Chương 16

24

Chạng vạng, Tống Nghiên đưa tôi về.

Vừa về đến nhà, tôi đã tương quyền vào ngực anh: "Anh chơi em?”.

.

“Đau...". Tống Nghiên xoa ngực: “Tôi chơi cô lúc nào, không phải cô muốn chăm người ở cữ sao, tôi đưa cô đến rồi đó, có vấn đề gì sao?”.

“Anh thừa biết em tưởng là của anh mà..."

“Cái gì của tôi cơ?”. Tống Nghiên cụp mắt, véo eo tôi, kéo tôi đi về phía trước: “Bạn gái à? Bạn gái tôi không phải là cô sao?”.

“Anh biết em hiểu lầm, vì sao không giải thích?”

"Vu Tư Tư cô có tấm lượng bao dung độ lượng hơn cả Bồ Tát, đến chuyện chăm bồ nhí lúc ở cữ còn đồng ý thì cô có thể hiểu lầm cái gì? Còn nữa, khi tôi đi tìm cô giải thích, chẳng phải cô đã có đàn anh rồi sao?"

“… Quên đi, anh là ông chủ, em không thèm so đo với anh". Tôi tức giận đẩy anh ra.

Tống Nghiên giữ chặt cổ tay tôi, kéo tôi về bên cạnh.

“Vu Tư Tư, tôi không muốn làm ông chủ của cô.”

“Anh định sa thải em?”

“Tôi cho cô cả gia tài, đổi lấy một tờ giấy đăng ký kết hôn, được không?”

“Tưởng bở vừa thôi, một học sinh như anh có thể có bao nhiêu tài sản chứ?”

Tôi thẳng thắn nói ra những lời từ tận đáy lòng mình.

Tống Nghiên bị chọc cười: "Dù mỗi tháng hai mươi vạn, tôi cũng có thể làm ông chủ của cô thêm hai mươi đến ba mươi năm nữa. Sao? Cô kén chọn thế à?"

Nghĩ đến vô số số 0 trong sổ tiết kiệm, tôi nuốt nước bọt.

Nhưng mà vẫn kịp phanh lại.

"Vậy cũng không được, còn quá sớm, em vẫn chưa tốt nghiệp, cũng chưa đi làm. Nói không chừng sau này em sẽ có nhiều tiền hơn anh, cũng có thể thuê một sinh viên đại học làm bạn trai với giá hai mươi vạn một tháng."

“Cô đừng nghĩ nữa". Tống Nghiên cúi đầu áp lên trán tôi, ánh mắt anh sâu thăm thẳm: "Vậy tôi muốn danh phận bạn trai".

Như bị ánh mắt sâu thẳm của anh thiêu đốt, tôi khó chịu ngoảnh mặt đi: “Anh không phải bạn trai em rồi sao?”.

“Không phải trên danh nghĩa". Tống Nghiên tiến lại gần, môi lướt qua chóp mũi tôi: "Muốn theo đúng nghĩa của nó, ví dụ như này..."

Cái chạm ấm áp ấy khiến đầu óc tôi trống rỗng.

Không biết bao lâu, ta mới tìm lại lý trí.

“Tống Nghiên, anh không ghét em vì em hám làm giàu sao?”

“Ước gì cô hám làm giàu thêm một chút, như thế thì khi tôi cho cô cả gia tài để đổi lấy một tờ giấy đăng ký kết hôn, cô sẽ không từ chối.”

“Vậy chúng ta… thử trước xem?”

Tống Nghiên nhếch môi: "Được, thế chúng ta tiếp tục".

“Ừm…”