Chương 26: Cố Tây Duyên sắp đi rồi

Vào buổi tối hai người đương nhiên ngủ chung, Cố Tây Duyên đem cô xoay lưng lại ôm vào lòng, bàn tay còn đặt ở trên bụng nhẹ nhàng xoa xoa, "Tiểu Yên Chi, như vậy có thoải mái không?"

Trình Yên Chi bị hắn xoa thoải mái cực kỳ, mơ màng sắp ngủ, hàm hồ lên tiếng.

Cố Tây Duyên cười khẽ, nhẹ nhàng hôn lên vành tai cô một chút, "Tiểu Yên Chi vẫn luôn đáng yêu như vậy......"

Trình Yên Chi ngủ rồi, Cố Tây Duyên lại một chút cũng không buồn ngủ, người yêu nằm ở trong lòng, hắn nhìn cô đến mức đôi mắt cũng không nỡ chớp, hắn cố gắng dành thời gian trở về chính là vì có thể nhìn thấy cô, có thể trực tiếp chạm vào người cô, lấp đầy khoảng trông trong lòng.

Hắn rất thích tiểu Yên Chi ......

Đối với cô bắt đầu từ nhất kiến chung tình, nhìn thấy người lần đầu tiên, trái tim đã không chịu khống chế, trong nháy mắt liền nhận định, hắn chỉ muốn cô.

Loại cảm tình này chưa từng giảm bớt, ngược lại càng lúc càng nồng nhiệt, thân thể đều luôn kêu gào muốn có được người, có đôi khi hắn đều sẽ bị cảm tình mãnh liệt này làm bất ngờ, càng ngày càng khát vọng mình có thể chiếm cứ toàn bộ trong lòng cô, lúc này cũng chỉ muốn ngắm nhìn không nỡ ngủ.

Đúng lúc này điện thoại của Trình Yên Chi vang lên, ở trong cặp không ngừng reo vang, Cố Tây Duyên cau mày, đều đã trễ thế này, sao lại có người gọi điện thoại đến?

Cố Tây Duyên ngây người một lúc, điện thoại cũng im bặt, nhưng chỉ vài giây lại bắt đầu reo lên, hắn chỉ có thể lấy điện thoại ra, mặt trên ba chữ "Kỳ si hán" chói lọi sáng lên, hắn trong lòng trầm xuống, có dự cảm không tốt.

Mới vừa nhận điện thoại, người đối diện đã không chờ kịp: "Trình Yên Chi, lá gan không nhỏ nhỉ, tan học rồi lại dám không trở về? Cho em một cơ hội, đem địa chỉ nhắn cho tôi, ngoan ngoãn chờ tôi đến đón, bằng không......"

Thanh âm hơi hơi trầm thấp, là giọng nói của một người đàn ông trưởng thành, rất gợi cảm.

Trong mắt Cố Tây Duyên giấu đầy sư tư, mày càng cau chặt, nhẹ nhàng rời khỏi giường, mới mở miệng, "Anh tìm Trình Yên Chi có việc gì? Em ấy hiện tại ở chỗ tôi, đêm nay không trở về."

Đối diện im lặng một hồi, ngay cả hô hấp dường như cũng ngừng một chút, lại mở miệng ra giọng nói càng đè xuống lạnh lẽo, "Cậu là ai?"

Cố Tây Duyên chưa bao giờ có biểu cảm lạnh băng như lúc này: "Tôi là bạn trai của em ấy."

.....

Kỳ Tuyên cúp điện thoại, nhíu mày ngồi thừ ra, mới vừa rồi trái tim hắn dường như bị đánh một chút, nặng nề lại khó chịu, giống như bị bông mềm chặn ở khí quản, hô hấp đều có chút khó khăn.

Hắn có chút nóng nảy mà đứng lên, đi tới đi lui trong phòng khách, trong lòng phiền muộn vô cùng.

Lúc trước không phải hắn đã biết vật nhỏ này có bạn trai rồi sao?

Cô ấy chỉ là vì muốn được thỏa mãn nhu cầu mới tìm tới hắn, hai người là thuận theo nhu cầu không can thiệp chuyện của nhau, hai bên tình nguyện mà thôi, nhưng tại sao bây giờ chỉ nghe thấy thôi trong lòng cũng khó chịu đến vậy chứ!

Kỳ Tuyên hung hăng đá một chân vào sô pha, thấp giọng mắng một tiếng.

Sau đó tùy ý ngồi dưới đất, từ trên bàn trà lấy ra một hộp thuốc lá, tìm kiếm bật lửa trong túi đốt lên, vừa muốn đem thuốc ngậm vào miệng thì dừng lại, Trình Yên Chi không thích mùi thuốc cho nên hắn cũng đã lâu rồi không hút.

Kỳ Tuyên bực mình đem điếu thuốc nghiền ở trên thảm lông, đem tấm thảm nhung Ba Tư sang quý chọc ra một lỗ đen, hắn cũng không để bụng, ngẩng đầu nhìn xem đồng hồ trên tường, đã gần 11 giờ đêm.

Chỉ là hôm nay hắn có việc không đi đón cô mà thôi, vậy mà lá gan lớn đến mức ở trong nhà đàn ông khác lêu lổng?! Còn không thèm gọi một cú điện thoại nào?!

Đã trễ thế này, không tự nghe điện thoại, cố tình để đàn ông nghe?!

Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, đã xảy ra chuyện gì hắn dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.

Bạn trai?!

A!

Kỳ Tuyên trầm mặt, trong lòng vô cùng đè nén, cầm chìa khóa xe đẩy cửa đi ra ngoài.

***

Trình Yên Chi buổi sáng thức dậy mới nhớ tới Kỳ Tuyên, trong lòng run sợ, tối hôm qua không về nhà, cũng không cùng Kỳ Tuyên nói một tiếng, cô cứ sợ Kỳ Tuyên sẽ gọi điện thoại oanh tạc cô, nhưng dựa vào quan hệ hiện tại, cô xấu hổ không nghĩ đối mặt.

Nhưng cũng may mắn, Kỳ Tuyên hai ngày nay tựa như biến mất, điện thoại đều không gọi, Trình Yên Chi nhẹ nhàng thở ra, có lẽ hắn lại đi công tác rồi.

Mấy ngày này, Trình Yên Chi bị Cố Tây Duyên mang đi khắp thành phố từ phố lớn đến ngõ nhỏ, bọn họ sẽ ghé vào cùng nhau ăn gì đó, dù là lúc đó cũng sẽ luôn nắm tay, sẽ đi đến công viên trò chơi, ở trên vòng xoay ngựa gỗ hôn nhau, sẽ cùng đi xem phim, một bên ăn bắp rang một bên bình luận kỹ thuật diễn của nam nữ chính, sẽ cùng đi dạo phố, ở phòng thay quần áo hắn trộm hôn cô, buổi tối hắn sẽ không nhịn được mà năn nỉ cô giúp hắn......

Hai người giống như một đôi người yêu điển hình, mỗi ngày đều vô cùng ngọt ngào.

Đáng tiếc kỳ nghỉ của Cố Tây Duyên rất nhanh liền kết thúc, lúc ở sân bay hắn còn không quên bày ra dáng vẻ đáng thương mà hỏi cô: "Tiểu Yên Chi, em có thích anh hay không?"

"Tiểu Yên Chi, anh đi rồi em có nhớ anh hay không? Có nhớ côn ŧᏂịŧ của lão công hay không?"

"Tiểu Yên Chi, anh một chút cũng không muốn đi, chỉ muốn cùng em ở bên nhau......"

Cố Tây Duyên ôm cô, nhẹ nhàng mà vuốt ve mái tóc, lưu luyến không rời một hồi mới rời đi.

............

Cố Tây Duyên đi rồi, Trình Yên Chi cũng không trở về chỗ của Kỳ Tuyên, tạm thời một người tự do.

Cô biết mình nên bắt đầu suy xét kỹ mối quan hệ giữa ba người, cô khát khao tình yêu của Cố Tây Duyên nhưng hắn lại chỉ xem cô là nguyên chủ, hết thảy đều là tạm bợ, hai người chỉ bên nhau ngắn ngủi vài ngày hắn cũng không nhìn ra cô khác biệt, nếu sau này bên cạnh, hắn phát hiện ra cô không phải là Trình Yên Chi kia, chắc chắn cũng sẽ điên cuồng không kém như lúc yêu.....

Kỳ Tuyên xem như người đàn ông đầu tiên của cô, cô vẫn ỷ lại hắn nhưng người này bá đạm chiếm hữu lại không có tình yêu, có lẽ hắn là rất thích thân thể này, cô cũng không dám chắc hắn có nhận thấy gì không, đôi khi nhìn thấy ánh mắt nghiền ngẫm của hắn khiến cô lo sợ không thôi.

Nhưng dù sao Cố Tây Duyên cũng ở quá xa, có lẽ cô cũng nên tạm thời tránh mặt cả Kỳ Tuyên, cẩn thận xem lại, nếu vẫn chỉ là quan hệ dựa trên cơ thể, vậy thì.......

Tình Yên Chi vẫn rối rắm quan hệ giữa ba người, nhưng cô không biết rằng rất nhanh sẽ chẳng còn tâm sức đi lo lắng nữa, cũng sẽ không còn do dự.