Chương 5

Tần Yến ngồi một chút thì đứng dậy đi Liễm Diễm uyển, noãn các (buồng có lò sưởi) bên trong Liễm Diễm uyển, Tần Tư đang cúi đầu thêu một bức mẫu đơn, Liễu ma ma chính là trong lòng không ngừng lo lắng đứng ở cửa, thấy Tần Yến đến đây vội vàng chào đón, vội vàng hỏi: “Thế nào? Lão gia nói như thế nào?”

Tần Yến lắc lắc đầu: “Đây là việc bên nhà tướng công cô cô cùng lão gia đã sớm định ra, không thể cứu vãn .”

Hi vọng duy nhất của Liễu ma ma mấy ngày chính là Tần Yến sau khi trở về có khả năng chèo chống sóng gió, nay gặp Tần Yến cũng không có biện pháp thì cả người suýt nữa tê liệt ngã xuống, “Oa” một tiếng khóc lớn, Tần Yến thở dài phân phó nhóm tiểu nha đầu đem Liễu ma ma dìu ra sau phủ đi.

Tần Yến vòng qua bình phong vào trong phòng, bên trong Tần Tư đã sớm nghe được lời nói của hai người, ánh mắt đỏ, nàng hiểu rõ Tần Yến đã tận lực, sợ Tần Yến khó chịu mà đè xuống nước mắt, miễn cưỡng cười nói: “Đại ca trở về? Tang sự Trần tiên sinh đã làm tốt? Đại ca mệt không?”

Tần Yến tiến lên nắm tay Tần Tư ngồi xuống, sau một lúc trầm mặc thấp giọng nói: “Hôn sự cùng Vân Liệt…… ngươi cũng biết, cô cô không thể nói ra, việc này là không có biện pháp .”

Tần Tư buông mi thấp giọng nói: “Không trách cô cô, nói đến cùng thì cũng không có chính thức định ra, bất quá là mẫu thân khi còn sống cùng cô nói một câu thôi, hiện tại…… do là không duyên phận, đại ca đừng quá để ý.”

Tần Yến nhìn muội muội dịu dàng ôn nhu trong lòng thở dài, kỳ thật cũng không phải không có biện pháp, nếu nói nhất định phải gả vào Chương gia, chỉ cần trước buổi đính ước của Tần Liễm bọn họ thả chút tin tức ra bên ngoài, khiến trong kinh thành đều biết hôn sự Chương Tần hai nhà định ra là Chương Vân Liệt cùng Tần Tư liền tốt, hai người trước kia vốn là có hôn ước ngoài miệng, thêm Tần Yến thêm dầu vào lửa nữa, đến lúc đó hai nhà vì để đẹp mặt cũng phải cắn răng mà đáp ứng thôi.

Nhưng làm thế thì sao nào? Chẳng những thanh danh không tốt, người của Chương gia lại không thích Tần Tư, dựa vào thủ đoạn của y đem Tần Tư đưa vào Chương gia với năng lực của Tần Tư thì làm gì có kết quả tốt đâu? Phu gia (nhà chồng) nếu là không yêu thích tân phụ (cô dâu), thủ đoạn để có thể dày vò nàng thật sự nhiều lắm.

Tần Yến nhẹ giọng nói: “Vân Liệt tuy rằng tốt…… nhưng nghĩ lại thì cũng không phù hợp, cô cô đúng là thích ngươi nhưng nàng chỉ có một thân một mình, Chương phủ đông người, dựa vào tính tình của ngươi sợ là không thể phụng dưỡng chu toàn, đến một lúc lại là phiền toái, nên thôi.”

Tần Tư nghĩ đến mấy ngày trước nghe được tin đồn cảm thấy nản lòng, nàng là một nữ nhi khuê các, nguyên bản không muốn nói nhiều chuyện về hôn sự của mình, rất không tôn kính, nhưng vừa nghĩ đến phụ thân cùng kế mẫu muốn để mình kết thân với tay ăn chơi có tiếng trong kinh thành Mai Văn Xảo, Tần Tư liền hận không thể ngay tức khắc đi tìm cái chết, Mai phu nhân đối đãi với nàng trước một bộ mặt sau lưng một bộ mặt, chờ vào Mai phủ không biết chính nàng còn có mấy ngày sống tốt, Tần Tư nhìn đại ca đang nắm lòng bàn tay của mình trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, không thể lại gây thêm phiền toái cho đại ca, nếu thật để nàng gả cho Mai Văn Xảo nàng liền trực tiếp treo cổ cho xong việc, còn hơn là vào cửa bị người hành hạ, chính mình sớm đi càng có thể khiến đại ca không phải vướng bận.

Tần Yến không biết kế hoạch trong lòng Tần Tư, chậm rãi nói: “Vì khiến chúng ta đáp ứng hôn sự của Mai phủ, bọn họ tất nhiên sẽ sớm đem hôn sự của Tần Trân cùng Vân Liệt định ra, ngươi so Tần Trân lớn hơn một chút, nếu không thể gấp gáp định thân (đính hôn) trước Tần Trân thì sẽ bị người trong kinh thành chê cười, chặn đường tiến cũng chặn luôn đường lui, bọn họ chính là nắm vào điều này mới dám làm như thế…… này là bọn hỗn trướng (vô liêm sỉ)……”

Tần Tư nghe vậy nước mắt chảy xuống, Tần Yến nâng tay thay Tần Tư lau đi nước mắt, thấp giọng nói: “Đại ca cũng không ép ngươi, ta cho ngươi làm chủ, để Tần Trân định thân trước đi…… ta dù cho dưỡng ngươi một đời cũng sẽ không khiến ngươi gả cho người mù kẻ câm, bên ngoài có tin đồn gì ngươi cũng không cần để ý tới, chúng ta không phải sống cho người khác xem, chung quy không thể vì thanh danh mà nhảy vào hố lửa.”

Tần Tư ngẩng đầu hoảng sợ nhìn Tần Yến mà quên cả hổi thần, giọng run run nói: “Hôn sự cùng Mai phủ là lão gia cùng phu nhân đã định ra, đại ca…… như thế nào có thể nói vào được?”

Tần Liễm cùng Mai Nguyệt Bạch? Tần Yến cười lạnh một tiếng, thấp giọng hỏi: “Ta chỉ hỏi ngươi, có hay không sợ lời đồn đãi bên ngoài?”

Tần Tư nước mắt rơi xuống: “Không sợ, nếu có thể cùng đại ca làm bạn, ta nguyện ý một đời làm gái lỡ thì……”

“Nói bừa” Tần Yến thấy Tần Tư toàn tâm toàn ý tin tưởng y thì yên lòng, nhẹ giọng nói: “Ta tất nhiên sẽ không tùy tùy tiện tiện đem ngươi gả đi, ngươi chỉ thả lòng là tốt rồi, cái gì cũng không cần sợ, một ngày còn có ta, tất sẽ không khiến ngươi chịu một phần khi nhục…… không cần lo lắng, mẫu thân ở trên trời phù hộ chúng ta đây.”

Nhắc đến vong mẫu nước mắt Tần Tư lại rơi xuống càng nhiều, Tần Yến thanh âm ôn nhu an ủi một phen



Ở Lạc Anh uyển, Tần Trân dựa vào tháp quý phi mà xem giá trang đan tử* của mình, cười dài nói: “Thái thái, ta còn muốn thêm một cặp Đông châu (ngọc trai).”

*giá trang đan tử: tờ giấy liệt kê của hồi môn

“Không phải cho ngươi một đôi rồi sao?” Mai phu nhân sẳng giọng: “Còn muốn thêm?”

Tần Trân đứng dậy ghé vào bên người Mai phu nhân nỉ non nói: “Một đôi như thế nào đã đủ? Một đôi kia làm thành khuyên tai, ta còn muốn một đôi làm Bát Bảo trâm (trâm cài tóc) đây, thái thái……”

“Đều nghe lời ngươi.” Mai phu nhân khẽ vuốt viên ngọc trang sức trên tóc mai, nàng nhớ mang máng giá trang (đồ cưới) bên trong khố phòng của nguyên phu nhân Nghệ Giang Thiến có tám đôi đông châu đây, vừa lúc nhân cơ hội này nói cùng Tần Liễm, vào lấy ra, Mai phu nhân một lòng nghĩ về giá trang của nguyên phu nhân, không chút để ý nói: “Mấy ngày cô cô ngươi ở đây, ngươi không có việc thì đi thỉnh an nhiều.”

Tần Trân bĩu môi: “Cô cô lại không thích ta, ta đi làm cái gì? Lại khiến cho người không được thoải mái.”

“Như thế nào lại không hiểu chuyện như vậy?” Mai phu nhân vừa nghĩ đến muội phu lợi hại kia thì trong lòng nàng cũng có chút sợ hãi, không kiên nhẫn nói: “Biết nàng không thích liền nghĩ biện pháp để cho nàng thích ngươi! Đã định rằng đến sang năm ngươi liền phải gả đi, về sau còn không phải sống dưới trướng của cô cô ngươi?!”

Tần Trân nhắc tới việc được gả cho người nửa phần mắc cỡ cũng không, miễn cưỡng nói: “Thì lại làm sao? Người của Chương phủ thích ta là đủ rồi, lại nói sống tốt hay không tốt còn phải xem lấy được lòng của tướng công hay không, ta lấy lòng nàng thì có lợi gì?”

“Ngươi thì biết cái gì?” Mai phu nhân thấy nữ nhi ngu dốt như thế trong lòng càng cảm thấy khó chịu: “Hôn sự này như thế nào có ngươi cũng rõ ràng, Tần Nhã ban đầu là nhìn trúng Tần Tư, đổi thành người nàng liền không cao hứng, ngươi còn không lo dịu dàng một chút? Ngươi chỉ biết là bây giờ Tần Nhã chưa chưa làm chủ được Chương gia, nhưng nàng sớm muộn gì cũng có ngày làm chủ, khi ngày kia đến nàng còn không phải muốn đem ngươi thành như thế nào thì thành thế đó sao?!”

Tần Trân chậm chậm không nói, Mai phu nhân giận tái mặt thấp giọng nói: “Ta mặc kệ ngươi có bao nhiêu không muốn, nay ngươi trước hảo hảo lấy lòng Tần Nhã cho ta đi, chờ vào cửa sớm hạ sinh đích tử, đứng vững bước chân rồi lại nói, ta nghe nói hôm nay đem Thược Dược đánh đuổi đi? Lại có chuyện gì? Đều muốn định thân ngươi có thể thu lại tính tình một chút hay không? !”

“Bất quá chính là giáo huấn nô tài mà thôi.” Tần Trân lạnh lùng cười: “Thái thái không phát hiện, nàng hôm nay mặc đồ đỏ đeo lục lạc, hảo hảo trang điểm một chút đây, người như vậy mà thái thái muốn nàng cùng ta đi Chương gia? Hừ…… ta đã nói Phùng ma ma tìm cho nàng một nhà xứng đáng .”

Mai phu nhân suýt nữa thở không nổi đi, đập bàn cả giận nói:“Ai bảo ngươi tùy ý đánh Thược Dược hả? Đây là việc một nữ nhi khêu các như ngươi nên làm?!”

“Thì sao?” Tần Trân lăng lăng nhìn Mai phu nhân: “Một nô tài mà thôi……”

Mai phu nhân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, chính mình lo liệu mọi việc bên trong không một tí sai sót, các loại thủ đoạn này nữ nhi lại không học được một chút, tính tình so với chính mình còn cường đại, Mai phu nhân nhìn bộ dáng Tần Trân vẫn không thông suốt trong lòng tức giận càng tăng lên: “Nương của Thược Dược nàng ở bên ta, ca ca nàng đi học cùng đệ đệ ngươi, nguyên nhà của Thược Dược đều nằm trong tay ta, tính tình nàng lại nhu nhược, rất thích hợp làm nha đầu hồi môn. Đến lúc ngươi đi Chương gia dùng nàng cũng yên tâm, chờ tương lai thân thể ngươi không tiện thì để tướng công thông phòng cũng không tệ, ta phí nhiều tâm tư để kiếm người phù hợp như vậy……”

Mai phu nhân càng nói càng tức: “Ngươi trước khi làm việc có thể động não hay không? Cô cô ngươi còn trong phủ, nàng sẽ càng không để ngươi vào mắt…… Ngươi tức chết ta mà!”

Tần Trân vừa nghe cũng hối hận, ngượng ngùng nói: “Thái thái trước cũng không nói cho ta…… Ta nào biết ?”

Mai phu nhân lại lười nhiều lời, thở dài nói: “Nhi nữ đều là nghiệp chướng của kiếp trước…… mà thôi, ta lại tìm những người khác, dặn dò vừa rồi ngươi nhớ kỹ?”

“Nhớ kỹ nhớ kỹ.” Tần Trân liên tục không ngừng đáp ứng , gặp Mai phu nhân thần sắc hơi dịu xuống thì nở nụ cười: “Thái thái vừa rồi ta nói Đông châu……”

Mai phu nhân mỏi mệt khoát tay: “Biết, ngày mai cho người đưa lại.”

……

Bên trong Liễm Tùng uyển, Tần Yến đem bái thϊếp (thư thăm hỏi) viết hảo đặt trên thư án chờ mực khô, Phúc quản gia đem canh thuốc bổ Mai phu nhân vừa đưa tới đặt lên bàn, thấp giọng nói: “Phu nhân vừa cho người đưa tới.”

Tần Yến nhìn cũng không nhìn, thấp giọng nói: “Đã biết.”

Phúc quản gia gật gật đầu, đứng ở một bên do dự hạ thấp giọng nói: “Thiếu gia…… ta nghĩ mấy lần, vẫn là có cảm giác không ổn, đại tiểu thư đã không còn nhỏ, chớp mắt liền phải cập kê, riêng việc nhị tiểu thư lại định thân trước đại tiểu thư liền có thể để người khác lên án, càng đừng nói việc lớn tuổi, này……”

“Kia cũng so với việc tùy ý gả càng làm nhục người khác hơn.” Tần Yến lẳng lặng nhìn bái thϊếp thản nhiên nói: “Vưu Bạch Nguyên Vưu tướng quân từng cùng ngoại tổ phụ (ông ngoại) ta qua lại thân thiết, Vưu phu nhân vẫn là can nương (mẹ nuôi) của mẫu thân ta, sau khi ngoại tổ phụ ra đi ngài giúp đỡ cũng nhiều, nay Vưu tướng quân lên làm thủ lĩnh cấm quân, ở kinh thành càng có tiếng nói, có ngài ở đây, có một số việc dễ nói hơn.”

Phúc quản gia gật gật đầu: “Thiếu gia từ trước giờ không đánh không chuẩn bị trận…… Đúng rồi, hôm nay Kinh Dao kia chạy theo lão nô xin tiền tiêu vặt của một năm, này kỳ lạ a, lão nô chưa cho, thiếu gia, đứa nhỏ này ở trên đường nhìn cũng không tệ lắm, nhưng việc này…… không lẽ là muốn chạy đi?”

Tần Yến hơi hơi trầm ngâm: “Sẽ không, ở trong này hắn có thể ăn no có thể mặc ấm, đi ra ngoài đem tiền tiêu sạch lại muốn đi xin cơm? Hắn không có ngốc…… ta bận rộn nhiều ngày không có để ý hắn, hắn muốn liền cấp đi, cũng không có mấy lượng.”

Tần Yến nghĩ nghĩ lại nói: “Phái người theo dõi hắn, xem đến cùng hắn muốn làm gì.”

Phúc quản gia đáp ứng rời đi.

Sáng sớm hôm sau Tần Yến sai người đem phong bái thϊếp kia lặng lẽ đưa đến Vưu phủ, sau khi nhận được Vưu Bạch Nguyên đưa lại một phong thư để người đem trở về, Tần Yến xem hồi âm của Vưu Bạch Nguyên thì yên lòng, người ngoại tổ phụ kết giao quả không tồi, Tần Yến đem thư đốt đi, Phúc quản gia tiến lên cười nói: “Vưu tướng quân quả thật niệm tình cũ, biết là thiếu gia đưa tới bái thϊếp vội vàng sai người đem chúng ta mời đi vào, hảo một phen hỏi, Vưu tướng quân nói, ngày mai đương nhiên sẽ tới .”

Tần Yến gật gật đầu, Phúc quản gia tiến lên một bước thấp giọng nói: “Hôm qua lão nô đem bạc cấp Kinh Dao, hắn biết hôm nay chúng ta muốn đi ra ngoài liền nói cũng muốn ra ngoài, lão nô đáp ứng, ra cửa liền không thấy nhân ảnh của hắn, lão nô sai người theo sát…… hắn dọc theo ngõ Trạng Nguyên đi nửa ngày, gặp y quán (tiệm thuốc) thì bước vào, đem sáu lượng bạc mua toàn dược liệu .”

“Sau khi mua xong hắn trốn vào bên trong ngõ nhỏ vắng vẻ đem một bao dược hủy đi, để khói bốc lên trời, lăn qua lăn lại nửa ngày lại đem dược liệu bỏ lại trong một cái bao tải, rồi tùy tiện ném xuống sông!” Phúc quản gia đầy mặt nghi hoặc: “Hắn đây là muốn làm cái gì?” Tần Yến hơi hơi nhíu mi không lại nói, sau một lúc lâu thấp giọng nói: “Đã biết.”

Buổi tối, theo thường lệ Mai phu nhân lại bưng một chén canh tẩm bổ lại đây, Kinh Dao ở bên ngoài tự do một ngày, sau khi trở về thu thập diện mạo tốt cũng bước vào thư phòng, sớm canh giữ ở bên ngoài, đợi khi nha đầu của Mai phu nhân đưa canh đến thì nhanh chóng nhận lấy, đi qua khúc quanh của tám đại bình phong chạm rỗng, khom người tiến vào.

Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Kinh Dao hơi hơi trắng nhợt, tay có chút run, cẩn thận bưng lấy chén canh mạ vàng, thấp giọng nói: “Thiếu gia, đây là canh thuốc bổ phu nhân vừa cho người mang tới.”

Phúc quản gia ở một bên, mí mắt một chút cũng không nâng, càng lười tiến lên hầu hạ, Mai phu nhân vì đóng vai hiền đức nên mỗi ngày đều kiên trì đưa canh đến, Tần Yến chưa bao giờ uống qua một miếng, ai ngờ hôm nay Tần Yến lại buông thư xuống, ngẩng đầu nói: “Bưng qua đây.”

Kinh Dao mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, thân ảnh đơn bạc hơi hơi lung lay, tại sao có thể như vậy?!

Đầu ngón tay Kinh Dao gắt gao giữ chặt chén canh, giọng run run nói: “Thiếu gia…… Không phải trước giờ không uống sao?”

Tần Yến nhìn Kinh Dao thản nhiên nói: “Canh thuốc bổ rất tốt, đổ rất đáng tiếc.”

“Không…… Không cần đổ.” Kinh Dao càng thở càng dồn dập, nuốt xuống nước miếng, nhẹ giọng nói: “Kinh Dao phúc bạc…… chưa từng hưởng qua canh thuốc bổ có vị gì, thiếu gia…… thưởng cho Kinh Dao đi.”

Tần Yến bình tĩnh nhìn Kinh Dao, trong lòng có một chút không đành lòng, hắn đứng dậy một phen lấy chén canh trong tay Kinh Dao, mở nắp nhỏ vài giọt canh lên một cái chặn giấy tùng bách bằng bạc đặt ở trên án thư, cái chặn giấy liền biến đen, Phúc quản gia một thân bị dọa đổ mồ hôi lạnh: “Này…… bên trong này có thạch tín!”

Tần Yến đem chén canh bỏ xuống, xoa xoa tay thấp giọng nói: “Vì tìm điểm ấy thạch tín, tốn không ít mệt nhọc đi?” Kinh Dao không nghĩ tới kế hoạch chu toàn của mình đã sớm bị Tần Yến nhìn thấu, chân mềm nhũn, thân thể nhỏ bé trực tiếp ngã ngồi ở trên mặt đất.

*noãn cácBáo Ân - Chương 5*tháp quý phiBáo Ân - Chương 5*Đông châuBáo Ân - Chương 5*Bát Bảo trâmBáo Ân - Chương 5*Thư ánBáo Ân - Chương 5*Bình phongBáo Ân - Chương 5*Chặn giấy tùng báchBáo Ân - Chương 5