Editor : Yume0000 "Cố Phạm Đình, chẳng lẽ anh không cảm thấy được giữa chúng ta tiến triển quá nhanh sao?" Cô không thể để như vậy được, cô chỉ muốn độ thiện cảm của Cố Phạm Đình đối với cô lên trước 100% mà thôi.
Làm sao một lời không hợp liền muốn cùng cô về nhà?
"Làm một quân nhân, lôi lệ phong hành là phong cách của tôi, thời gian quá quý giá, chỉ cần một chút thời gian do dự xoắn xuýt, tôi có thể dùng để làm rất nhiều chuyện." Cố Phạm Đình nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Tùy anh." Tịch Anh lười cùng Cố Phạm Đình tranh luận.
Dù sao chờ sau khi ba nhiệm vụ chính tuyến với nhiệm vụ chi nhánh kia hoàn thành, cô sẽ hủy vị diện này, đến lúc đó bất luận là ai cũng không can hệ đến nàng.
Không biết là vì âm khí quá nặng của Tịch Anh hay nguyên nhân gì khác, nhưng Tiểu Ức Ức nghe thấy được!
Nhưng trước đó, nó không hề nghe được bất kì hoạt động tâm lí nào của Tịch Anh.
Yểu thọ rồi! Kí chủ vẫn còn nghĩ đến muốn hủy diệt Vị Diện a!
Nhìn đến cách làm trước đó của nó là đúng!
Trước tiên đem độ thiện cảm của Cố Phạm Đình kéo lên cao nhất, dùng 1% còn lại để treo kí chủ, khiến kí chủ đem ý nghĩ đặt hết ở làm thế nào để đạt được 1% độ thiện cảm còn thừa, liền có thể tạm thời trì hoãn tâm lý ý nghĩ đen tối muốn hủy diệt Vị Diện của kí chủ ...
Nghĩ như vậy, hai tay Tiểu Ức Ức run run ấn vào xem xét độ thiện cảm chân chính của kí chủ đối với Cố Phạm Đình.
Nó biết rõ độ thiện cảm nó báo cáo đều là giả, nhưng ôm lấy chút tâm lý may mắn, cảm thấy kí chủ tốt xấu cũng nên có 10 ~ 20 độ thiện cảm a, dù sao Cố Phạm Đình đẹp trai như vậy ưu tú như vậy mê người như vậy!
Nhưng, số liệu biểu hiện, độ thiện cảm của Tịch Anh đối với Cố Phạm Đình là ——
0.
...
Ánh chiều tà le lói, khắp nơi mới vừa lên đèn.
Biệt thự Lam gia nghênh đón một chiếc xe quân dụng.
Dù là giới kinh doanh nổi danh như Lam gia, cũng chưa từng có bất kỳ tiếp xúc nào với người quân giới.
Cho nên khi vừa phát hiện ra chiếc xe quân dụng này, cha Lam mẹ Lam liền có chút khẩn trương đi ra.
Chuyện bọn họ làm đều hợp pháp, không có khả năng phạm tội nha!
Coi như phạm tội, cũng không tới phiên người Quân Đội đến bắt bọn họ a.
Cha Lam mẹ Lam cùng đông đảo người làm ánh mắt nhìn soi mói, Tịch Anh mặc chiếc váy liền áo màu trắng từ chỗ ngồi kế tài xế trên xe đi xuống.
"Thấm nhi? !" Cha Lam mẹ Lam trăm miệng một lời.
Tịch Anh mỉm cười nhìn hai người.
Sau đó, vị trí lái mở cửa xe, mang theo tư thế của một người đàn ông vững vàng trước mưa gió, khuôn mặt lạnh lùng, khí tràng sát phạt quả đoán cơ hồ trong nháy mắt cũng có thể khiến người ta liên tưởng đến thân phận của hắn.
"Cố, Cố tư lệnh? !" Cha Lam mặc dù không có giao thiệp cùng quân giới, nhưng đối với một nam nhi Hoa Quốc nhiệt huyết như ông, đã từng huyễn tưởng rằng có một ngày có thể vì nước nhà mà quăng đầu ném lâu nhiệt huyết.
Người đàn ông như vậy, đối với Cố Phạm Đình tự nhiên không xa lạ gì.
Cố Phạm Đình đi đến trước mặt cha Lam mẹ Lam, thu liễm tất cả khí tức trên người, ánh mắt cười yếu ớt nói: "Bá phụ bá mẫu tốt, con là Cố Phạm Đình, là bạn trai Lam Thấm."
...
Trong phòng khách Lam gia, cha Lam mẹ Lam nhiệt tình lôi kéo Cố Phạm Đình ở trong phòng khách nói chuyện, Tịch Anh ngồi trên ghế sa lông đưa lưng về phía bọn họ giả bộ xem tivi.
[ kí chủ, có vẻ cha mẹ của Lam Thấm rất hài lòng về Cố Phạm Đình nha! ]
"Ta cảm thấy Ngải Linh Linh đã biết Lâm Văn Hàn." Tư duy của Tịch Anh cùng Tiểu Ức Ức hoàn toàn không ở trên một sợi dây.
[ đương nhiên là biết, hai người bọn họ không phải đang yêu nhau sao? ]
"Ta nói, là từ lúc đầu." Bên trong đôi mắt Tịch Anh tối tăm cuồn cuộn sóng ngầm, "Là thời điểm Ngải Linh Linh cầm tờ rơi nam quan hệ xã hội, mở cửa nhìn thấy Lâm Văn Hàn."
"Tiểu Ức Ức, thân làm hệ thống công nghệ trí tuệ nhân tạo, ngươi không phải là ngay cả công năng thu hình lại cũng không có hả?"
***