Chương 28

Để chuộc tội với thái tử Cố Tiểu Khả quyết định sẽ đãi anh một bữa cơm, nhưng người nọ được voi đòi tiên muốn cô đích thân nấu một bữa. Cô cũng chỉ nấu được mấy món đơn giản sợ lại không hợp khẩu vị của anh, vả lại đi đâu mà nấu nướng.

Ninh Huân Thụy cũng không nói gì đưa cô đến nhà riêng của anh, làm cô gái nhỏ ngạc nhiên không thôi. Chẳng ngờ là anh đã có nơi ở riêng, chưa tốt nghiệp nhưng đã tách bản thân ra khỏi gia đình.

Điều này đối với cô gái nhỏ luôn bám dính với bố mẹ cảm thấy hơi khó khăn, ở một mình sẽ rất cô đơn, nhưng thái tử lại nói trong thế giới của người trưởng thành không có cô đơn hay không cô đơn, chỉ có thể thích nghi dưỡng thành thói quen.

Cố Tiểu Khả nhắn tin bảo về nhà trễ một chút với bố mẹ sau đó liền xuống bếp, thời gian cô xuống bếp không nhiều nhưng cũng có vài món sở trường do mẹ Cố từng dạy cô vẫn còn nhớ.

"Không cần anh giúp à"

Hai người ôm nhau trong bếp như vợ chồng mới cưới không nỡ xa nhau dù chỉ một khắc.

"Anh mau đi tắm đi, em sẽ làm nhanh thôi"

Thái tử hôn cô một cái sau đó di chuyển khỏi phòng bếp, lúc đi đến cầu thang không nhịn được mà nhìn về phía cô gái nhỏ, trong ánh mắt thiếu niên toàn là ngọt ngào ngớ ngẩn trước nay chưa từng có.

Cố Tiểu Khả bận bịu trong chốc lát cũng làm xong liền bày biện ra bàn, vui vẻ đi gọi anh xuống nhưng cô nhanh chóng nhận ra ở đây nhiều phòng như vậy cô không biết phòng anh ở đâu.

Còn đang không biết có nên gõ cửa từng phòng hay không, thì bóng người cao lớn của thiếu niên liền xuất hiện, thái tử vừa tắm xong để trần nửa người chỉ mặc mỗi chiếc quần dài làm bằng chất liệu mỏng nhẹ thoải mái.

Nhìn thoạt qua anh gầy nhưng quả thực không nhìn thấy bên trong thì không biết, cơ thể săn chắc đẹp mắt không phải là kiểu cơ bắp cuồn cuộn, mà là có da có thịt điểm xuyến trên người một cách gợi cảm.

Ninh Huân Thụy còn chưa nói gì thì cô gái nhỏ đã chạy xuống mất, đến khi anh đi xuống thì đã bị cô nhắc nhở.

"Sao anh không mặc áo vào"

"Thói quen"

"....."

Thói quen của anh làm mặt cô nóng ran

"Nhưng dễ cảm lạnh lắm, ngày mốt là thi đấu anh không thể đổ bệnh được"

Đúng là cô ngại ngùng nhưng chuyện quan trọng vẫn cần nhớ rõ, không thể để anh đổ bệnh được. Thấy cô lo lắng cho mình như vậy thái tử cũng nghe lời lạ thường vào phòng mặc một chiếc áo vào.

Cô chỉ nấu một ít sủi cảo, đậu hũ tứ xuyên kèm một chút canh, thái tử cũng rất nể mặt ăn rất ngon miệng.

"Bố mẹ em là người tứ xuyên à?"

"Là mẹ em, món đậu hủ này rất chuẩn vị phải không?"

Thái tử gật đầu, ngày trước anh đã từng đến tứ xuyên nếm thử quả thực vị không khác biệt lắm, bánh bao nhỏ mềm mại nhìn yếu đuối mảnh mai nhưng không nhu nhược lại còn có chút tay nghề.

Ngày càng làm thái tử yêu thích không thôi.

Cố Tiểu Khả ăn một miếng sủi cảo ở bên cạnh xem anh tiếp điện thoại, chủ yếu là hôm nay mọi người đua xe sau đó uống rượu muốn mời anh nhập tiệc.

"Không đi thật à?"

"Cúp đây"

Hiển nhiên anh đã từ chối dứt khoát, không khí ồn ào náo nhiệt chỗ đó sớm đã không bằng thời gian bên cạnh cô gái của anh.

Cố Tiểu Khả muốn rửa bát nhưng Ninh Huân Thụy nhất quyết không cho, để cô nấu một bữa cơm đã là thiệt thòi, càng không thể để mười đầu ngón tay của cô ngâm nước.

"Ngày mai có cô giúp việc đến, những việc này tuyệt đối không được làm"

"Em biết rồi, xem anh lải nhải kìa"

Cố Tiểu Khả cực kì cao hứng châm chọc anh, liền bị bế thốc lên, đôi chân dài hữu lực rất nhanh đã mang cô đến phòng ngủ chính. Lần đầu trong thấy phòng của anh, quả thực rất lớn cách trang trí gam màu tối giản lạnh lẽo, độc đáo ở chỗ có hoạ tiết nghệ thuật quanh tường.

Đồ vật lạ mắt được đặt trên tủ, món nào cũng hết sức đắt tiền, bắt mắt nhất là gậy bóng chày trong hộp kính lớn, xung quanh thân gậy đều ghim đầy đinh còn có một ít màu đỏ điểm lên như máu.

Bạo lực và quyền lực

Ninh Huân Thụy cầm một tấm vải trắng tùy ý che đi hộp kính, Cố Tiểu Khả hiểu anh sợ nó ảnh hưởng đến cô nhưng cô không đến nổi nhát gan như vậy, ít ra nó chỉ là đồ vật không gây hại cho anh.

"Em thích màu nào?"

Thái tử cho cô xem hai bộ quần áo khúc côn cầu một bên màu trắng cam một bên màu xanh trắng, cô gái nhỏ nhanh chóng chọn được một màu.

"Ngày hôm đó, em sẽ cố vũ hết sức cho anh"

"Truyền năng lượng cho anh đi bảo bối"

Bánh bao nhỏ hôn chụt một cái lên má anh nhưng thái tử thật không thoả mãn nói, thật là khó hầu hạ.

Cố Tiểu Khả chủ động đến khoé môi của anh, nhưng kĩ thuật vụng về không thể dỗ dành nổi dã thú hoang dại trong người thái tử. Anh ghì cô vào lòng ân ái không thôi

"Hức, đừng như vậy mà"

Thái tử xoa nắn ngực rất có tiết tấu, rất nhanh cả người cô gái nhỏ đã mềm như nước, cởϊ áσ đồng phục của cô ra, tức thì bầu ngực trắng trẻo non nớt đã dụ dỗ thái tử gấp gáp.

Cạch một cái nhẹ, áo ngực mỏng manh đã bị cởi bỏ, toàn bộ đều phơi bày ra trước mắt. Bộ ngực đang trong kì phát dục vừa trắng vừa mềm đỉnh vυ" lại hồng nhạt đẹp mắt.

Cố Tiểu Khả liền giơ tay che lại đầy ngại ngùng, loại chuyện này vẫn là cô không có kinh nghiệm, da mặt lại mỏng huống hồ ngực của cô không được đẫy đà hẳn là không đẹp a.

Yết hầu của thái tử đã giật vài cái, miệng lưỡi khô khốc, phía dưới đũng quần lại cứng.

"Có phải không được đẹp không?" Bánh bao nhỏ quả thật sợ anh không vừa ý

Thái tử cười sủng nịnh

"Rất đẹp"

Anh khen cô? Anh không chê cô ư? Cố Tiểu Khả cũng ngoan ngoãn bỏ tay ra, ánh mắt của người nọ bị lửa dục đốt nóng rực.

"Còn nhớ lần trước anh nói gì không?" Lời mê hoặc quanh quẩn trong phòng

Là ăn ngực của cô sao? Thật đủ làm người ta vừa luống cuống lại vừa mong chờ.

"Um, nhẹ một chút"

Đầu lưỡi ấm nóng ngậm một bên ngực, liếʍ mυ"ŧ mân mê khi thoảng lại dùng răng ma sát nhẹ, đôi tay thon dài lại xoa bên phía còn lại, gẩy nhẹ hạt châu trên đỉnh làm cô không ngừng kêu ra những âm thanh vụn vặt.

Làm cho du͙© vọиɠ của thái tử càng bành trướng, cố tình mυ"ŧ thật mạnh để cô không khống chế nổi. Quả nhiên Cố Tiểu Khả cảm thấy bên phía dưới qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm, còn có chút ngứa.

Đôi mắt mê mẩn của cô gái nhỏ nhìn xuống, thái tử tư thái yêu nghiệt vùi đầu vào ngực của cô như trẻ con mυ"ŧ sữa, càng nhìn càng chịu không nổi dáng vẻ đầy nɧu͙© ɖu͙© như vậy.

Muốn được lấp đầy.