Chương 22: Quái thú cũng có mùa xuân ...

Phần 56

Kể từ đó, mối quan hệ Một Hai Ba của Nguyễn Nhu dường như thân thiết hơn rất nhiều.

Ít nhất bây giờ Nguyễn Nhu có thể tìm ra nhiều cách đe dọa để Một Hai Ba nghe lời cô hơn. Ví dụ, đêm nay sẽ khác, đêm mai sẽ khác và nó sẽ khác với những đêm còn lại trong cuộc sống.

Trên thực tế, ngay cả khi Nguyễn Nhu không nói bất cứ điều gì đe dọa Một Hai Ba, anh vẫn sẵn lòng nghe theo lời cô và làm theo ý cô.

Nguyễn Nhu cảm thấy biểu hiện gần đây của Một Hai Ba quá khác so với lần đầu tiên nhìn thấy anh ... Bây giờ anh càng ngày càng giống một mèo mẹ quyến rũ thích làm nũng, thích dính người trước mặt cô, cô là người chủ chịu trách nhiệm cho ăn "thịt" ……

Nguyễn Nhu thậm chí còn cảm thấy nếu trong tương lai họ có con, anh sẽ vội vàng mang đứa bé theo.

Ngoài ra, cô cũng ghi lại cảnh giường chiếu đầu tiên của mình với Một Hai Ba trong cuốn nhật ký "Những ngày tháng bị quái thú ăn "thịt"" bằng ngôn ngữ rất trong sáng. Trong cuốn nhật ký đó, thường xuyên xuất hiện câu "Bàn tay anh như mang theo dòng điện lướt nhẹ trên cơ thể trắng như tuyết của tôi" hay "Tôi rụt rè vùi mặt vào ngực anh, như thể một khối băng dịu dàng tan chảy trong nhiệt tình của anh." Những câu đạo đức giả như "trong lòng nhiệt tình" khiến Nguyễn Nhu cảm thấy hơi buồn nôn.

Nhưng cô không cảm thấy sai, khi buồn chán, cô lấy cuốn sổ này ra lật xem, sau đó cô lăn lộn tự cười nhạo trên mặt đất .

Vì đã có sinh hoạt XXX nên Nguyễn Nhu phải vào rừng tìm một loại cây có tên là hạt điều, ngoài việc cho quả ngon thì nó còn có một tác dụng hữu ích hơn nữa, đó là vỏ cây có thể dùng tránh thai sau khi pha.

Cô không dám vào rừng một mình, vì vậy cô kéo Một Hai Ba đi cùng.

Nhìn thấy Một Hai Ba không biết mệt mỏi lột vỏ giúp cô, còn ngây ngốc cầm vỏ cây lấy lòng cô, Nguyễn Nhu đột nhiên thấy áy náy và không đành lòng. Một Hai Ba đương nhiên không biết rằng những miếng vỏ cây tưởng chừng đơn giản này lại có thể gϊếŧ chết hàng ngàn đứa con của mình, nhưng Nguyễn Nhu biết còn biết tường tận, cuối cùng cô không đành lòng ăn vỏ cây ... chuyển sang cho Cuộn Cuộn làm đồ ăn nhẹ, tiểu ngốc xít đã ăn nó một cách vui vẻ.

Nguyễn Nhu thầm cầu nguyện rằng tác dụng tránh thai của vỏ cây chỉ có tác dụng với phụ nữ và vô hại với đàn ông, nếu không cô sẽ tự trách mình cả đời vì phá hỏng hạnh phúc của Cuộn Cuộn.

PHẦN 57

Mùa đông lạnh giá thực sự đến sớm, trong rừng không có mấy dấu hiệu của sự sống, Thú tam trường cũng biến thành những trạch nam, nữ otaku không ra khỏi hang, suốt ngày nằm trên đất ngủ hoặc ăn. Tuy nhiên, những con chim kiếm vẫn rất cần mẫn bay lượn trên bầu trời, giống như không sợ lạnh chút nào, chúng cũng càng ngày càng vô tư giành giật thức ăn của Thú tam trường.

Chỉ lạ là Thú tam trường dường như chỉ ngủ, không thèm để ý tới bọn chúng.

"Thú tam trường thật sự muốn ngủ không ăn !!" ... Điều này thực sự khiến Nguyễn Nhu sửng sốt.

Như câu nói, "Dân lấy ăn làm trời", loài thú coi thức ăn và lãnh thổ tương đương với tính mạng, ngay bây giờ chúng cho phép những con chim kiếm cướp thức ăn của chúng ... Điều này thực sự khó tin.

Nguyễn Nhu quay đầu nhìn Một Hai Ba người lờ mờ ngủ trong vỏ trứng mấy ngày nay, trùng hợp anh vừa mới tỉnh dậy, ngáp xong liền nhìn cô chăm chú với ánh mắt tò mò “Tại sao lại em không đi ngủ."

Nguyễn Nhu muốn hét vào mặt anh - Mẹ kiếp, em đã ngủ với anh một ngày một đêm! Còn ngủ nữa!? Nếu cô ngủ tiếp, cô sẽ trở thành người đẹp ngủ trong rừng!

Nguyễn Nhu nén giận, lắc đầu nói: "Em không muốn ngủ."

Một Hai Ba chớp đôi mắt sáng của anh, lại nhìn cô chăm chú: "Nếu không ngủ, chúng ta hãy làm việc khác đi?"

Nguyễn Nhu thở dài, rồi bất lực gật đầu.

... Cô thà làm chuyện xấu xa với Một Hai Ba vào một ngày lạnh giá còn hơn ngẩn người nhìn chằm chằm vào khuôn mặt an tĩnh say ngủ của anh.

Một Hai Ba còn cho cô mặc một chiếc áo khoác để che lạnh, còn lại cô đã bị lột sạch hoàn toàn, một cái đuôi quấn lấy vòng eo thon thả của cô, hai cái đuôi còn lại quấn lấy cặp đùi đang run rẩy của cô, mở ra hoàn toàn như bị bổ chân. Anh giơ ba đuôi và nhấc Nguyễn Nhu lên không trung.

Nguyễn Nhu khẽ cau mày nói: "Em lạnh ..." Âm cuối kéo dài run rẩy.

Một Hai Ba quay lại ném vài khúc gỗ vào đống lửa đang cháy làm lửa cháy to hơn.

Anh hạ Nguyễn Nhu xuống một chút, sau đó động thân tiến thẳng vào nơi non hồng giữa hai bờ trắng tuyết, bắt đầu chơi tới tận trời.

Nguyễn Nhu ngâm nga một tiếng A..., cố gắng vươn tay muốn ôm lấy thân thể ấm áp của Một Hai Ba, nhưng đáng tiếc cô bị anh treo ở trên không nên cô chỉ có thể ôm không khí.

Trên thực tế, Một Hai Ba không cần nỗ lực để để di chuyển cơ thể của mình, bởi vì bộ phận đó của anh cũng có thể kéo dài rút ngắn giống như tay chân của anh, anh có thể dễ dàng ra vào cơ thể của Nguyễn Nhu. Nhưng có lẽ do bản năng của con đực. Khi quan hệ tìиɧ ɖu͙©, họ cảm thấy lắc hông sẽ thoải mái hơn, vì vậy Một Hai Ba không cảm thấy lãng phí thể lực mà đu đưa thân thể.

Nguyễn Nhu thực sự không thích bị treo lơ lửng trên không trung để làʍ t̠ìиɦ như thế này, điều này khiến cô cảm thấy như có một cái ống đang luồn vào mình mà thôi, không có sự quan tâm và chăm sóc dịu dàng của đối phương, mặc dù Một Hai Ba thích sử dụng tư thế này.

Cuối cùng Nguyễn Nhu đã được đặt trong vòng tay của Một Hai Ba để thừa nhận sự tấn công dữ dội của anh. Chỉ khi cô thực sự cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của anh, cô mới có thể thư giãn và tận hưởng.

………… Cuối cùng, cô vẫn không thể không phàn nàn, Một Hai Ba, tại sao phần dưới của anh vẫn còn phát triển lớn thế, cô gái nhỏ thực sự không vừa với anh TAT

Sau một trận mây mưa, không hiểu sao Một Hai Ba lại ghé vào tai Nguyễn Nhu không biết thì thầm cái gì, rồi anh lại mê man chìm vào giấc ngủ.

Nguyễn Nhu không nhịn được mà tát nhẹ anh một cái nói: "Đừng ngủ! Nếu không, đêm nay của anh sẽ khác, đêm mai sẽ khác, cả đời này cũng sẽ khác . "

Một Hai Ba đột nhiên tinh thần hơi nâng lên, có chút đau lòng nức nở.

Nguyễn Nhu đắc ý từ trong túi bụng bò ra, bò dọc theo cái bụng không lông nằm ở trên ngực ann, xấu xa vén tóc nói: "Anh không được ngủ, ở cùng em, nói chuyện phiếm với em."

...... Ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy xấu hổ. Một Hai Ba trò chuyện với cô sao được, anh ấy tối đa sẽ là người lắng nghe, còn cô dường như đang nói chuyện với chính mình.

“ Tóm lại anh không được ngủ, phải ở cùng em.” Nguyễn Nhu nói thêm.

Một Hai Ba miễn cưỡng gật gật tai, sau đó quay đầu lại tránh tầm mắt của Nguyễn Nhu, ngáp dài.

Nguyễn Nhu ôm Một Hai Ba khóc, nói: "Đừng nói với em, anh là động vật cần ngủ đông ... Em thực sự không thể chấp nhận. Một mùa đông dài như vậy, em phải cô đơn lạnh lẽo đối diện với " thi thể" anh sao? "

…………

Một Hai Ba không đáp lại lời của Nguyễn Nhu, có lẽ vì anh không hiểu. Mặc dù Một Hai Ba có thể hiểu ngôn ngữ con người, nhưng khi Nguyễn Nhu nói dài nói nhanh, hoặc rút ra một số câu như "Thần ngựa đều là mây" v.v, thì anh không thể hiểu được và chỉ có thể ngẩn người.

Nguyễn Nhu không hỏi thêm nữa, vì cô thấy Một Hai Ba rất nhanh đã ngủ.

Cô cho rằng câu hỏi của mình cũng đã được giải đáp, Thú tam trường đúng là động vật ngủ đông.

Sau đó cô cũng không nghĩ nhiều, vừa nãy thể lực của cô cũng tiêu hao, cô nằm theo tư thế của Một Hai Ba chợp mắt.

Trời tối, cô tỉnh dậy, nhưng Một Hai Ba vẫn đang ngủ, ngủ rất say còn ngáy, như sợ người khác không biết mình đang ngủ.

Nguyễn Nhu nhìn chằm chằm khuôn mặt đang say ngủ của anh, sau đó than thở như một người phụ nữ bị bỏ rơi: "Nếu anh thực sự dám ngủ một mùa đông, lao động và quản lý chắc chắn sẽ trật bánh vào mùa xuân tới!"

Nguyễn Nhu mặc một chiếc áo khoác bò ra khỏi hang. Cô muốn đi sang hang bên cạnh nói chuyện tâm sự với Cuộn Cuộn. Nhưng cô thấy Cuộn Cuộn ngủ sâu và ngon hơn Một Hai Ba. Có thức ăn thừa xung quanh hang, cũng không biết chất đống mấy ngày rồi.

Nguyễn Nhu bất lực lắc đầu, cảm thấy bụng cũng hơi đói, vì vậy cô bò đến hang phụ được đặc biệt làm để trữ thức ăn, chọn một con gấu trúc màu đỏ rồi kéo nó về.

Sau khi dành thời gian nướng thịt gấu trúc, Nguyễn Nhu đã xé một miếng lớn, đặt nó lên mũi của Một Hai Ba nhằm dụ dỗ anh. Anh chàng này thực sự không thể chịu được sự cám dỗ, sau một lúc anh thức dậy duỗi eo ra khỏi vỏ trứng ăn tối.

Nguyễn Nhu giận dữ ngồi trong góc ôm đủ thịt nướng, cách Một Hai Ba khá xa, ai bảo anh lạnh nhạt cô cả một ngày.

Một Hai Ba là người đầu óc thẳng tắp, nếu bạn không giải thích rõ lý do, chắc chắn anh sẽ không đoán ra được, sẽ chỉ nhét đồ ăn vào tay hoặc kéo bạn đi ngủ.

Nhưng lần này anh thật thông minh hiểu được tại sao Nguyễn Nhu không vui, sau bữa tối lần đầu tiên anh không đi ngủ mà đưa Nguyễn Nhu ra ngoài đi dạo. Nguyễn Nhu vui sướиɠ nhảy dựng lên.

Nguyễn Nhu đi phía trước, quay đầu lại nói: "Anh nên quan tâm, ân cần với em. Em không cần ngủ đông. Nhìn anh ngủ sẽ chán, thỉnh thoảng anh nên dẫn em đi chơi."

Một Hai Ba gật đầu đưa tai ra sau, lắng nghe.

Một cơn gió lạnh thổi qua, như xuyên vào tận xương tủy của con người. Nguyễn Nhu không khỏi rùng mình, sau đó cô bị Một Hai Ba - người đang ở phía sau bế lên nhét vào túi bụng ấm áp. Đây luôn là nơi nóng nhất trên cơ thể anh.

Trên thực tế, nhiệt độ trên bờ biển vào mùa đông cao hơn trong đất liền, và khí hậu trên lục địa này không quá khắc nghiệt, mùa hè không quá nóng, mùa đông không đột ngột có bão tuyết.

Nguyễn Nhu không thể không quấn áo khoác xuống và vùi đầu vào bụng Một Hai Ba. Cô vốn tưởng rằng mùa đông đầu tiên mà con người trải qua ở một thế giới khác sẽ rất khó khăn và nguy hiểm, nhưng bây giờ mọi chuyện dường như không hoàn toàn như thế. Ít nhất cô vẫn có một chiếc túi ấm bụng như cái lò nướng, bất kể gió và tuyết dữ dội thế nào vẫn ủ ấm cô.

Hừ hừ, mùa đông đến rồi, mùa xuân sẽ không còn xa nữa.

~~~~````

Tác giả có chuyện muốn nói: Ta phát hiện ta có một tật rất xấu xa ... Mỗi lần sau chương H đầu tiên của nam chính và nữ chính, ta không thể không viết tiếp H = =. Vì vậy, bạn có cơ hội xem H hai lần liên tiếp, hahaha ...