Chương 48: Chuyện khó nói

Mai bị đuổi thì chạy ù xuống phòng bếp ngồi vào bàn ăn, dù có sợ khi Hoàng tức giận nhưng cô bé biết Hoàng sẽ không giận mình lâu.

Mai là một cô bé hiếu động, vì vậy nên hành động của cô bé không gây quá nhiều sự chú ý cho Hương và Lan. Chỉ có Xuân ngồi đối diện là nhìn Mai bằng ánh mắt không của con nít.

Một lát sau Hoàng từ trên lầu xuống, sau khi ăn sáng và lườm cảnh cáo Mai một cái thì cậu phóng xe đi học.

Ngay sau đó Mai và Xuân cũng được Hương đưa đi học, còn Lan ở nhà dọn dẹp.

Lan sau khi dọn dẹp xong liền đi thẳng lên lầu và dừng chân ngay cửa phòng của Hoàng. Sau khi lưỡng lự một chút thì nàng khẽ đẩy cửa bước vào.

Đối với người thường, phòng Hoàng rất bình thường, còn đối với Lan thì phòng Hoàng cho nàng cảm giác rạo rực mà cả căn nhà này không thể đem lại.

Đó là bởi mùi đàn ông trong căn phòng, kể từ sau khi dậy thì cứ mỗi năm một lần vào thời điểm này Lan lại bị rơi vào trạng thái nốn lừng và kéo dài trong ít nhất 2 tháng, vì Lan không phải con người nên không thể xem đó là bệnh của người. Mai có tự tìm hiểu về những thông tin trên mạng, nàng thuộc một tộc thú nhân hình sói vậy nên nàng đã tìm thông tin về loài sói để kiểm tra.

Nàng đã biết được rằng cái cảm giác nàng gặp phải đó là cảm giác ham muốn tìиɧ ɖu͙©, hay gọi đơn giản là nàng tới mùa động dục.

Khi tới mùa động dục, con cái thường có những biểu hiện như nhạy cảm, ham muốn tăng mạnh, lúc nào cũng liên tưởng đến việc cᏂị©Ꮒ xoạc và điều quan trọng là phải nhanh chóng tìm được đối tượng để giao phối.

Nếu sống giữa một bầy cùng chủng loài như mình có lẽ Lan sẽ không quá khó khăn trong việc tìm bạn tình nhưng không, xung quanh nàng toàn là người, có vài cá thể đặc biệt khác nhưng không cùng loài với nàng.

Bước vào phòng Hoàng, hai chiếc tai trên đỉnh đầu của Lan lập tức nhô lên rồi cụp xuống. Sau đó chiếc đuôi cũng mọc ra phía sau mông đẩy cạp quần trễ xuống ẩn hiện cặp mông tròn trắng mịn.

Nàng ngay lập tức nhảy lên giường và ôm lấy chăn gối ngửi lấy ngửi để mùi đàn ông còn vương lại. Gương mặt nàng ửng hồng, tay tự động mân mê cặρ √υ" mình và tự thỏa mãn.

Để kiếm một đối tượng khác loài rất khó, nếu bạn là người thường thì bạn sẽ chẳng vui vẻ gì khi biết cô bạn gái mình mới quen thích mình chỉ vì để cᏂị©Ꮒ xoạc, và chắc chắn bạn sẽ ngất nếu biết cô bạn gái đó không phải con người.

Vì bản thân không bình thường nên Lan cũng muốn tìm một đối tượng không bình thường để kết đôi, có điều việc này rất khó bởi vì những đối tượng không bình thường như nàng thường sẽ bị các tổ chức khác nhau để mắt và bắt nhốt nhằm nhiều mục đích. Chính vì vậy chẳng ai để lộ ra sự khác biệt ấy cho người ta đến bắt mình.

Lan vén áo lên ngang ngực để lộ cặρ √υ" trắng nõn, đầu ti hồng hào ngọt nước đang rung lên theo sự uốn éo của nàng.

Tay còn lại nàng cởi nút quần rồi thò tay vào trong tìm cửa mình ẩm ướt mà xoa nắn vừa để thỏa mãn vừa để kìm hãm ham muốn tìиɧ ɖu͙© trong mình.

Mười phút sau, Lan cơ thể đẫm mồ hôi và dâʍ ŧᏂủy̠ nằm thở hổn hển trên giường của Hoàng, sau đó nàng mặc lại quần áo và gấp gọn chăn khối lại và đóng cửa coi như nơi này chưa xảy ra chuyện gì.

***

Trong một lớp học của ngôi trường cấp 3 lớn nhất thành phố, cô giáo xinh đẹp ngực khủng đang giảng bài rất tích cực, 40 học sinh cả nam cả nữ nghe giảng chăm chú. Nhưng trong số đó có một nam sinh không nghĩ đến bài giảng mà chỉ nghĩ về việc sáng nay lúc tỉnh dậy.

Hoàng không hiểu sao Mai lại làm như vậy, có thể là con bé còn nhỏ chưa nhận thức được vấn đề, hoặc cũng có thể con bé cố tình làm thế để câu dẫn cậu.

" Mình có nên nói cho chị Lan không nhỉ?" Hoàng tự hỏi.

Nhưng sau đó lại lắc đầu vì nghĩ nếu làm thế thì Mai sẽ xấu hổ và không chơi với mình, nên cậu quyết định tối nay về sẽ tự mình khuyên bảo cô bé.

Rất nhanh 5 tiết học đã kết thúc, vì buổi chiều không phải học nên sau khi tan học Hoàng nghĩ liền phóng xe về nhà.

Có điều cậu bị một nhóm nam sinh chặn lại khi đang ở lán xe.

Thấy nhóm man sinh này có vẻ không thân thiện, Hoàng cũng đề phòng, nếu có đánh nhau xảy ra cậu quyết không chịu thiệt.

Một nam sinh cao hơn Hoàng nửa cái đầu, dáng người đô con cổ đeo vòng vàng, quả đầu cắt moi không thể chất hơn đưa tay vỗ vai Hoàng rồi hỏi : " Ê, mày là bạn của nhỏ kia hả?"

Vừa hỏi nam sinh kia vừa liếc mắt về phía Ngọc Lan đang đeo cặp đi bộ ra cổng trường.

Hoàng tỏ ra bình tĩnh gật đầu : " Ừ!"

Nam sinh khi trợn mắt lên nhìn khá khó chịu, sau đó nói : " Mày khá đẹp trai nhưng vẫn thua tao, tao sẽ cho mày làm quen em gái tao đổi lại mày sẽ phải giúp tao tán đổ nhỏ kia."

Hoàng bất ngờ, tưởng rằng sẽ có màn combat nảy lửa ở đây, cậu thở phào một hơi sau đó nghĩ gì gian xảo rồi nói : " Tao với nhỏ đó chỉ làn bạn thôi mày tán thì cứ tán, nhưng em gái mày đâu cho tao nhìn cái đã."

" Tao đây!" Câu hỏi vừa dứt, từ phía sau đám nam sinh xuất hiện một cô gái xinh xắn, mái tóc dài ngang lưng buông xõa, đôi mắt đẹp tựa pha lê, cặp chân dài được chiếc quần đen bó sát ôm lấy.

Nữ sinh này tiến đến đứng trước mặt Hoàng, nàng còn cao hơn cả nam sinh ban nãy. Hoàng giây phút này cảm thấy mình khá là nhỏ bé, có điều nữ sinh trước mặt khá xinh nên có thể bỏ qua.

Thấy Hoàng cứ nhìn mình chằm chằm, nữ sinh kia liền vênh mặt giới thiệu : " Tao là Thư, tên đầy đủ Nguyễn Anh Thư."

Sau đó chỉ tay vào mũi Hoàng rồi nhấn mạnh từng chữ : " Từ này về sau mày sẽ là bạn trai của tao."

Nói rồi nữ sinh quay người rời đi bỏ lại Hoàng đứng ngây người mặt đần thối ra không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Nam sinh với quả đầu cắt moi kia tiến đến đẩy vai Hoàng rồi nói : " Ê, nhớ ngày mai phải tạo cơ hội cho tao với nhỏ bạn mày gặp nhau đấy."

Sau đó cả đám nam sinh kia cũng giải tán dần, Hoàng ngây ra một lúc rồi mới phóng xe ra về. Lúc ra đến cổng trường, cậu thấy Ngọc Lan leo lên xe của bố nàng.

Tính tò mò nổi lên, Hoàng liền bí mật đi theo.

Con đường dẫn về nhà Ngọc Lan khá là xa, khoảng gần 10km. Dọc hai bên đường là những ngôi nhà lầu với lối kiến trúc đắt tiền có thể sánh ngang với nhà Hoàng.

Hoàng còn tưởng mình đã lầm về gia cảnh của Ngọc Lan, đi vào khu này thì lấy đâu ra nhà nghèo.

Nhưng đến khi hết con phố nhà giàu này mà xe của bố Ngọc Lan vẫn lăn bánh, mãi cho đến khi xuất hiện một con ngõ nhỏ hẹp thì mới rẽ vào.

Hoàng dừng xe trước con ngõ rồi nhìn vào, sâu bên trong là một lối đi nhỏ chỉ đủ một xe máy đi. Một ngôi nhà cấp bốn nhìn có vẻ xây từ 30 năm trước ẩn hiện sau mấy tán cây xoài cây ổi rậm rạp.

Chiếc xe cũ kĩ của bố con Ngọc Lan dừng lại trước cổng. Ngọc Lan xuống xe mở cổng, chiếc cổng được tạo thành từ tre và những đám cây leo chết khô.

Nhìn đến đây thì Hoàng cũng không tò mò nữa, hóa ra nhà Ngọc Lan lại không có điều kiện đến vậy, nghĩ lại trước đây Ngọc Lan luôn đứng đầu lớp về thành tích học tập và còn rất gương mẫu thì Hoàng lại bắt đầu khâm phục nàng.

Sau khi giải tỏa thắc mắc trong lòng, Hoàng phóng xe về nhà. Nhưng vì về muộn mà đã bị Hương dò hỏi một trận.

" Con đi đâu mà giờ này mới về?"

" Dạ xe con hỏng phải sửa nên về muộn ạ."

Thấy Hoàng đưa ra lý do nghe có vẻ rất hợp lý vậy nên Hương không tra xét nữa mà chỉ nói : " Vào ăn cơm đi."

Sau khi ăn cơm xong, Hoàng lên phòng thay đồ rồi chơi game.

Lan buổi trưa thường không ngủ trưa mà thường ngồi dưới phòng khách xem tivi. Cũng giống bao cô gái khác thì nàng thích mấy bộ phim ngôn lù của nước ngoài, tổng tài bá đạo và cô gái tầm thường may mắn.

Chỉ cần đến đoạn nam chính ép nữ chính vào tường ở chỗ vắng rồi cưỡng hôn là nàng lại đỏ mặt trong đầu nghĩ đến những cảnh tượng nóng bỏng.

Nhìn cảnh nữ chính nhỏ bé nằm gọn trong lòng nam chính cho a chính hôn hít, tiếng môi lưỡi chạm nhau nghe đến mê ly. Lan nhìn chăm chăm vào màn hình ánh mắt ươn ướt ngón tay nhỏ khẽ chạm vào bờ môi hồng hào có chút khô khốc do thở gấp của mình.

" Giá như mà....!" Lan thầm nghĩ, sau đó lắc đầu xua đi ý nghĩ đang nảy ra trong đầu.

Đúng lúc này tiếng bước chân từ trên lầu đi xuống, Lan giật mình bật nhỏ tiếng tivi. Người xuống là Hoàng, sau khi thua mấy trận game do đồng đội afk thì cay cú xuống uống nước.

" Hoàng...em không ngủ trưa à?" Lan cất tiếng hỏi gượng gạo, vừa dùng điều khiển tivi mở sang kênh khác, không thể để Hoàng biết nàng đang xem cảnh nóng bỏng này được.

Hoàng tuy trong lòng cay mấy thằng đồng đội afk nhưng khi nghe câu hỏi của Lan thì vẫn mỉm cười đáp : " Em ít khi ngủ trưa lắm."

Rồi Hoàng vừa cầm ly nước vừa đi ra phòng khách ngồi xuống đối diện Lan mà nhìn vào màn hình tivi.

Hoàng vừa ngồi xuống, sắc mặt của Lan đã đỏ lên không nhịn được mà cắn chặt môi hai chân khép chặt như sợ có thứ gì đó muốn chảy ra.

Ở khoảnh cách gần thế này cái mùi đàn ông của Hoàng nồng đậm hơn bao giờ hết, nếu cứ ngồi đây sợ là sẽ không thể chịu nổi vì vậy nàng tìm lý do để tránh xa.

" Em ngồi xem tivi nhé, tự dưng chị buồn ngủ quá."

Nói rồi Lan đứng dậy tự nhiên nhất có thể sau đó nhanh chân đi lên lầu cho tới khi về phòng thì đóng chặt cửa lưng dựa vào tường một tay ôm ngực như muốn ngăn cho trái tim đập loạn nhịp, hai chân khép chặt từ từ mở ra. Ánh mắt mơ hồ đưa tay xuống chạm vào đũng quần rồi rùng mình một cái khẽ kêu một tiếng mê người.

" Thật là...không ngờ mình lại nhạy cảm đến mức này." Lan thì thầm tự giễu. Những năm trước đến mùa động dục nàng chỉ cần không lại gần đàn ông là sẽ không lên cơ như vậy, nhưng lần này lại có một thiếu niên với dương khí sung mãn lúc nào cũng dưới một mái nhà, nàng không biết phải làm gì để ngăn cơn động dục của mình chỉ còn cách tránh xa Hoàng càng xa càng tốt.

Còn Hoàng thì không biết Lan đang phải chịu đựng thứ gì, thấy nàng lên lầu cũng chỉ nghĩ nàng buồn ngủ thật vì vậy thong thả ngồi đó xem tivi.

Tinh tinh!

Điện thoại trong túi đột nhiên thông báo tin nhắn, là Tuyết. Cũng đã cả tuần rồi cả hai không liên lạc với nhau, việc Tuyết chủ động nhắn tin cho khiến Hoàng cảm thấy có chút vui vẻ.

Mở tin nhắn ra xem, nội dung tin nhắn khiến Hoàng sắc mặt có chút phấn khích.

Tuyết : " Rảnh không, rảnh thì lát nữa chị qua nhà đưa em đến một nơi thú vị."

Hết chương 48!