Chương 1-2: Mặc dù xuyên vào tiểu thuyết thịt văn tổng thụ, nhưng tôi thực sự là thẳng nam! (hơi hơi H)

Khoảnh khắc hai bàn tay chạm vào nhau, bàn tay kia đột nhiên rút lại như bị điện giật.

Lục Dật ngẩng đầu nhìn xem, có chút kinh ngạc: "Quý Liên Tinh?"

Quý Liên Tinh là thụ chính của quyển tiểu thuyết "Ba không" này. Mặc dù hơi sống nội tâm nhưng cậu là cái vạn nhân mê, nghe nói còn bị…nghiện tìиɧ ɖu͙© nghiêm trọng.

Hix, đây có thể coi là thiết lập của thụ chính và sẽ luôn gặp phải những chuyện dở khóc dở cười như vậy phải không?

Là bạn cùng lớp cũng là bạn cùng phòng của thụ chính, Lục Dật đã ở thế giới nhỏ bé này được hơn một năm. Có lẽ là bởi vì cốt truyện còn chưa khởi động, nhân vật chính thụ cũng chưa bao giờ chủ động cùng hắn nói chuyện.

Nhưng vừa rồi Quý Liên Tinh lại chủ động giúp Lục Dật nhặt sách!

Điều này có nghĩa là... cốt truyện sắp bắt đầu? ?

Nghĩ đến đây, Lục Dật bỗng nhiên hưng phấn lên, ngay cả trước mặt là thụ chính cũng cảm thấy thuận mắt hơn chút.

Vì vậy, sau khi nhận lấy cuốn sách từ tay Quý Liên Tinh, Lục Dật cười rất tươi, lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ. Hắn nắm lấy tay thụ chính, hưng phấn nói: “Cám ơn bạn học Quý.”

Quý Liên Tinh rũ mắt xuống, lông mi khẽ run lên. Cậu liếc nhìn bàn tay đan vào nhau của hai người, có chút mất tự nhiên quay mặt đi, nhỏ giọng nói: "Lục...bạn cùng lớp, không cần nói cảm ơn."

Nhìn phía dưới hai người nhiệt tình tương tác, vị thầy giáo nào đó trên bục giảng ánh mắt dần dần tối sầm. Anh ta đẩy chiếc kính không gọng trên sống mũi lên, lạnh lùng nói: “Bạn học Lục Dật, bây giờ em có thể lên giải bài được không?”

Chậc chậc, mùi thuốc súng thật nồng a, Lục Dật thở dài.

Hắn chỉ nói có một câu cùng bắt tay với thụ chính mà thầy Bùi đã ghen.

Thầy Bùi, còn được gọi là Bùi Tuyển Chi, anh ta là công 3 của bộ truyện “ba không” này. Tuy rằng, anh ta nhìn thì ăn mặc lịch sự, nhưng thực tế lại là nhân vật có tính chiếm hữu nhất trong số các công chính. Sau này, anh ta sẽ hắc hóa, nhốt thụ chính đáng thương vào phòng tối, ép cậu làʍ t̠ìиɦ và vân vân.

Chậc chậc chậc, biếи ŧɦái quá a.

Ba giây tưởng niệm dành cho nhân vật thụ chính.

……

Ba giây sau, Lục Dật đứng dậy đi lên bục giảng.

Bất quá, hắn cũng không có lập tức lên bảng giải đề, mà là im lặng đứng ở trước mặt thầy Bùi và dùng ánh mắt âm thầm lên án anh ta.

Bùi Tuyển Chi không hiểu gì cả. Lúc anh ta đang định hỏi thì Lục Dật đột nhiên vươn tay chạm vào mặt anh ta.

"Em ⸺"

Không hiểu sao Bùi Tuyển Chi lại cảm thấy xấu hổ không thể giải thích được. Anh ta vội vàng liếc nhìn các em sinh viên phía dưới, thấy bọn nhỏ đều đang hứng thú nhìn chằm chằm về phía anh ta thì không khỏi đỏ mặt.

Nhưng lúc này vẻ mặt của Lục Dật lại rất tự nhiên, hắn thoải mái vỗ vỗ tay, cười nói: "Thầy Bùi, trên mặt thầy dính bụi phấn, em đã lau giúp thầy rồi."

Hầu kết của Bùi Tuyển Chi lăn lộn lên xuống hai lần, nhưng cuối cùng anh ta cũng không nói lời nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Dật nhặt viên phấn lên và giải đề như không có chuyện gì xảy ra sau khi trêu chọc thầy giáo của mình ở trước mặt mọi người.

Lục Dật thật sự không cảm thấy có vấn đề gì cả. Còn hơn là cứ để mặt thầy Bùi dính bụi phấn và tiếp tục giảng bài cho học sinh. Việc đấy chẳng khác chi là muốn ép chết hắn, một con người có chứng sạch sẽ + rối loạn ám ảnh cưỡng chế nặng sao?

Sau đó, Lục Dật liếc nhìn công thức tính toán trên bảng đen, giơ tay bắt đầu giải bài toán.

Nước chảy mây trôi trông vô cùng sinh động, hắn giải bài toán liền mạch lưu loát.

Hệ thống lại gần nhìn xem, ngạc nhiên kêu lên: "Oa... Ký chủ, ngài chưa bao giờ nghe giảng, sao có thể làm được như thế này? Hay là, ngài đang viết bậy viết bạ?"

Lục Dật khẽ liếc nhìn hệ thống, cười nhạo nói: “Cậu là hệ thống thực tập mới tới đi?”

Hệ thống điên cuồng gật đầu, kích động nói: "Đúng vậy đúng vậy, ký chủ, làm sao ngài biết?"

Lục Dật không trả lời mà hỏi: “Vậy cậu có biết tại sao tôi lại bị đày đến bộ phận xuyên nhanh trong tiểu thuyết BL không?”

"Biết, biết! Tôi nghe các tiền bối nói, hình như trước kia thành tích của ngài ở bộ phận BG quá kém nên bị ép chuyển đi."

Lục Dật cầm phấn, động tác viết bảng vẫn không dừng lại, tiếp tục: “Đúng vậy, mặc dù thành tích của tôi kém, điểm thấp, nhưng lúc trước tôi xuyên qua nhiều như vậy BG thế giới nhỏ cũng không phải là chỉ ngồi chơi. Cậu có biết tôi đã phải học môn toán cao cấp này bao nhiêu lần rồi không? Tôi thậm chí còn không thể đếm được.”

"Ồ, thì ra là như vậy. Ký chủ, ngài thật giỏi a!"

Lục Dật cười hắc hắc, cũng không bình luận gì về việc hệ thống thả rắm cầu vồng*.

*Rắm cầu vồng: lời khen

Đừng nói là toán cao cấp, liền người đứng cạnh hắn bây giờ - vai diễn thầy Bùi – giảng viên toán, Lục Dật cũng từng diễn qua. Nhưng khi đó hắn vẫn là nam hai thâm tình, nhiệm vụ chủ yếu của hắn là bảo vệ nữ chính và thúc đẩy cho nữ chính cùng nam chính có cái kết happy ending. Có lẽ vì duy trì nhân thiết được đặt ra, Lục Dật cả ngày bận rộn với công việc, nghiên cứu học thuật thế nên đến cuối cùng hắn không có thời gian làm nhiệm vụ chính. Kết quả là, nam nữ chủ không có tu thành chính quả mà còn trở thành kẻ thù của nhau.

Nhiệm vụ thất bại và thế giới nhỏ sụp đổ.

Haizzz, tất cả đều là lịch sử đen tối nên không cần nhắc tới.

Cuối cùng, Lục Dật cũng giải xong đề, ném viên phấn trở lại hộp. Hắn quay đầu nhìn thầy Bùi, cười nói: "Thầy Bùi, em giải xong rồi, em có thể về chỗ ngồi được không?"

Nói xong, hắn quay người cứ rời đi mà không đợi Bùi Tuyển Chi gật đầu.

Trên đường trở lại chỗ ngồi, Lục Dật lại ép hỏi hệ thống: "Nhân vật chính thụ đã dắt đầu giao lưu với tôi, một cái công cụ hình người và công 3 cũng vì thế mà ghen. Nội dung nhiệm vụ rốt cuộc bao giờ mới bắt đầu?"

"Này..." Hệ thống có chút chột dạ, quanh thân ánh sáng dần tối lại, lắp bắp nói: "Cái kia... Luân gia vẫn chưa nhận được thông báo từ chủ hệ thống, xin ký chủ cứ bình tĩnh đừng sốt ruột a ~ "

Mẹ nó!

Lại là câu “bình tĩnh đừng sốt ruột” nữa!

Lục Dật làm sao có thể không vội, hắn đã đến thế giới ba không này hơn một năm rồi. Trong suốt một năm này, hắn đã nhiều lần kháng cáo. Tuy nhiên, chủ quản BL cố tình giao cho hắn một cái hệ thống không chỉ là tân binh, mà còn là tân binh có quyền hạn thấp gần như bằng 0!

Điều đáng sợ hơn nữa là trong thế giới nhỏ bé này ⸺ hay chính xác hơn ⸺ trong khuôn viên trường này thường xuyên có một số tên bia đỡ đạn quan hệ tìиɧ ɖu͙© ở khắp mọi nơi bất kể lúc nào. Lục Dật đã vô số lần được chứng kiến trực tiếp tại hiện trường. Lần nào hắn cũng có thể nhìn thấy cặp mông trắng nõn của vật hi sinh thụ cùng với cảnh họ bị đυ. cho đến khi nước bắn tung tóe khắp nơi và ruột nhảy tung tăng.

A... thật sự cay mắt quá mà.

Tuy nhiên, với tư cách là nhóm nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết đầy thịt này thì Quý Liên Tinh cùng nhóm công chính của cậu, vẫn chưa có dấu hiệu làʍ t̠ìиɦ! Theo quan sát của Lục Dật, bọn họ giao tiếp hàng ngày ít càng thêm ít chứ đừng nói gì đến việc mắt đi mày lại hoặc nói lời tán tỉnh nhau!

Đây là lý do tại sao Lục Dật lại rất phấn khích sau khi thấy hành vi ghen tuông rõ ràng như vậy của Bùi Tuyển Chi...

Bởi vì hắn có linh cảm, cốt truyện sắp bắt đầu!

Chỉ cần Lục Dật có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lần này và có được điểm tích lũy, hắn có thể đổi lấy kỳ nghỉ ba tháng!

Đến lúc đó, hắn sẽ tắt mọi thiết bị liên lạc và bay ra đảo nghỉ dưỡng một mình để thanh lọc đầu óc, gột rửa tâm hồn!

……

Lục Dật trong lòng vô cùng vui sướиɠ vạch ra lộ trình du lịch nhưng vừa ngồi xuống ghế, hắn liền có cảm giác như dưới chân mình giẫm phải thứ gì cứng cứng. Hắn nhấc chân lên nhìn xuống, chỉ thấy một chiếc điều khiển từ xa màu đen nằm trên nền đất trắng như sứ!

Cái này...

Đây không phải là chiếc điều khiển từ xa trứng rung của thụ chính? !

Nghĩ tới đây, Lục Dật nhanh chóng mở ra bảng nhiệm vụ của hệ thống, kéo menu phụ xuống. Sau đó, hắn rất ngạc nhiên khi thấy danh sách nhiệm vụ đã được bật lên——

Nhiệm vụ 1: Trong lớp đại học, hậu huyệt của nhân vật chính thụ bị công 1 nhét trứng rung, cả người bị du͙© vọиɠ thiêu đốt và không thể kìm chế được bản thân. Bạn có vẻ lo lắng nên lại gần hỏi nhỏ xem thụ chính có bị sao không...

Thật tuyệt vời!

Nhiệm vụ thực sự đã bắt đầu!

Sau đó, Lục Dật không chút suy nghĩ cầm lấy chiếc điều khiển từ xa trên mặt đất, tránh ánh mắt của người khác và bình tĩnh vẫy tay với Quý Liên Tinh.

Quả nhiên, vừa nhìn thấy chiếc điều khiển từ xa trong tay Lục Dật, Quý Liên Tinh vội vàng quay mặt đi. Không bao lâu, hai gò má cùng cổ cậu bắt đầu nhuộm đỏ.

Để kiểm chứng suy đoán của bản thân, Lục Dật nhìn chằm chằm vào Quý Liên Tinh và đưa tay ấn vào một cái nút ⸺ bật trứng rung lên!

"Ah!"

Sau khi Quý Liên Tinh phát ra một tiếng rên ngắn ngủi, cậu vội vàng che miệng lại. Đồng thời, cậu lo lắng nhìn các bạn cùng lớp xung quanh, sợ người khác nhận ra điều gì đó bất thường.

Lục Dật thử tăng mức độ rung lên.

Quý Liên Tinh toàn thân run rẩy, vội vàng kẹp chặt hai chân lại. Sau đó, cậu cử động mông và điều chỉnh tư thế ngồi một cách hết sức cứng đờ.

Quả nhiên!

Hậu huyệt của thụ chính bị công 1 nhét trứng rung, cốt truyện bắt đầu rồi!

Công 1, tên gọi là gì nhỉ? Lục Dật không nhớ ra, nhưng cũng không ngăn được hắn điên cuồng bày tỏ lòng biết ơn ở trong lòng: "Anh hùng! Ân nhân! Cuối cùng cậu cũng đã ra tay! Người anh em, cậu có biết trong lúc chờ đợi cậu tôi đã phải khổ sở đến thế nào không!"

Cho nên tiếp theo, chỉ cần Lục Dật tới hỏi thăm Quý Liên Tinh xem cậu có thấy khỏe không rồi giả vờ như không biết gì thì nhiệm vụ sẽ hoàn thành phải không? !

OMG, một bước gần hơn đến kỳ nghỉ trên đảo!

Có đôi khi, làm nhiệm vụ chỉ đơn giản thế thôi!

Chỉ cần có tay là được!