Chương 8:

Chiếc xe thể thao màu đen chạy băng băng trên đường.

Nhan Khanh chưa từng được vòng tay ấm áp ôm trọn,bây giờ đầu được đặt ở trước quả tim mà yêu thương cưng nựng, từ lúc lên xe đến giờ Trương Khiết ôm chặt cậu vào trong lòng , bàn tay to như hai gồng xiềng khóa chặt cơ thể cậu vào trong lòng,cậu như cừu nhỏ vùi đầu vào l*иg ngực anh.

Cậu vì thẹn thùng khi anh cứ nhìn chằm chằm vào cậu.

Cừu nhỏ đang ngoan ngoãn nằm trong ngực anh, cậu như một viên xuân dược nồng đậm trong không khí,nhẹ nhàng lấy tay nhéo nhẹ vào má cậu , tham lam hít mùi thơm trên cơ thể cậu.

Nhịn không được mà ôm người trong lòng cao hơn một chút, cúi đầu xuống hõm cổ xinh đẹp má ngửi ngửi, tham lam mà hít hà từ trên xuống dưới, từ đỉnh đầu đến mang tai xuống cả phần cổ mảnh khảnh,con lưu luyến mà cọ cọ một chút.

Cậu bị sắc tình của Trương Khiết dụ dỗ , tai hồng hồng,thân thể run rẩy .Cậu chịu không thể nổi nữa rồi,xuân dược bắt đầu ngấm vào người,thân thể cũng đã dâʍ đãиɠ từ trước,bây giờ bị hạ dược mạnh.Quần của anh ấy không ướt sao...Dâʍ ŧᏂủy̠ của cậu đã làm ướt đẫm chiếc qυầи ɭóŧ ,thịt mềm phía dưới thật ngứa ,để giảm bớt ngứa cậu phải cọ xát cúc hoa.

Cậu lấy đủ can đảm đưa bàn tay ấm áp của mình áp vào má anh ,cậu hít thật đều,tim đập liên hồi "Trương thiếu gia e...em có thể làm người của ngài không"

Trương Khiết hưởng thụ xúc cảm bởi đôi bàn tay ấm áp ,mềm mại chạm vào mặt anh,"Cho nên?"

"Em bị hạ dược, cơ thể rất nóng nên là chờ một chút sẽ..." Cậu nói đến đây nước mắt cũng sắp rơi rồi "nhờ,nhờ ngài đưa em về, em sẽ không làm phiền ngài nữa"

Hắn tại sao lại ngốc đến vậy,trong đầu hắn muốn giam cầm cậu lại.Tình cảnh này hắn chưa phân biệt được là gì?Nhưng hắn muốn cậu ở bên hắn. Trương Khiết vòng tay nâng đỡ gáy của cậu, ngậm lấy đôi môi hồng. Ý thức cậu đã tan rã từ lâu rồi, đầu lưỡi anh khuấy đảo điên quồng trong khoang miệng cậu, thân thể hai người chạm vào nhau,cậu tự giác lấy tay ôm cổ anh.Đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau tận đến cùng cuống lưỡi

Kỹ thuật hôn của cậu không thể so sánh với Trương Khiết, nụ hôn của anh vừa ướŧ áŧ lại kịch liệt , ngậm nhắm như muốn ăn luôn môi cậu, nụ hôn cậu có thể cảm nhận dục hỏa đang nổi lên trong hắn như muốn đốt cháy cậu.Cậu vẫn không dám cử động vì thứ trong đáy quần anh cứ nhô lên chọc vào phía dưới của cậu,cậu chịu không nổi mà cất giọng nói:

"ư...ưʍ...Thiếu gia...Không được...Em khó chịu..."

Anh cũng đã nhẫn nhịn đến mức muốn phát điên rồi, người lái xe cũng phát run không dám quay đầu lại nói: "Trương...Trương tổng đã về đến nhà."

Người tài xế mở cửa xe ,liền ôm bảo bối của mình đi vào tòa biệt thự.

Cậu bị ném lên giường lớn,Trương Khiết không rời môi cậu cứ cắn cắи ʍút̼ mυ"ŧ, lúc tách ra kéo theo sợi chỉ óng ánh sắc tình. Anh đè cậu dưới thân mình giọng trầm thấp vang lên "Em nghe cho kỹ, em bây giờ đã là người của tôi,nên đừng suy nghỉ đến việc bỏ trốn khỏi tôi "

Cậu không tin vào tai mình,hạng phúc đến không thể nói được, nước mắt không kìm lại cứ bắt đầu chảy xuống. Cậu ôm chặt cổ Trương Khiết,chủ động áp môi của cậu vào môi hắn, đoi mắt đẫm lệ mờ ảo nhẹ nhàng nói: "Trương Thiếu gia...E...Em muốn ngài"

"Ngoan một rất nhanh sẽ cho em ăn " trên tay anh cầm vào chiếc áo mỏng manh của cậu mà xé tan ,chiếc áo thật đáng thương đáp nhẹ xuống mặt đất,qυầи ɭóŧ trắng cũng bị xé luôn rồi,tiểu huyệt hưng phấn đến cả chảy đầy nước

Anh dễ dàng xoay người cậu lại, dùng tay trái bắt lấy đôi bàn tay cậu , ghì chặt sau lưng,làm cặp mông trắng nõn là của cậu phơi bày trước mắt anh.

Anh cúi đầu giữa cánh mông , nhìn tiểu huyệt đang mấp mở muốn chờ hắn tiến vào, càng nhìn lại càng muốn chơi chết người này,gầm nhẹ một tiếng ,thọc lưỡi vào mà liếʍ cắn,hút từng ngụm lớn.

"A!!A!! Thiếu gia! chỗ đó rất bẩn!!"

Đầu lưỡi Trương Khiết cứ tiến sâu vào bên trong cậu mà liếʍ mυ"ŧ,mùi vị quá đỗi tuyệt vời làm anh như con thú hoang khát nước, Khuôn mặt đẹp trai lạnh khốc nhưng hành động lại thật ôn nhu ,"Chỗ này của bảo bối không hề bẩn,mau tự động banh rộng cúc hoa cho tôi".

Cậu nãy giờ thèm thuồng đến khó chịu nê vô cùng nghe lời anh dùng tay bẻ cánh mông rộng ra ,khuôn mặt hồng hồng ,đôi mắt nhễ nhãi nước mắt.

"Chưa đủ" Anh đột nhiên đánh cái bốp vào mông cậu"Tiếp tục bẻ"

Nhan Khanh nức nở rêи ɾỉ, hai tay càng banh rộng ra,nơi sâu thẳm phấn nộn hoàn toàn phơi bày trước mặt nam nhân anh bắt đầu vui sâu bên trong sau đó há miệng hung hăng ngậm lấy,thè đầu lưỡi bắt đầu tàn nhẫn khuấy đảo .

"A!!Nha...ư...ưm!!Ân" Cậu bị liếʍ mυ"ŧ đến tê dại, tay đã bắt đầu rụng rời,thấy vậy anh liền đánh cái bốp lên mông cậu "Mau dùng sức, bằng không lát nữa sẽ không cho em ăn côn ŧᏂịŧ bự".

Cậu dùng hết sức banh miệng huyệt không cho nó khép lại,thừa nhận bị nam nhân liếʍ láp mυ"ŧ vào thịt cùng nước da^ʍ của chính mình

"Không cần nha...nha",cậu mê loạn da^ʍ kêu "Em muốn ăn côn ŧᏂịŧ của thiếu gia,em muốn ăn..."

Anh mạnh mẽ nắm đùi cậu,tiến thật sâu vào bên trong tao huyệt cậu mà liếʍ mυ"ŧ dâʍ ɖu͙© chảy ra như thác nước phía sau đột nhiên ngưng lại cậu cảm thấy kỳ quái,quay lại thì thấy anh đang cởϊ áσ sơ mi ném xuống đất,sau đó cảm nhận huyệt nhỏ của mình được lấp đầy bằng ba ngón tay! Ngón tay của anh vừa dài còn thô có thể thao đến địa phương sâu nhất.

"Trương..." Nhan Khanh vội vã vặn vẹo mông

Cơ thể cậu bây giờ thật da^ʍ mà, đầu ti hồng hồng bị bị cắn đến rỉ máu, "Bảo bối,người trong quán bar đã đâm em chưa?" .Anh gằng giọng , hắn không cho phép tên nào dám ức hϊếp bảo bối của hắn

"Không có ...không có ai cả" .Ánh mắt Trương Khiết lóe lên một tia nguy hiểm,đem tay của mình đâm rút vào trong hậu huyệt cậu sâu hơn "Bảo bối ,em nói xem! Em là người của ai?"

"A!A..ha!Không cần,nhanh quá sẽ ...ư,hỏng mất"

"Em l...là người của ngài".Cặp mong lung lay cứ theo ngón tay mà nhảy múa,lại đâm thêm một ngón tay vào để mở rộng khoang huyệt của cậu,đâm một hồi ngón tay rút ra nhiễu nhãi tϊиɧ ɖϊ©h͙.lỗ huyệt còn úp mở.

Cậu quay về phía sau ,hình ảnh này làm cho cậu không thể quên được.Lúc làʍ t̠ìиɦ không còn ôn nhu nữa,bây giờ như một con báo muốn vồ lấy cậu ,đại điểu cương cứng,nhịn không nổi mà mồ hôi chảy xuống cằm,nhìn rất đẹp trai. (Sóc:Hung khí gϊếŧ người)

Trương khiết thấy đã bôi đủ,liền côn thiệt một phát cắm vào nhục huyệt ướt nhẹp ấm nóng mà bao bọc cây đại điểu của anh.

"A...Ngô...Thật to!!!Thật thô" cậu bây giờ khóc rối tinh rối mù,Trương Khiết xoay mặt Nhan Khanh hai người lại môi lưỡi triền miên,côn ŧᏂịŧ không ngừng thao vào.

Cậu gặm mυ"ŧ đầu lưỡi anh miệng không quên lãng kêu"A!!a...muốn bị thao thủng ",anh khụy gối đứng thẳng lưng, túm lấy eo nhỏ của cậu,đem nguyên cây mà đâm vào nhục huyệt.

Anh chế ngự eo nhỏ cậu, cứ nhấp từng nhịp mạnh như đao to búa lớn đại khai sát giới,ra vào càng lúc càng mạnh ,eo nhỏ của cậu cũng rung lắc không ngừng,cậu bây giờ như cá gặp nước bị làm đến thần hồn điên đảo,tiếng"Bạch,bạch ,bạch"Nghe rất lớn hòa vào với tiếng dâʍ đãиɠ của cậu,

"Ư...ư!!!Chậm một chút ,sẽ hỏng mất".Nước mắt chảy ra như suối,"Bé dâʍ đãиɠ mông bự" Tay anh bóp mạnh vào mông cậu"Tại sao nước chảy thật nhiều,phụ nữ cũng không chảy nhiều bằng em" trên mông cậu đã in rõ bàn tay của anh.

"Đại kê...thật lợi hại!!A...Nha...muốn đâm thủng"cậu dâʍ đãиɠ mà kêu to.

"Gọi lão công"Anh gầm nhẹ một cái.

Cậu không do dự mà mở miệng nói to"lão công...lão công thật lớn...ân a a a!!!Phải bị lão công thao hỏng"

Anh cᏂị©Ꮒ đến đến đỏ cá mắt,dọng thẳng ngay vào nút cán của cậu,hắn cúi xuống dùng miệng ngăn lại tiếng khóa kêu của cậu,côn ŧᏂịŧ ra vào ở nhục huyệt tới nỗi tạo ra tiếng nhóp nhép,tao huyệt bị mất khống chế phun ra đầy nước văng tung tóe,

"A a a a a lão công!!! Lão công em muốn ra!!!Lão công chịu không nổi nữa a a a"

Cậu bắn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ,Trương Khiết thấy cậu bắn dáng vẽ dâʍ đãиɠ không chịu nổi mà thọc vào rút ra một cách mạnh bạo bắn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu trong hậu huyệt cậu.

"Phụt...Phụt"Cúc hoa bị rót đầy,cậu tựa như lúc giao phối,chỉ có thể nằm băn lỗ huyệt bơm một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙

"Nóng...Lão công nóng quá...Không cần bắn nữa"

Dù cao trào đi qua,cứ 10 giây cậu lại co giật một lần,thật lâu sau cũng không thể bình tĩnh lại,Anh lại gần cọ cọ vào người cậu.anh bế cậu vào nhà vệ sinh một lúc sau tren người cậu mặc mốt chiếc áo sơ mi trắng,và chiếc quần đen ngắn ngủn.Anh đặt cậu xuống dường. Cậu mơ hồ nghe anh nói chuyện với ai trong điện thoại một lúc.

"Bảo bối,ngủ ngon"anh hôn nhẹ vào tóc cậu mà ôm cậu vào lòng.

=)))Hello các bảo bối của tui đã xong cảnh h rồi he♡ ∩_∩

(„• ֊ •„)

Lưu ý:Các bảo bối nhớ đeo khẩu trang khi ra ngoài nè,ăn uống đầy đủ nha đang dịch đó dữ gìn sức khỏe (>‿♥)

bye♡