìn Lam không còn dữ tợn nữa, có vẻ hơi vui mừng. Chắc anh nhìn thấy đám chim kiếm xung quanh mình lần lượt bay đi, nên anh đoán Lam, người mà anh không thích, sẽ sớm rời đi.

Một Hai Ba đoán đúng. Vào một buổi sáng sớm, Nguyễn Nhu đang mơ một giấc mơ tuyệt vời trong vòng tay của Một Hai Ba, đột nhiên nghe thấy một tiếng "nha nha" nhẹ nhàng mang theo thất lạc từ bên ngoài truyền vào hang.

Nguyễn Nhu mơ màng dụi mắt chui ra khỏi vỏ trứng, trong lòng lẩm bẩm sao hôm nay Lam đến sớm thế.

Khi vừa bước ra ngoài hang, cô đã bị tư thế nhảy xuống của Lam làm giật mình.

Trên người Lam khiêng kín con mồi, bước đi nặng nề, không vững.

Lam đặt tất cả con mồi xuống đất, rồi dùng đầu đẩy chúng xuống hang phụ chứa thức ăn.

Nguyễn Nhu xua tay hô lớn: "Ô … Lam không cần nhiều như vậy ... Chúng tôi có đủ đồ ăn, không cần mang cho chúng tôi..."

Lời nói của Nguyễn Nhu đột nhiên dừng lại, trong lòng dâng lên một cảm giác u sầu, cô mở miệng, hơi sợ hãi hỏi: "Lam … bây giờ Lam phải đi sao?"

Lan gật đầu chim, rồi lưu luyến nhìn vào hang.

Một Hai Ba còn đang ngủ, Nguyễn Nhu nói nhanh: "Chờ đã, tôi gọi Một Hai Ba dậy!"

Nguyễn Nhu định quay người chạy, nhưng Lam đã vươn móng chim ra đè cô xuống đất, lắc đầu chim với cô.

“Không nên?” Nguyễn Nhu kinh ngạc mở to mắt, “Lam không muốn gặp Một Hai Ba sao?

Lan vẫn im lặng, nhưng móng chim vẫn ấn chặt Nguyễn Nhu khiến cô không thể nhúc nhích.

Nguyễn Nhu dần bình tĩnh lại, cô bắt đầu suy nghĩ vấn đề từ góc độ của Lam.

Lam là một chú chim thông minh, Lam cũng biết con trai mình đã quên mình từ lâu, không muốn gặp mình, biết đâu nó sẽ nhảy cẫng lên sung sướиɠ khi biết Lam sắp rời đi?

Lam không muốn nhìn thấy cảnh tượng đau buồn như vậy nên Lam đã chọn cách trốn tránh, lúc Một Hai Ba không biết rời đi một cách âm thầm.

Nguyễn Nhu cuối cùng cũng gật đầu nói: "Được rồi, tôi sẽ không gọi anh ấy."

Lam nhấc móng chim của mình ra, để Nguyễn Nhu rời khỏi, để cho cô đứng lên.

Nguyễn Nhu nhanh chóng chạy vào hang một lần nữa, nhưng thay vì đánh thức Một Hai Ba, cô lấy ra một bức chân dung của Một Hai Ba.

"Cái này cho Lam ..." Nguyễn Nhu nhét vào tay Lam tác phẩm cô đã làm lúc nhàm chán.

Lam tò mò nhìn thứ trong bàn chân của mình, và nhận ngay ra hình bóng quen thuộc trong bức tranh lập tức vui vẻ nhận lấy.

Lúc này, tiếng gọi của những con chim kiếm khác không xa phía sau Lam truyền đến, có vẻ như người bạn đồng hành của Lam đang thúc giục cất cánh.

“Lam thật sự không nói lời tạm biệt Một Hai Ba sao ?” Nguyễn Nhu ngập ngừng hỏi.

Lan lắc đầu chắc nịch.

Nguyễn Nhu thở dài, sau đó cố gắng nở một nụ cười thân thiện, bước tới ôm lấy Lam, nhẹ nhàng nói: "Thuận buồm xuôi gió ..." Một lúc sau, "Mẹ chồng của con."

Nguyễn Nhu không cảm thấy kỳ lạ như cô tưởng tượng khi xưng hô như vậy với một con chim khổng lồ.

Lam cũng dùng đôi cánh vỗ nhẹ Nguyễn Nhu, cuối cùng nhìn vào hang trên mặt đất, sau đó quay người đi về phía bạn bè của mình mà không quay đầu lại.

Lam dẫn đầu bay lên trời xanh, vỗ cánh một cách mạnh mẽ vững vàng, bóng dáng màu xanh lam ưu việt mạnh mẽ dần dần hòa quyện với bầu trời, dường như huyễn hoặc, cuối cùng biến thành kích thước bằng hạt gạo nhỏ.

Nguyễn Nhu nhặt một mẩu lông vũ màu xanh trên mặt đất trân trọng cất vào túi áo.

Một Hai Ba vẫn chưa thức dậy cho đến sáng hôm sau, cả ngày hôm đó cả người anh cảm thấy không ổn lắm. Dường như anh đã quen với sự “quấy rối” hàng ngày của Lam, giờ chỉ cần có động tĩnh nhỏ ngoài hang là Một Hai Ba sẽ ngoài xem, không thấy Lam thì anh cũng không thất lạc. Bên ngoài có tiếng động, anh sẽ đi ra ngoài ngó ngó.

Nguyễn Nhu không nói với anh Lam đã rời đi. Một Hai Ba không đần, không cần cô nói anh cũng tự mình đoán ra được, nhưng ngay cả như vậy thói quen khi nghe thấy tiếng động bên ngoài hang thì ra ngó ngó. Hơn nữa anh rất nhạy cảm với âm thanh " nha nha ".

Một ngày nọ Nguyễn Nhu không thể không nhắc đến "Lam là mẹ của anh" với Một Hai Ba, nghe xong, Một Hai Ba không có phản ứng gì lớn, anh dụi dụi vào lòng Nguyễn Nhu rõ ràng không vui mà kêu lên hai tiếng.

Nguyễn Nhu hỏi: "Nếu sau này gặp lại Lam, anh vẫn vồ Lam sao?"

Một Hai Ba lắc tai.

Phần 64

Sắp đến mùa xuân, Thú tam trường dần trở nên có tinh thần, bắt đầu thường xuyên chui ra khỏi hang.

Gần đây, một hiện tượng rất kỳ lạ đã xuất hiện trong sinh cảnh - Thú tam trường cái lần lượt bỏ bạn tình, rời bỏ nơi sinh sống, một mình không biết đi đâu.

Nguyễn Nhu vốn nghĩ rằng những Thú tam trường cái này đã cãi nhau với bạn đời của mình nên mất bình tĩnh, bỏ nhà đi. Nhưng cô dần dần phát hiện ra có điều gì đó không ổn - làm sao có thể có nhiều Thú tam trường cái đột nhiên cãi nhau với bạn lữ của mình như vậy được!? Hơn nữa, chuyện tình cảm giữa Thú tam trường luôn rất êm đềm, êm ấm, chưa bao giờ xảy ra hiện tượng bất hòa trong tình cảm.

...... Những lý do khiến Thú tam trường cái rời bỏ bạn tình và nơi sinh sống của chúng hẳn không đơn giản như vậy!

Bên ngoài hang động Nguyễn Nhu nhìn thấy một Thú tam trường đực đang chào tạm biệt một Thú tam trường cái. Thú tam trường cái càng lúc càng đi xa dưới ánh mắt miễn cưỡng của Thú tam trường đực, bước chân của cô ấy rất nhỏ và chậm, hiển nhiên là không muốn rời đi. Nhưng ngay khi cô ấy định quay lại, chạy về phía thú đực, thú đực sẽ gầm lên với bộ mặt hung ác, giả vờ cắn cô ấy và đuổi cô ấy đi.

Điều này khiến Nguyễn Nhu rất khó hiểu, hai Thú tam trường không nỡ xa nhau, tại sao chúng lại phải rời xa nhau?

... Những chuyện tương tự vẫn đang xảy ra, những Thú tam trường cái trong sinh cảnh đã đã đi hơn nửa, số còn lại lần lượt bị những con đực miễn cưỡng xua đuổi.

Nếu con cái do dự không đi, con đực sẽ tấn công chúng mà không do dự cắn chúng cho đến khi chúng đi mới thôi.

Hành vi này thực sự khó hiểu.

Đây không phải là thế giới của văn cẩu huyết, sẽ không có những âm mưu “nữ chính phát hiện nam chính là anh ruột của mình nên cô phải bỏ đi”, cũng sẽ không có chuyện “Nam nữ chính không xứng đôi, nữ chính bị cha mẹ nam chính cưỡng ép đuổi đi ”. Vậy đâu là nguyên nhân dẫn đến sự chia cách này của Thú tam trường?

Nguyễn Nhu đang suy nghĩ về vấn đề phức tạp này trong đầu, lo lắng quay đầu lại, nhìn về phía Một Hai Ba đang cúi đầu liếʍ từ trên xuống chân cô. Trong lòng cô có một chút bất an, cảm giác đó chưa bao giờ phai nhạt, nó đã phát triển đến cực điểm với sự ra đi của Thú tam trường cái cuối cùng trong sinh cảnh.

Nguyễn Nhu hiện là giống cái duy nhất trong sinh cảnh này, Một Hai Ba cũng là Thú tam trường đực duy nhất không xua đuổi bạn tình của mình.

... Anh sẽ đối xử với cô như thế nào?