Chương 16: Cảm giác hôn lưỡi với quái thú ...

Phần 45

Nguyễn Nhu quay trở lại chiếc xe tải với Một Hai Ba. Nếu anh tiếp tục nhìn như thế này thêm nữa, cô lo lắng trong cơn tuyệt vọng anh sẽ thực sự lao về phía trước gϊếŧ người.

Nguyễn Nhu lái xe tải khỏi nơi cư trú thật xa, sau khi chắc chắn tâm trạng Một Hai Ba đã bình tĩnh lại, cuối cùng cô không kìm được mà ngáp dài, chợp mắt trên tay lái.

Trong lúc cô đánh cờ với Chu Công, Một Hai Ba vào rừng săn được một con gấu trúc về. Anh giao gấu trúc cho Nguyễn Nhu như một học sinh đang nộp bài tập về nhà, Nguyễn Nhu đột nhiên có ảo giác cô trở thành bà quản gia. Một giây tiếp theo, cô cảm thấy mình bây giờ không khác gì con gấu trúc, dưới mắt ai cũng có quầng thâm.

Nguyễn Nhu không nỡ ăn chính mình, mà bụng cô cũng không đói lắm nên ném con gấu trúc đã chết sang một bên, sau đó gọi Một Hai Ba tới, bò bằng hai chân chui vào túi bụng của anh, nhắm mắt tiếp tục ngủ.

Một Hai Ba ôm cô nằm nhẹ nhàng trong thùng xe, học theo kiểu tóc thường ngày anh cố gắng chải đầu cho cô, nhưng móng tay sắc nhọn của anh gần như đâm vào da đầu cô, Nguyễn Nhu giật mình kêu lên, anh nhanh chóng thu vuốt lại, không dám di chuyển nữa.

Nguyễn Nhu cảm thấy thích thú với hành động này của anh, bỗng nhiên cô muốn trêu chọc anh.

"Một Hai Ba, đưa vuốt cho tôi."

Một Hai Ba ngoan ngoãn đặt vuốt của mình vào lòng bàn tay của Nguyễn Nhu, Nguyễn Nhu cười nắm lấy vuốt của anh rồi lắc nó.

"Một Hai Ba, thè lưỡi."

Một Hai Ba lớn lên ngoan ngoãn, đưa lưỡi ra và liếʍ mũi của Nguyễn Nhu. Nguyễn Nhu bóc một viên kẹo đặt lên lưỡi anh, anh lập tức dùng lưỡi cuộn viên kẹo lại, cho vào miệng, tận tình nuốt xuống.

Khi Nguyễn Nhu cho anh ăn một viên kẹo khác, anh đột nhiên đưa lưỡi vào miệng Nguyễn Nhu từ chối viên kẹo Nguyễn Nhu cho. Anh giữ để Nguyễn Nhu ngậm lấy và nuốt kẹo vào, sau đó anh mới rút lưỡi ra.

Nguyễn Nhu không biết đây có được tính là một nụ hôn lưỡi hay không, chắc chắn là có nếu với con người, nhưng đối với động vật, chẳng qua chỉ là một cách cho ăn thân mật hơn.

Nói thế nào nhỉ ... cảm giác quấn giao cùng Một Hai Ba khác hẳn với đàn ông bình thường. Một Hai Ba không có môi, Nguyễn Nhu chỉ có thể hôn lên cằm anh, giống như hôn qua một lớp thủy tinh, chỉ có chiếc lưỡi mở rộng mới có thể giao tiếp.

Lưỡi Một Hai Ba có thể kéo dài rất dài, tinh nghịch thò vào, suýt chút nữa chui vào cổ họng của cô, Nguyễn Nhu ho khan vài tiếng, suýt chút nữa thở không ra hơi, anh mới giật mình, ngoan ngoãn rút đầu lưỡi ra.

Sau khi cho nhau ăn vài viên kẹo, Nguyễn Nhu thực sự rất mệt mỏi, mặc kệ Một Hai Ba có quấy rối thế nào cô cũng không để ý đến anh, bây giờ cô cần ngủ một giấc thật ngon.

Phần 46

Trong khi Nguyễn Nhu đang ngủ, Một Hai Ba cố gắng bình tĩnh mà nhắm mắt, cố gắng ngủ cùng cô, nhưng không có giường vỏ trứng anh thực sự không ngủ không quen, anh trở mình vài lần cũng không ngủ được, ngây ngốc nhìn vào má Nguyễn Nhu.

Lúc này thế giới bỗng nhiên an tĩnh, trong không khí chỉ có âm thanh hô hấp trầm thấp của Nguyễn Nhu, truyền vào tai anh rất yên tâm. Một Hai Ba không nhịn được thè lưỡi nhấm nháp đôi môi Nguyễn Nhu một lần nữa.

Không biết bên ngoài trời bắt đầu mưa từ lúc nào. Khi Nguyễn Nhu thức dậy, mặc dù mưa đã tạnh, nhưng đường ướt, có nhiều bùn và chỗ trũng, yếu tố rủi ro khi lái xe cũng tăng lên rất nhiều.

Nguyễn Nhu chỉ có thể lái xe càng chậm càng tốt, nhanh hơn rùa một chút.

Đến tận khuya cô và Một Hai Ba mới về tới nơi Thú tam trường đã ngủ, không biết nhóm Cuộn Cuộn đã phát điên lên đi chơi ở đâu. Một Hai Ba nhanh chóng gọi một vài Thú tam trường trưởng thành đến và ngồi xuống bàn bạc điều gì đó.

Sau khi giải tán, Thú tam trường lần lượt tìm một mảnh đất khô ráo nằm ngủ. Một Hai Ba cũng bắt đầu tìm chiếc giường vỏ trứng của mình, chỉ có ở trong vỏ trứng thì anh ta mới có thể yên tâm ngủ được.

Không biết ai đã chuyển vỏ trứng ra mép suối, khi Một Hai Ba tìm thấy thì phát hiện một vị khách không mời mà đến đang nằm bên trong.

Trong vỏ trứng, Nima với mái tóc màu đỏ của được chải mượt mà, dường như cô ta vừa có một giấc ngủ ngon, lười nhác híp mắt kêu ngọt ngào với Một Hai Ba.

Mặt Nguyễn Nhu đột nhiên đen lại, dường như cô đã gần như quên mất sự xuất hiện không thể giải thích được của Nima trong hang của Một Hai Ba đêm đó.

Một Hai Ba vẫn còn thiếu cô một lời giải thích.

Một Hai Ba lôi Nima ra khỏi vỏ trứng, không thương tiếc ném cô ta sang một bên, rồi mang vỏ trứng trở lại chỗ cũ.

Đầu tiên anh bế Nguyễn Nhu vào, sau đó tự mình leo vào.

Nima thút thít van xin phía sau, nhưng Một Hai Ba chỉ đứng dậy trừng mắt nhìn cô ta, rồi lại nằm xuống và phớt lờ cô ta.

Nguyễn Nhu vuốt tóc Một Hai Ba và hỏi nhỏ: "Tại sao cô ta lại ở trong hang của anh đêm đó?"

Một Hai Ba dừng lại một chút, đầu anh nghiêng nghiêng như thể đang hồi tưởng. Một lúc sau, anh mở miệng nói "Aler" đang nói gì đó, Nguyễn Nhu có thể nghe rõ nhưng không hiểu được, cô phải dùng phương pháp phỏng đoán để tìm hiểu.

"Cô ta là bạn lữ của anh?"

Một Hai Ba lắc tai.

Nguyễn Nhu hơi an tâm, liền hỏi: "Vậy là tình một đêm của anh sao?"

............ Lần này Một Hai Ba không hiểu.

"Đó là ..." Nguyễn Nhu dùng sức đưa tay vào giữa hai chân của Một Hai Ba, chạm vào nơi đang ẩn nấp của anh, sau đó nói: " Ở đây của anh có đυ.ng vào cô ta không?"

Một Hai Ba thành thật lắc tai.

Nguyễn Nhu khó hiểu ... Không phải là bạn lữ hay tình một đêm, vậy tại sao một trống một mái ban đêm tụ họp trong hang làm gì?

Một Hai Ba không nói được và cũng không thể tự biện giải, vừa rồi Nguyễn Nhu thấy anh vô cùng thờ ơ với Nima, dường như không quan tâm đến cô ta, vì vậy cô đành tin anh là người trung thủy.

Nguyễn Nhu cuối cùng đã đưa ra một ý tưởng có thể thuyết phục bản thân. Đó là-----Nima đã cố gắng phát triển mối quan hệ bạn tình với Một Hai Ba, nhưng Một Hai Ba không đồng ý lại không thể đuổi cô ta đi, vì vậy cô ta ngủ trong góc hang.

Hmm … Cốt truyện nữ phụ và nam trúc không tệ!

Phần 46

Ngày hôm sau Nguyễn Nhu tự tỉnh dậy, không ai quấy rầy nên cô rất thoải mái.

Sau khi đứng dậy, mời đoàn Thú tam trường lên xe tải, bọn họ phải tiếp tục lên đường.

Hôm nay khi Nguyễn Nhu đang lái xe, Một Hai Ba ngồi bên cạnh anh liên tục cố gắng chỉ tay ra bên ngoài kính chắn gió. Lúc đầu, Nguyễn Nhu nghĩ rằng anh đang đuổi muỗi ruồi, nhưng sau đó cô nhận ra anh đang chỉ đường cho cô!

... Dù không biết Một Hai Ba muốn đi đâu, Nguyễn Nhu vẫn lái xe theo hướng anh chỉ dẫn.

Trong khu rừng này, Một Hai Ba cũng là người quen, nghe anh nói không sai.

Cuộc hành trình còn rất xa, dù muốn đến đích càng sớm càng tốt, nhưng để duy trì tinh thần và thể lực cho Thú tam trường, Nguyễn Nhu đã dành chút thời gian để hái một ít lá coca trên sườn đồi.

Loại lá này có thành phần chất kí©h thí©ɧ, sau khi nhai lá, Thú tam trường có thể duy trì trạng thái tỉnh táo, giảm cơn đói trên đường.

Nguyễn Nhu theo chỉ dẫn của Một Hai Ba đã lái xe trên lục địa hai ngày hai đêm, gần như tiêu thụ hết số dầu chứa trong xe tải. Vào sáng ngày thứ ba, cuối cùng họ cũng đến được nơi cần đến.

Nguyễn Nhu nhảy ra khỏi xe tải, những gì in vào mắt cô là một vùng biển xanh thẳm vô tận! Làn gió biển nhẹ nhàng khoan khoái cùng với nước biển mặn mòi thổi tới, mái tóc dài của Nguyễn Nhu tung bay trong gió.

Cô hơi nghi hoặc.

Thú tam trường có kế hoạch xây dựng lại nhà của họ ở đây sao?

Họ sẽ sống dưới biển?

Ngay sau đó những nghi ngờ của Nguyễn Nhu đã được giải đáp. Thú tam trường không có ý định lặn dưới biển, cách bãi biển không xa họ bắt đầu đào đất, điều này cho thấy bọn họ vẫn phải sống trong hang.

Một Hai Ba cũng chọn một mảnh đất không sản xuất được, bắt đầu cúi xuống đào đất. Cuộn Cuộn chọn ngay bên cạnh họ, Nguyễn Nhu mang theo chiếc xẻng nhỏ của cô đến giúp.

Một Hai Ba có vẻ hơi miễn cưỡng, thỉnh thoảng anh quay lại nhìn tiến độ Nguyễn Nhu và Cuộn Cuộn. Nguyễn Nhu không nhịn được cười khi bắt gặp ánh mắt trộm coi của anh.

Một Hai Ba, sau khi tự đào hố của mình, đã giúp Nima đào. Đây không phải là anh chủ động, mà Nima nói nếu anh không giúp cô ta đào hang, cô ta sẽ ngủ trong hang của anh.

Lần này người nhìn chằm chằm trở thành Nguyễn Nhu.

Sau khi đào xong hang, Thú tam trường siêng năng bắt đầu đi săn và chuẩn bị thức ăn cho đêm nay.

Trước kia sống trong rừng, họ thường săn bắt động vật trên cạn để làm thức ăn. Nhưng bây giờ thì khác, họ có nhiều sự lựa chọn hơn, họ có thể vào rừng để săn bắn hoặc bơi xuống nước để bắt một vài cá tôm tươi.

Hành động của Thú tam trường rất hiệu quả, nhiều Thú tam trường chạy về với thức ăn phong phú mà họ săn được, hất đuôi để khoe khoang với Thú tam trường khác.

Nguyễn Nhu lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, đứng dậy nhìn một đám Thú tam trường bận rộn trên bãi biển và biển xanh thẳm sau lưng, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác kỳ lạ khó tả.

Nhớ lại một câu trong "One Piece", Nguyễn Nhu không thể không bật ngón tay cái với Thú tam trường - đây là thế giới mới của họ!

... Không hổ là cuộc sống cô thích, hy vọng cuộc sống mới của Thú tam trường sẽ càng ngày càng tốt.