Chương 20

"Phùng Liên!" Người phụ nữ quần áo sang trọng bước nhanh tới nơi mẹ Lãnh đang ngồi cùng Tiểu An

Mẹ Lãnh nghe tên liền quay đầu nhìn người phụ kia đang hớn hở đi tới. Bà chính là ko thích con người kia. Ghét chính là ghét. Cái con người kia bà nhớ lúc đi học. Cái gì cũng cho mình là đúng. Người khác nói gì cũng chỉ biết cười. Hừ! Người này lúc trước còn đòi quyến rũ chồng bà. Cũng may bà cao tay. Bây giờ người phụ nữ cũng lấy được người chồng gia thế cũng cao. Có đứa con gái tính nết cũng y hệt. Chua ngoa, kiêu ngạo.

"Chào. Trương Ngũ" nói gì thì nói cũng cười cười cho qua.

"Phùng Liên, hôm nay cô đến đây sao? Tôi ngồi cùng cô được ko?" Phu nhân Trương mặt cười hớn hở đi tới.

"A! Được thôi" mẹ Lãnh có chút khó chịu. Một mình bà ngồi cùng ko sao. Bây giờ lại có bảo bối nhỏ có chút ko yên. Cái đứa con gái của Trương Ngũ kia cũng rất thích con trai bà. Chắc chắn gian kế đầy mình.

"Tiểu An, mau lại đây với mẹ" Mẹ Lãnh một tay nhanh chóng gọi Tiểu An tới ngồi cạnh bên người. Hôm nay phải bảo vệ thật tốt.

"Dạ" Tiểu An ngoan ngoan ngoãn chạy tới nơi mẹ Lãnh.

"Trương Ngũ. Đây là con gái à ko! Là con dâu ta" mẹ Lãnh tươi cười nhìn Trương Ngũ và Nghiên Quân Hân. Rồi lại quay đầu sang giới thiệu cho Tiểu An "Bảo bối. Đây là Trương Ngũ con gọi bác Trương. Đây là Nghiên Quân Hân con cọi chị Quân Hân"

"An chào bác Trương, chị Quân Hân" Tiểu An ngoan ngoãn cúi đầu lễ phép chào từng người

Nghiên Quân Hân nghe tiếng "con dâu" mày liền nhíu chặt. Hai bàn tay gắt gao nắm chặt thành đấm. Móng tay sắc nhọn ghim vào tròng lòng bàn tay đến toát máu ra.

Trương Ngũ bên kia cũng nhíu mày. Ra là vậy. Đã có con dâu rồi ư. Bà chính là muốn con gái mình vào Lãnh gia. Nhưng cái hình này trê con đến lạ thường. Là giả bộ.

Cuối cùng bánh cũng được mang tới. Tiểu An cũng cầm thìa lên xúc miếng bánh đưa lên miệng ăn ngon lành. Cũng rất tốt bụng chia một miếng bánh cho mẹ Lãnh. Mắt cười híp đút cho mẹ Lãnh."Mẹ. Bánh này ngon lắm nha"

"Bảo bối thật ngoan. Thật ngoan nha" mẹ Lãnh cũng vui vẻ nhận lấy. Bảo bối của bà thật ngoan. Yêu chết đi được.

Tiểu An mỗi lần được khen đều vui vẻ cười khúc khích. "Chị Quân Hân. Mau ăn bánh đi" Tiểu An chính là ngây ngốc tốt bụng chia một miếng bánh rồi đưa cốc trà tới trước mặt cho Nghiên Quân Hân.

"Câm miệng. Ai cho phép cô gọi tên tôi" Nghiên Quân Hân nhìn cảnh trước mặt mà tức giận đạt đến đỉnh cao. Tay lạp tức hất bánh và trà nóng lên người Tiểu An.

"Oa. Nóng quá" Tiểu An bị trà đổ vào tay nóng đến bỏng rát.

"Bảo bối. Mau! Mau đến đây xử lý" mẹ Lãnh chính là ko thể ngờ rới. Cái con gái kia dám làm như vậy.

Tiểu An được xử lý vết bỏng cũng được mẹ Lãnh cho người đưa vào xe trở về Lãnh gia. Hai mẹ con kia bà tự ra tay giải quyết.

Trương Ngũ nhìn hết thảy hàn động trước mắt mồ hôi lạnh lập tức rơi xuống. Nghiên gia tuy lớn mạnh nhưng cuối cùng vẫn chính là ko bằng Lãnh gia. Chỉ riêng gia thế ở Anh của Lãnh gia cũng có thể lật ngược Nghiên gia. Nhìn dáng vẻ của Phùng Liên vừa tức giận vừa lo lắng chính kaf ko ổn rồi.

Nghiên Quân Hân sau khi gây ra cũng ko có chút lo lắng. Mà chính là đắc ý. Cô ta hận ko thể hại chết cái người kia. Hừ!

--------------------------------------------

Tiểu An may mắn chính là bỏng nhẹ mà thôi. Mà chỉ là như vậy thôi cả Lãnh gia lập tứ um xùm. Người lo lắng cứ năm phút lại xem xem cháu dâu có sao ko. Người ngồi càu nhàu hai mẹ con kia. Người tức giận suy nghĩ. Nhưng quan trọng nhất chính là ko nói cho Lãnh Hàn kia. Anh mà biết thì chính là lập tức đi đốt cháy Nghiên gia kia ko. Phải âm mưu từ từ.

(Cái gia đình này mưu mô đến xảo quyệt😨😨)

Hôm sau, Trương Ngũ lập tức chạy đến Lãnh gia.

"Phùng Liên, nể tình chúng ta là bạn bè có thể đừng so đo tính toán ko? Tiểu Hân nhà tôi dù gì cũng chỉ là đứa trẻ ko hiểu chuyện. Vậy nên chuyện này đừng từ bé xé to đi" Trương Ngũ cười cười giọng có vài phần muốn dạy bảo.

Cái con người này ý nói Lãnh gia ta khinh người cái gì cũng muốn làm lớn chuyện?

"Đứa trẻ? Bảo bối của tôi cũng cọi con cô là chị. Mà còn nói con cô là đứa trẻ ko hiểu chuyện. Con cô chính là hơn 25 tuổi rồi. Đứa trẻ chư hiểu chuyện? Hừ!" Mẹ Lãnh ko kìm nén tức giận mà phun một tràng. Bà ko thể chịu nổi"Lãnh gia chúng tôi chính là muốn chuyện bé xé to. Ko hiểu đạo lý"

"Tôi......" Trương Ngũ chỉ biết câm nín mà ko thể phản bác. Lần này tồi tệ rồi.

"Mời cô bước ra đi. Tôi sợ bẩn" ba Lãnh trong lòng cũng tức giận muôn ngàn. Cái người đàn bà kia làm ông cảm thấy dơ bẩn. Lập tức phất tay cho người lôi Trương Ngũ vứt ra ngoài.

"Cho người đập nát Nghiên gia đi" Lãnh lão bước đi tới ra lệnh. Ông chính là biết rõ có đập nát đánh chết Trương Ngũ Và Nghiên Quân Hân kia Nghiên Quốc ko quan tâm. Bởi chính hai cái người kia chỉ là vợ và con hờ mà thôi.

"Ba. Đánh chết hai cái người kia đi" mẹ Lãnh một thân bực tức giá lạnh nói với Lãnh lão.

"Làm theo ý em" ba Lãnh chính là sủng vợ. Muốn gì ông lập tức cho bà.

Hai hôm sau

Nghiên Quốc trở về liền biết tin hai người kia cũng ko tức giận. Vốn cũng chỉ là hôn nhân ép buộc. Con cũng ko phải của ông việc gì phải quan tâm. Tâm ông cũng trao cho người khác rồi.

--------------------------------------------

Lãnh Hàn công tác rất nhanh cũng trở về. Lần này lại phát hiện bảo bối bị bỏng nhẹ liền cấm ko cho ai đưa cô ra ngoài.

"Hàn. Hàn. Đi chơi đi mà." Tiểu An bây giờ chính là ko được bước chân ra ngoài. Lú nào cũng phải ngồi lỳ ở nhà."Đi công viên đi mà" cô muốn đi công viên, ăn kem nữa

"Ko được. Anh đưa An An đi chỉ có mình An An được vui vẻ anh ko có lợi. Ko đi" Lãnh Hàn chính là bị tiểu ngốc nghếch lay người rất lâu rồi a. Cũng muốn đưa cô đi nhưng làm ăn là phải hưởng lợi a.

"Nào có. Hàn vui mà. Anh An sẽ nghe lời mà. Hànnnnnnn" đâug nhỏ dụi dụi vào l*иg ngực rắn chắc làm nũng. Cuối câu còn kéo dài tên anh. Cái này là học trong phim nha.

"Được rồi. An An phải nghe lời anh nha" hắc hắc. Mắ bẫy rồi a. Tối nay nhất định phải thử a. Tâm người nào đó trở nên rất bién tháu rồi.

"Nha. Đi chơi. Mau đi. Mau đi" nghe được đồng ý. Tiểu An liền bật dậy lôi kéo Lãnh Hàn đi ra ngoài. Cô thật tài giỏi. Chỉ cần nói vài lời liền được đi chơi. Tự hào a.

(T/g: ngươi tự hào đi. Đến tối liền bị hành hạ hâhaha😈😈

TA: ta biết lỗi rồi ô ô😭😭)

Đúng với suy nghĩ của Lãnh Hàn chiều đưa cô đi chơi. Tối lập tức làm việc trực tiếp trên giường. Ở trên giường hoành hành tới tờ mờ sáng mới tha cho tiểu ngốc nghếch. Nhưng mà anh lại đau khổ rồi a. Ngày đỏ của vợ nhỏ hình như sắp đến rồi a. Anh chính là phải ăn chay rồi

--------------------------------------------

Ta phải đi học rồi. Ta sẽ cố gắng hoàn truyện để tập trung việc học. Năm nay cuối cấp nên phải ôn đến ngộp thở.

Cảm ơn các chế luôn ủng hộ truyện của ta😘😘. Mãi yêu❤❤

Ủng hộ ta nha😙😙😙