Chương 7:Bé thụ bị hạ xuân dược

Cậu có vẻ lo sợ ,nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Cậu bưng rượu đến ,ông ta nhìn cậu như con mồi mà trong đầu suy nghỉ -Tại sao là con trai mà eo nhỏ .Mông vễnh ,da trắng, môi hồng

"Cục cưng ,tối nay phục vụ cho tôi ,tôi sẽ ko bạc đãi em đâu" cậu khẽ run đã lỡ tay làm đổ rượu lên người ông ta .Ông ta tức giận lôi cậu vào WC .Ông ta bỏ thứ gì vào miệng cậu,một lúc sau cậu khó chịu hơi thở hổn hển mà nói

"Cút đi ,buông ra" Thanh âm tức giận yếu ớt tột cùng ,con ngươi to tròn ngập nước nhìn thoáng qua rất xinh đẹp "Ông đừng đυ.ng vào tôi"

Dáng vẽ của cậu khiến dâʍ ɖu͙© hắn tràn đầy,gã liền đẩy mạnh cậu vào một buồng trống,hắn liền rút một cái ống tiêm liền lắm chắc tay cậu ,đem đầu ống chích mà rút ra.

Cậu mặc đồ rất dễ cửi,tay chân cậu đấm đá lung tung ngăn lại hành động của hắn "Ông buông tôi ra !!! cứu mạng...cứu"

Gã lấy tay bịt miệng cậu lại, đút mạnh ống thuốc không có đầu kim vào nhục huyệt ướŧ áŧ của cậu, lập tức đẩy lút cán Tiếng kêu cứu thảm thiết đều bị hắn lấy tay chặn miệng của cậu lại, hắn gấp gáp cửi quần, thuận thế lắm lấy tóc cậu hung hăng đẩy mạnh vào cửa.

"Rầm!!!"

"Con mẹ nó mày đang làm gì!!!"

Đầu của cậu chưa kịp đυ.ng vào cửa,kèm theo đó là tiếng hét giận dữ xen lẫn cuồng bạo theo sau đó cánh cửa bị đá văng , đầu óc của Trương Khiết phẫn nộ , đôi mắt đầy rẫy tơ máu.Nhan Khanh lúc này đã mê man không nhìn thấy rõ tình hình bây giờ ra sao? Tên khốn muốn cưỡиɠ ɧϊếp cậu bị Trương Khiết lôi ra ngoài trước mặt mọi người mà bị đánh tan xương nát thịt!

"Cậu...Cậu trai xin tha mạng!" Gã đứng lên muốn chạy tức khắc bị anh nắm đầu đập vào tường một cách không thương tiếc"Đừng...Đừng đánh nữa!! Tôi biết sai rồi!"

Anh giờ phút này không còn nghe được gì cả,anh túm lấy cổ áo gã xuống đất,từng quyền từng quyền lựa giận bùng cháy như muốn gϊếŧ chết đối phương,mọi người đứng xem còn thấy được hàm răng muốn bay ra.

Bên người lại có nhiều người tiến vào, nhưng không một ai dám ngăn cản nam nhân cao to, có người trong đám đông thấy vậy liền hô lên "Đừng đánh nữa,sắp chết người rồi!!"

Chu cẩn chỉ là thích xem náo nhiệt một chút, cơ mà vừa nhìn ,đờ mờ xảy ra chuyện gì vậy

"Khiết!!!Trương Khiết!!!đừng đánh nữa!"

Chu Cẩn thấy vậy liền chạy lại nắm cánh tay của anh đang đánh người, anh bây giờ phát điên lên làm Chu Cẩn cũng phải cảm thấy khϊếp vía ,tay anh còn hơi run ,quay đầu nhìn thấy Chu Cẩn,cũng bình tĩnh hơn nhiều, Trương Khiết thả lỏng tay, chậm rãi đứng lên nói với Chu Cẩn "Gã này, giao cho cậu xử lý".

Chu Cẩn nhìn tên biếи ŧɦái, sắp bị Trương Khiết đánh nhừ tử nằm lăn quay dưới đất thấy khóa quần còn mở rộng,lại nhìn góc bên kia thấy cừu non nhỏ ,mọi chuyện đều sáng tỏ

Bên ngoài WC đã yên tĩnh ,người của anh lần lượt xuất hiện, nhạc DJ không dám mở , Trương Khiết trước con mắt biết bao con người, ôm Nhan Khanh đang xụi lơ vào trong lòng. Cậu bị dọa đến hoảng loạn đến mơ hồ, nắm chặt cổ áo nam nhân ,đem đầu vùi sâu trong l*иg ngực,cơ thể run lẩy bẩy đến hoảng sợ

Trương Khiết mình đồng da sắt nhìn cảnh tượng này mà tâm muốn nhàu nát,anh cúi ôn nhu hôn nhẹ lên mái tóc cậu. Bế cậu vào xe của mình .

=)Hết nhe

Mọi người đọc truyện vui vẻ.