Chương 8: Sắp có đánh nhau

“Đây là đường dài mà cậu tính trước á hả?” Hệ thống tò mò nhìn Cecilia đang bày số đồ Eirlys mang đến lên sàn nhà.

Sau lần mua sắm hôm đó, cả hai người thi thoảng vẫn giữ liên lạc, Cecilia đã hỏi Eirlys rằng liệu cô ấy có muốn chạy việc cho cô không, đương nhiên là vẫn nhận thù lao và Eirlys đã đồng ý với lời đề nghị ấy. Việc này vốn dĩ tốt hơn cho cả hai vì bọn họ không phải trả thêm một khoản tiền hoa hồng cho bên trung gian, Cecilia sẽ không tốn thêm thời gian chờ thông cáo có người nhận và việc được hợp tác với một người quen cũng làm cô ít nhiều cảm thấy nhẹ nhõm. Eirlys rất thành thạo các cửa hàng trong thành phố, cô ấy biết chỗ nào bán hàng tốt cũng như sở hữu đầy đủ cả thảy những kỹ năng trả giá để mua được số đồ cô cần với một khoản phí rẻ hơn nhiều mức dự tính ban đầu. Đây quả là một phần lợi ích thêm vào ngoài ý muốn mà. Sau này đυ.ng đến cái gì cũng tốn tiền là tiền hết, tính toán chi tiêu từ giờ vẫn tốt hơn.

Quay trở lại với đống đồ vừa được đưa tới, hệ thống nhìn sơ qua, thấy vừa có giấy bút mực xanh mực đỏ, vừa có nồi niêu xoong chảo, chai lọ linh tinh đủ các loại. Trong game, có thể tăng lực chiến nhất thời bằng các loại ngoại lực như thuốc buff và phù chú. Thứ này ai cũng làm được, không bị hạn chế bởi tư chất, quả là một sự lựa chọn tốt cho Cecilia ở thời điểm hiện tại. Tuy dễ làm nhưng để thành thạo, người chơi vẫn cần đầu tư một lượng lớn thời gian và nguyên liệu đầu vào đắt đỏ để luyện cho quen tay, vì thế không có quá nhiều người chọn chi mạnh tay cho những thứ đồ này. Trong game, dù sức mạnh chẳng đến đâu, nhưng bàn về khoản nấu thuốc và chế phù, Cecilia lại thuộc hàng top sever. Việc nắm rõ một số loại công thức cấp cao quý hiếm cũng coi như là 1 loại lợi thế hiếm hoi có được. Mà điểm quan trọng nhất là, hai thứ này, đều có thể đem bán kiếm tiền.

Trước không nhìn thấy không thể vẽ phù, vẫn là nấu thuốc thì hợp lý hơn đi. Trong game, quá trình nấu thuốc có thể nói là được tinh giản đến mức tối thiểu. Người chơi chỉ cần thu thập đủ nguyên liệu, quăng chúng vào nồi, sau đó ngồi nhìn con nhân vật chạy qua chạy lại, quấy quấy lại đảo đảo mấy lần là xong, còn việc nấu thuốc thành hay bại, vậy phải xem nhân phẩm bạn thế nào. Để mở khóa một món mới, người chơi chỉ việc lặp đi lặp lại quá trình này, đến khi nào game thông báo thành công mới thôi, đương nhiên trước đó, với mỗi lần nấu thuốc thất bại, người chơi đều sẽ nhận được một lọ thuốc hắc ám, uống vào rồi nhân vật sẽ ngã lăn ra đất, ôm cổ lăn qua lăn lại như trúng độc, rồi nằm im bất động, chết bất đắc kỳ tử. Đến đây, nhiều người sẽ tự hỏi, vậy phải nấu nấu bao nhiêu lần mới được tính là thành công. Nhà phát hành bày tỏ, muốn biết thì tự đi hỏi nhân phẩm bản thân đi thôi, bởi không có bất cứ một quy định nào về số lần này, có người nấu mấy lần đã ra, lại có mấy người spam nguyên liệu từ ngày này qua tháng nọ mà chai thuốc nó tròn méo ra sao còn chưa được nhìn thấy, hoàn toàn là phụ thuộc vào may mắn. Tốn kém và vất vả là thế, vậy mở món xong thì sao? Sau khi mở được rồi, người chơi có thể nấu được thuốc, nhưng vấn có tỷ lệ thành công nhất định, không phải cứ nấu là được mà thỉnh thoảng cũng sẽ có thất bại. Nhưng game nhân phẩm mà, tỷ lệ trong game cùng quảng cáo đều không khác nhau là mấy, đều chỉ mang tính chất tham khảo là chính thôi. Chứ chuyện cấp bậc đại sư, tỷ lệ thành công lên đến 95% nấu thuốc cấp thấp 10 lần xịt cả 10 cũng chỉ là chuyện thường như ở huyện, ứ có gì bất ngờ. May rủi tốn kém là thế nên chẳng mấy ai muốn bỏ công sức vào, duy chỉ có quý cô Cecilia, con người với máu đỏ đen vô tận chảy cuồn cuộn trong huyết quản là không ngừng ngày đêm dâng hiến, cuối cùng trước khi xuyên không, thành công mở khoá được toàn bộ 32 loại thuốc trong game, bao gồm cả 3 loại công thức ẩn quý hiếm, trở thành top 1 nấu nướng của cả sever lúc bấy giờ.

Cecilia sai hầu gái chuẩn bị cho mình một phòng chế thuốc riêng, sau đó ăn dầm ngủ dề ở trỏng, đem quá trình nhàm chán này ra ngoài đời thực tiến hành lặp đi lặp lại. Đương nhiên, tận tay làm rồi mới biết ngoài đời có nhiều thứ cần chú ý hơn nhiều. Từ những thứ lớn như nhiệt độ, thời gian, thứ tự cho nguyên liệu vào nồi đến ty tỷ những thứ linh tinh lặt vặt như sắp xếp dụng cụ và nguyên liệu sao cho không bị lộn xộn, vướng víu tay chân, vân vân và mây mây.

Cứ kiên trì luyện tập như thế, bất tri bất giác, Cecilia đã đến thế giới này được gần 1 tháng. Về ma pháp, cô miễn cưỡng đạt đến cấp bậc thấp nhất của pháp sư, đó là đem ma pháp khống chế tốt, ngưng đọng ra ngoài thành chiêu thức. Cecilia muốn phỏng theo chiêu thức đầu tiên cô nhận được trong game “Bão băng phong”, triệu hồi trận bão tuyết trong một phạm vi nhất định, có thể vừa gây sát thương, vừa làm chậm, còn có tỷ lệ đóng băng đối thủ trong một khoảng thời gian nhất định. Mục tiêu là thế còn hiện thực thì đã thực hiện được đến mức làm chậm rồi, sát thương + đóng băng tạm thời vẫn chờ bổ sung sau. Còn về chuyện chế thuốc, sau khi số chai thuốc hắc ám xếp chống lên nhau vừa đủ để phủ kín 4 bức tường, Cecilia cũng thành công chế được 3 loại thuốc buff cơ bản, thuốc buff tăng tốc chạy, tăng khả năng hồi phục của cơ thể và tăng sức mạnh thể chất. Này cũng coi như là đủ tiêu chuẩn để chuyển từ khu cá nhân sang khu dã ngoại rồi. Vì thế, Cecilia quyết định ngày mai sẽ đến khu dã ngoại dạo 1 vòng, thuận tiện ngắm cảnh rồi kiếm mấy con quái cấp thấp luyện thực chiến. Tuy với cấp bậc của cô hiện tại, việc này vẫn còn khá miễn cưỡng, nhưng nếu đề cao cảnh giác, không đi sâu vào những khu nguy hiểm vì chắc mọi thứ sẽ ổn thôiii.

Khu dã ngoại ngẫu nhiên được chọn là Rừng Sương Mù. Bản thân các khu dã ngoại cũng chia thành từng vùng khác nhau, vùng an toàn được thể hiện bằng màu xanh dương trên bản đồ, vùng nguy hiểm (màu đỏ) và vùng rủi ro chưa xác định (màu tím), ngoài ra còn một số khu vực nho nhỏ khác như vùng sương mù dày đặc khuất tầm nhìn, vùng ma pháp không ổn định,... Sinh viên cuối cấp ở trường ma pháp sẽ canh giữ theo phiên ở các vùng an toàn cố định và khu vực giao giữa các vùng nguy hiểm, vì vậy khi gặp chuyện tùy thời đều có thể gọi cứu hộ.

Lúc tiến vào đây, Cecilia cũng bị bọn họ giữ lại để phổ biến nội quy, còn cả phát bản đồ và pháo cầu cứu. Đồng phục trường lấy màu chủ đạo là màu trắng, mỗi người còn dẫn theo một con thiên mã lông cánh trắng muốt, quan trọng nhất là khí thế và cách tổ chức làm việc của họ quả thực trông rất chuyên nghiệp và uy tín. Cecilia nghĩ đến cảnh nhiều năm sau mình cũng sẽ như thế “...”, “Được rồi, dù sao cũng không thể tưởng tượng ra cảnh đó được.” ==

---------------------------------------------------

Tiểu kịch trường

Tuy với cấp bậc của cô hiện tại, việc này vẫn còn khá miễn cưỡng, nhưng nếu đề cao cảnh giác, không đi sâu vào những khu nguy hiểm vì chắc mọi thứ sẽ ổn thôiii.

Hệ thống: Chắc không đó? ==

Ký chủ: Chắc là vậy.

Hệ thống: Mạnh dạn thay "chắc" bằng "chắc chắn" đi bạn.

Ký chủ: :>